Cố Phi Âm im lặng một đêm, lăn qua lộn lại cảm giác cả người khó chịu, sáng sớm đi mua bánh bao, bà chủ cửa hàng bánh bao rốt cục cũng có cơ hội cùng cô nói chuyện bát quái, hai ngày trước nói bát quái với người khác, hôm nay rốt cục đến lượt cô: "Cô biết Mạc Sơn ở đâu không?"
Cố Phi Âm: "... Tôi không biết, bà chủ biết không?"
"Tôi cũng không biết! Cô xem tấc cả những tờ giấy nhỏ dán ngoài kia đều là đang hỏi Mạc Sơn ở chỗ nào, lúc trước chỉ có một con phố khác dán, đảo mắt mấy con phố chỗ chúng ta đều dán hết cả rồi!”
Cố Phi Âm nghĩ đến tối hôm qua mấy người ... bạn nhỏ nói rất đúng ,nên cô hết sức chăm chú hỏi: "Tôi thấy bên cạnh cũng dán nhiều quảng cáo mà, cũng không có vấn đề gì, tại sao mấy tờ giấy nhỏ này có vấn đề?"
"Sao lại không có vấn đề? Cô thấy có ai hỏi đường như vậy chưa? Vừa nhìn đã biết là quỷ đang hỏi đường, nếu như cô nói biết, con quỷ kia nhất định sẽ quấn lấy cô, để cho cô dẫn nó về nhà, sau đó cô không về được nhà nữa. Tiểu cô nương, cô phải cẩn thận một chút, chớ bị tờ giấy kia mê hoặc đó."
Cố Phi Âm nói thật lòng :"Sẽ không đâu, nó chỉ muốn hỏi đường thôi, mọi người không cần phải sợ."
Bà chủ hàng bánh bao không đồng ý nói: "Ngược lại cô nên cẩn thận một chút, chúng ta nên góp tiền lại chuẩn bị mời đạo sĩ đến đuổi quỷ."
Cố Phi Âm: "... ? ? ! !"
Muốn mời đạo sĩ à? Vậy tối nay cô dán tờ rơi kiểu gì . . ?
...
Cố Phi Âm than thở, không nghĩ tới sự nghiệp dán giấy chưa được nữa phố đã chết non rồi, hơn nữa cô dằn vặt nhiều ... ngày nay, một chút tin tức không có cũng không nói, còn phải bỏ ra vài đồng tiền phí trả công cho quỷ, lẽ nào cứ lãng phí như vậy sao? Cô nghĩ tới những thứ này tâm can liền đau đớn, ăn cơm cũng không ngon lành gì.
Lẽ nào cô chỉ có thể mua điện thoại di động sao?
Nữ quỷ áo đỏ nói lên mạng đăng tin tức rất tiện, nếu có tiền có thể mua hot search, nhân dân cả nước đều có thể thấy quảng cáo của cô, bất luận tìm người hay là tìm núi, làm ít mà hiệu quả nhiều.
Cô cầm ví tiền tính toán một chút, nếu không cô mua cái điện thoại vậy? Cô không yêu cầu cao, có thể lên mạng gọi điện thoại là được. Sim điện thoại phải mua, còn sạc điện, tòa nhà bỏ hoang không có điện, nên cũng chỉ có thể sạc điện trong nhà ma, cô ăn món rẻ nhất, chịu khổ một chút, nuôi một cái điện thoại di động vẫn có thể.
Tính toán như thế , Cố Phi Âm quyết định buổi chiều tan làn cô đi xem xem điện thoại di động, nghĩ đến cảnh sẽ có điện thoại di động treo trên cổ, tuy rằng rất đau lòng cho ví tiền của cô, nhưng cô vẫn rất vui, dù sao cô cũng sắp là người có điện thoại rồi.
Bên đây cô đang nằm trong quan tài tính toán, bên kia Mã Áo lần nữa đứng trước nhà ma.
Lần này anh ta không vào nhà ma, mà là tìm Cố Phi Âm có chuyện.
Năm ngày trước, bạn của Mã Áo tổ chức so tài, bạn anh đều live stream kinh dị giống anh, lúc đó cũng bảo anh đi, chỉ là bởi vì anh cô gái bị tóc dài dọa sợ hãi, còn chưa phục hồi lại tinh thần, trong lòng có chút bài xích loại này quỷ quái gì đó, cho nên cự tuyệt. Lúc đó bạn tốt của anh còn cười anh phong kiến mê tín, có phải sau này chỉ có thể làm Mã Áo nhát gan.
Bọn họ một nhóm sáu người cùng đi đảo Oa Oa, nhưng đang livestream thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng bị mất liên lạc, cho tới bây giờ cũng chưa có tin tức gì. Cảnh sát địa phương đã lục soát tìm kiếm 72 giờ rồi, vẫn như cũ không hề tin tức gì, khả năng sống sót càng xa vời.
Mã Áo không có biện pháp, những vì cái gì đó anh bỗng nhiên nghĩ tới Cố Phi Âm, trực giác của anh nói cho anh biết cô gái này không bình thường, có thể giúp được anh.
...
Cố Phi Âm không nghĩ tới lại có người tìm, đi ra ngoài vừa nhìn, vẫn là khách quý Mã Áo, anh tìm cô làm gì?
Mã Áo nhìn chân cô đi đứng bình thường, cố nén hoảng hốt nói: "Chân của cô ổn chưa?"
Cố Phi Âm nhếch miệng, vỗ vỗ chân nói: "Ha ha, đã ổn được mấy ngày rồi."
Mã Áo cũng ha ha hai tiếng, nghĩ đến đám bạn tốt chưa rõ sống chết kia, anh lên tiếng: "Thật ra hôm nay tôi tới đây, là muốn nhờ cô giúp một chuyện."
Cố Phi Âm nghi ngờ: "Nhờ tôi hỗ trợ? Tôi có thể giúp gì cho anh?" Cô không có văn hóa không có bằng cấp, giúp được anh ta cái gì?
Mã Áo sửng sốt, thầm nghĩ lời này là có ý gì? Chẳng lẽ là không muốn người khác biết cô có năng lực đặc thù, phong cách ẩn dật?
"Chuyện là như vầy, tôi có một người bạn giống như tôi, cũng làm live stream kinh dị, hắn nghe nói trên đảo Oa Oa có ma, sau đó tìm năm người cùng đi thám hiểm với hắn, nhưng bọn họ đi tới đảo Oa Oa, sau đó phát sinh bất ngờ, mất tích, cảnh sát bên kia chỉ tìm tới đồ bọn họ để lại, không thấy người, tôi hoài nghi hắn bị quỷ bắt đi. Nhưng tôi biết nói vậy không ai tin, nhưng bất luận sống hay chết, tôi đều muốn tìm hắn."
"Hả? Bị quỷ bắt sao?"
"Đúng, đây chỉ là tôi hoài nghi thôi, chứ cũng không biết chắc chắn, thế nhưng tôi cũng không muốn bỏ qua, cho nên mới tới tìm cô..."
Cố Phi Âm suy nghĩ một chút nói: "Kỳ thực cũng có khả năng, có một số tiểu quỷ xác thực thích đem người giấu vào hầm trêu chọc."
Mã Áo: "..."
Mã Áo run run một thoáng: "Vậy cô xem còn có thể cứu được không?"
Cố Phi Âm nói: "Không biết, đã vài ngày rồi, chắc chỉ còn sót lại xương thôi. Nhưng nếu chơi vui, có một số quỷ cũng không nỡ một lần chơi tàn, sẽ nuôi thêm mấy ngày nữa, trêu đùa lâu một chút."
Mã Áo nghe câu trước tuyệt vọng, câu sau hi vọng rồi lại tuyệt vọng, anh lau nước mắt nói: "Bạn của tôi rất tốt, nếu cứ như vậy chết không rõ ràng,