Lúc này mấy thiếu niên bất lương đâu dám phản kháng? Gần như không chút nghĩ ngợi lấy toàn bộ tiền trong túi, mấy người gộp lại cũng chỉ được trăm tệ, tay run rẩy giơ lên, nước mắt sắp chảy xuống rồi: “Cho, đều cho cô, cầu xin cô đừng giết chúng tôi……”
“Cầu xin cô, tha cho chúng tôi! Về sau chúng tôi không dám nữa!”
Cố Phi Âm lấy tiền bỏ vào túi, cười âm trầm: “Các người còn đánh người, tôi cũng muốn đánh người.”
Mấy thiếu niên bất lương: “……!!!”
Sau khi trải qua một buổi tối đáng sợ nhất, bọn họ không chỉ bị quỷ cướp hết tiền, còn bị quỷ đánh một trận, cuối cùng mặt mũi bầm dập chạy ra con hẻm nhỏ, lúc chạy trốn ngay cả đầu cũng không dám quay lại, chỉ sợ nhìn nhiều thì mạng của bọn họ sẽ bị bắt lại.
Từ nay về sau, đừng nói thu phí bảo hộ lộ chỉ sợ buổi tối cũng không dám đi ra đường.
Mà lúc này người bạn nhỏ đang co ro trên mặt đất cũng bị dọa cho choáng váng, cậu bé ngây ngốc nhìn cô gái tóc dài từng bước bay tới trước mặt cậu, vẻ mặt quỷ dị nở nụ cười nhìn không hiểu sao có chút dễ gần?
“Chào em, mau đứng lên đi người xấu đã bị chị đuổi đi hết rồi, đừng sợ a, hì hì.”
“……???”
Người bạn nhỏ một lúc sau mới bò dậy, rụt cổ nhìn cô, dường như không thể tin được trên đời này thật sự có quỷ? Nơm nớp lo sợ nói: “…… Cảm ơn chị đã cứu em.”
Cố Phi Âm nói: “Không cần cảm ơn, là ……”
Bà lão trợn mắt liếc nhìn cô, Cố Phi Âm nhìn bà lão, “Không thể nói là bà sao? Được rồi, người bảo chị tới cứu em không cho chị nói bà ấy là ai.”
Người bạn nhỏ: “……?”
Cậu bé sửng sốt một lát, không nhớ mình từ khi nào mình có bạn là quỷ? Cậu bé cẩn thận từng ly từng tý đưa tiền cho cô, “Cái này cho, cho chị.”
Cố Phi Âm vừa nhìn thấy tiền liền nhịn không được đưa tay, bà lão xem thường trợn mắt, may mắn cô nghĩ đưa tay về phía trước lập tức để ở phía sau, bằng không thật khó để giải thích, hai tay cô để ở phía sau biến thành một chiếc máy bay nhỏ, “Em cứ giữ lại, chị không cần tiền của em.”
Bà lão: “……”
Bính Bính: “……”
Nữ quỷ áo đỏ: “……”
Nữ quỷ áo đỏ cũng không nhịn được trợn trắng mắt, cô gái tóc dài này thực sự không chịu đựng được cám dỗ.
Người bạn nhỏ à một tiếng, ấp úng lấy tiền cho vào túi, lần này có thể xác định đây chính là một con quỷ tốt bụng.
Nữ quỷ áo đỏ nói: “Cô bảo người bạn nhỏ này mau trở về nhà đi, ban ngày chơi một chút thì có thể, buổi tối không quay về còn lang thang ở bên ngoài, cũng may là bà lão nhìn thấy nếu không thì ai biết được đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì.”
Cố Phi Âm gật đầu, cảm thấy lời này rất có đạo lý, người bạn nhỏ phải đọc sách cho tốt mới đúng, chơi nhiều cũng không tốt, bằng không cũng chỉ có thể giống như cô không tìm được công việc còn gặp trắc trở khắp nơi, lúc nào cũng lo lắng mình bị giảm biên chế, dù sao thì cô cũng không có bằng cấp không có văn hóa, nếu không phải khả năng làm việc xuất sắc của cô thì công việc kia đã không giữ được rồi!
“Đi thôi, bọn chị đưa em trở về nhà.”
Người bạn nhỏ rụt cổ, nhìn quỷ tóc dài, cũng không hiểu vì sao chị ấy chỉ là một con quỷ vẫn luôn nói bọn chị?
“Kỳ thực em có thể tự mình trở về……”
“Vậy không được, trên người em có một khoản tiền lớn nếu bị cướp nữa thì sao?”
“……”
Trên người cậu cũng chỉ có ba mươi mấy tệ, chỉ là liều mạng không muốn đưa cho người khác mà thôi, đâu thể coi là một khoản tiền lớn được? Cuối cùng cậu cũng không từ chối nữa chỉ có thể dẫn cô gái tóc dài nữ quỷ trở về nhà.
Trời tối đen như mực cũng không có xe chỉ có thể đi bộ về nhà.
Cậu cũng không nghĩ tới, có một ngày cậu có thể được một con quỷ đưa về nhà, đây cũng coi như là một kỳ tích lớn trong cuộc đời cậu.
……
Nhà của người bạn nhỏ ở trên trấn, đi bộ cũng chỉ hơn mười phút mà thôi, mắt thấy cậu bé đã lên lầu, bà lão ôm cây chổi đứng dưới lầu, ngửa đầu nhìn một lúc mới cúi đầu xuống, lúc này mới bay đi xa.
Cố Phi Âm nằm trên lưng Bính Bính, nghe nữ quỷ áo đỏ lải nhải: “Đã đến cửa nhà rồi, vậy mà bà lão không đi lên xem? Cháu trai bà ấy đã lớn như vậy rồi, con trai bà ấy có lẽ vẫn ở đây chứ?”
Cố Phi Âm nghĩ nghĩ, tình huống này, hoặc là bà lão không thích căn nhà đó, hoặc là căn nhà đó có thứ gì khiến bà lão phải để ý, hoặc là căn nhà đó không chào đón bà lão? Cho nên bà lão không muốn trở về đó?
Cô cũng không rõ rốt cuộc là tại sao, chỉ có thể cảm khái ngày nay các bạn nhỏ có quá nhiều tâm tư rồi.
Chỉ có điều bọn họ còn chưa đi xa, thì nhìn thấy cậu bé mới vừa lên lầu đã chạy vọt ra giống như đang đốt pháo, phía sau cậu bé còn có một người đàn ông trung niên đang cầm cây gậy, người đàn ông đó vừa đuổi vừa mắng: “Tao nói mày không nghe lời, tao cho tiền mày ăn học mày không học, chỉ biết chơi chơi chơi, không bằng đi ra ngoài làm thuê đi!”
Nói rồi, bắt lấy người bạn nhỏ đánh mấy gậy, hai mắt người bạn nhỏ đỏ bừng, bàn tay muốn ngăn cũng không ngăn được, trên lưng ăn mấy gậy, đau đến mức cậu bé phải hét lớn: “Đến bà nội ông cũng mặc kệ, ông có tư cách gì mà quản tôi!”
Người đàn ông trung niên vừa nghe thấy, tức giận đến muốn đánh người, “Đây là cách mày nói chuyện với ba mày? Để xem hôm nay tao có đánh chết mày không!”
Một người phụ nữ trung niên cũng đuổi tới, “Ông Ngụy ông đừng tức giận, con trai đang tới thời kỳ phản nghịch, ông cứ từ từ mà dạy bảo, rồi thằng bé sẽ hiểu dụng ý của ông. Tiểu Húc, ba con cũng muốn tốt cho con, cho tiền con ăn học cũng không dễ dàng gì, con nên nghe lời cha con.”
Ngụy Húc cũng không cảm kích, cãi lại: “Bà im miệng, chuyện của tôi và ba tôi không cần một người ngoài như bà đến quản!”
Mắt người phụ nữ trung niên đỏ lên, khó xử nhìn lão Ngụy, cúi đầu lau nước mắt, lão Ngụy càng tức giận, mắng cậu bé đây là câu mày nên nói với mẹ mày sao? Sau đó cầm gậy lên muốn đánh, Ngụy Húc nói: “Bà ta không phải mẹ tôi, mẹ tôi sớm đã chết rồi!”
Ha còn dám cãi lại? Lão Ngụy cầm gậy lên muốn đánh!
Ngụy Húc sợ tới mức trực tiếp nhắm hai mắt lại, dù sao