Nhưng Yêu Tử Yên dù sao cũng đã du lịch ở Thiên Lan đại lục một thời gian dài như vậy, nhanh chóng khôi phục lại tâm trạng.
"Các ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ là một người bạn của ông chủ, ở nhờ trong này một đêm mà thôi.
" Yêu Tử Yên cười nói.
"Ha ha, hiểu mà hiểu mà, chúng ta đều hiểu cả!"Ba người Ngụy Khinh Trúc cười ha hả, đồng thời vẫn không quên nháy mắt ra hiệu với Lạc Xuyên.
Yêu Tử Yên: …"Tối hôm qua nghỉ ngơi thế nào?" Lạc Xuyên biết, đến lượt hắn ra sân rồi.
Nghĩ lại cảnh tượng tối hôm qua, trong đôi mắt Yêu Tử Yên xuất hiện một chút gợn sóng không dễ dàng phát hiện.
"Rất tốt, cảm tạ ơn thu nhận của ông chủ.
" Yêu Tử Yên trịnh trọng nói lời cảm ơn.
Lạc Xuyên thản nhiên gật đầu.
"Trong cửa hàng hơi vắng vẻ.
" Sau đó Lạc Xuyên lầm bầm nói.
Lạc Xuyên cảm thấy, nếu bản thân cứ tiếp tục lười biếng như vậy, đừng nói là một tháng, cho dù là ba tháng hắn cũng không hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống!Nói đi cũng phải nói lại, hôm qua người tên Bạch lão kia quay về hoàng cung, hẳn là cũng nói lại lời của mình với Thiên Tinh Đại Đế hành tung thần bí kia chứ?Đã qua một ngày rồi, sao vẫn không thấy có người của hoàng thất đến đây?Ngụy Khinh Trúc: ?Tống Thu Ảnh: ?Lâm Uyển Sương: ?Ngay cả Yêu Tử Yên cũng mang vẻ mặt đầy nghi ngờ nhìn Lạc Xuyên, không rõ vì sao hắn lại đột nhiên nói ra lời này.
"Ông chủ, ngươi nói cái gì?" Yêu Tử Yên khó hiểu, mở miệng hỏi.
"Trong cửa hàng hơi vắng vẻ.
" Vẻ mặt Lạc Xuyên vẫn không thay đổi, còn nói lại một lần.
Lúc này, cuối cùng Ngụy Khinh Trúc mới chợt hiểu ra.
Bây giờ nàng mới nghĩ đến, nếu không phải ngày hôm đó mình nhàm chán đi dạo, chỉ sợ sẽ không thể phát hiện ra cửa hàng núp trong ngõ nhỏ này.
Hơn nữa đã qua mấy ngày nay, lượng khách của Khởi Nguyên Thương Thành xem ra vẫn giống như mọi ngày, chính là không chẳng có mấy khách.
"Ông chủ yên tâm đi! Sau khi chúng ta rời khỏi đây chắc chắn sẽ quảng cáo cho ngươi!" Ngụy Khinh Trúc vỗ ngực nói.
"Đúng vậy đúng vậy, ông chủ, chúng ta nhất định sẽ kéo thêm nhiều người đến đây cho ngươi!" Tống Thu Ảnh và Lâm Uyển Sương đứng bên cạnh cũng cười nói.
Lạc Xuyên vẫn gật đầu với vẻ mặt không thay đổi.
Hệ thống, ta đâu có nói các nàng giúp ta quảng cáo, đây đều là họ tự nói.
Cũng may hệ thống không nói gì, dường như ngầm đồng