Mấy nha hoàn lập tức đi lên phía trước, mấy tiểu đạo trưởng vốn đã đói đến mức hai mắt mơ mơ màng màng được khiêng ra ngoài, vẻ mặt mấy tiểu đạo sĩ tràn đầy sự hoảng sợ, đây là muốn mang bọn họ đi đâu? Bọn họ ra sức giãy giụa, nhưng đáng tiếc là dù cho bọn họ cố gắng như thế nào, cũng không có cách nào thoát khỏi tay quỷ nha hoàn, ngược lại bị khiêng qua một con đường đá, đi tới một nơi tối đen như mực.
Xong rồi, lần này thực sự xong rồi.
Bọn họ hoặc là bị khiêng tới đó rồi giết chết, hoặc là trở thành con tin uy hiếp sư phụ và sư thúc, ít nhất là sẽ không thả bọn họ đi, bất luận là điều nào, bọn họ đều không muốn nhìn thấy.
Nếu thực sự như vậy, đến khi vạn bất đắc dĩ, bọn họ cũng chỉ có thể…… Ít nhất sẽ không trở thành con tin liên lụy đến các sư phụ và sư thúc.
Nghĩ tới đó, mấy tiểu đạo trưởng đã đi qua con đường đá quanh co, cũng không biết đi tới nơi nào, hình như loáng thoáng nghe thấy tiếng người nói chuyện với nhau, chẳng lẽ những con quỷ này không chỉ bắt mình bọn họ, còn bắt những người khác? Mấy nữ quỷ này lợi hại đến như vậy?!
Lúc bọn họ đang cảm thấy nghi ngờ, thì bỗng nhiên mấy vị tiểu đạo trưởng nhìn thấy phía trước có rất nhiều quỷ đang đứng! Hoặc bay hoặc nằm, rất hỗn loạn, bộ dạng hung ác, nhìn cực kỳ khủng bố! Một hàng dài như vậy, nếu nhìn kỹ, ít nhất cũng hơn trăm con quỷ?
Bọn họ đều nhìn đến ngây người, tại sao lại xuất hiện nhiều quỷ đến như vậy, lúc trước bọn họ tới đây rõ ràng cũng chỉ có mấy chục con quỷ, còn có quỷ nha hoàn, nhưng bây giờ không chỉ có nha hoàn, còn có rất nhiều quỷ nam, và quỷ nước ngoài nữa?! Mỗi người đều cao to mạnh mẽ, quỷ khí âm trầm.
Các sư phụ và sư thúc có biết không, bọn họ có chuẩn bị tốt các biện pháp đề phòng không, nếu các sư phụ không biết, chỉ sợ sẽ trúng kế, lần này thực sự xong rồi!
Những con quỷ này còn rất náo nhiệt, liên tục nói chuyện với nhau.
“Phía trước nhanh lên một chút, tại sao còn chưa tới lượt của tôi? Cũng không biết tôi được sắp xếp tới chỗ nào?”
“Phu nhân đẹp như vậy, tôi muốn ở bên cạnh quỷ phu nhân, tôi muốn làm hộ hoa sứ giả* cho phu nhân!”
*Câu chuyện cổ tích về vị thần trông coi các loài hoa ở chốn nhân gian.
“Ngươi nghĩ hay nhỉ, phu nhân mà để mắt tới ngươi thì cũng coi trọng tôi rồi, đừng có nằm mơ nữa được không?”
“Nhanh một chút, phía trước nhanh một chút, tôi không thể chờ được nữa muốn xông vào trong rồi đó!”
“Ồ, mấy người nhìn xem, kia có phải mấy tiểu đạo sĩ bị phu nhân bắt tới đây sao?”
“Hình như là vậy?”
Mấy tiểu đạo trưởng còn chưa hiểu chuyện gì, lúc bọn họ đang nghi ngờ suy nghĩ rốt cuộc lời nói của mấy con quỷ đó là có ý gì, thì mấy con quỷ đó đã bay qua đây, lộ ra một hàm răng trắng bóc, cười với bọn họ, nhìn đến mức phía sau bọn họ đều phát lạnh, không ngừng hoảng sợ.
“Mấy tiểu đạo trưởng này lớn lên thật xinh đẹp, trắng trẻo non nớt, tôi thích.”
“Nếu nói trắng tới trắng trẻo, làm sao trắng bằng tôi được? Đúng là trợn mắt nói dối, tôi vẫn thích có khí sắc một chút, nhìn rất thoải mái.”
“Ngươi rất trắng, nhưng ngươi cũng không nhìn xem ngươi cứng ngắc bao nhiêu, cả người cứng như băng, còn muốn so với tiểu đạo trưởng?”
“Đúng là không có cách nào so với tiểu đạo trưởng, haha.”
“Mấy người đừng sợ, chúng tôi rất dịu dàng.”
Các đạo trưởng: “…………??!!”
Đây là có ý gì? Chuẩn bị giết bọn họ rồi ăn thịt sao? Bọn họ khẩn trương nuốt nước miếng, trong nháy mắt lòng tràn đầy tuyệt vọng, trong lòng nghĩ tới cha mẹ già ở nhà, nếu như cha mẹ biết bọn họ chết oan uổng, ngay cả xác cũng không còn, không biết sẽ đau khổ tới chừng nào? Các sư phụ và sư thúc cũng sẽ tự trách đến chết.
Muốn trách chỉ có thể trách bọn họ học không đến nơi đến chốn, bị những con quỷ này bắt được, bây giờ ngay cả năng lực bảo vệ mình cũng không có.
Nghĩ tới điều đó, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy bi ai, hốc mắt đầy nước.
Mấy quỷ nha hoàn khiêng bọn họ bay về phía trước, bọn họ trơ mắt nhìn một hàng dài những con quỷ gào khóc thảm thiết, không ngừng cười nham hiểm, trong lòng càng tuyệt vọng, chỉ sợ lần này thực sự phải chết ở nơi này.
Khoảng vài phút sau, cuối cùng bọn họ cũng tới trước một căn phòng đá, ở đây càng có nhiều con quỷ hơn, chen chúc đứng trước cửa, được cánh cửa lớn căn phòng đá chặn lại, cãi cọ ầm ĩ, không khác gì một cái chợ.
Tiểu Hỉ thu lại ánh mắt thâm trầm, vỗ vỗ tay: “Nhường một chút nhường một chút, tiểu đạo trưởng tới rồi, mọi người mau tránh ra.”
Mấy con quỷ phía trước lập tức quay đầu lại, nhìn mấy tiểu đạo trưởng mắt đã đỏ lên: “Ha ha, tiểu đạo trưởng tới rồi, quả nhiên lớn lên trắng trẻo non nớt rất đẹp.”
Các đạo trưởng: “……”
Bọn họ nhìn nhau, cẩn thận trao đổi cái ánh mắt, nhìn con đường đến tới đây, có biết bao nhiêu quỷ? Đương nhiên cũng đầy rẫy những thủ đoạn, sư phụ và sư thúc muốn thu phục những con quỷ này, chỉ sợ là rất khó.
Nếu sư tổ ra tay, cũng không chắc sẽ xảy ra chuyện gì.
Cần phải nghĩ cách chạy trốn, cho dù trốn không thoát, cũng phải truyền tình huống này ra bên ngoài, nếu không thì sư phụ và sư thúc cứ đi vào trong như vậy, một khi đã trúng kế, đến lúc đó tất cả đều bị nhốt ở