Thần Cấp Kẻ Phản Diện

Mặc Đao Bổ Thánh Chỉ, Công Tử Vốn Là Ma (1)


trước sau

Xung quanh quảng trường.  

Tiêu Nhị Thất, Ngô Mị Nương hơi nhíu mày: “Vậy mà có thể nhanh chóng thể bức Sở Thiên Nam phóng thích thực lực Tứ phẩm. Sở Thiên Nam nói rằng ép cảnh khiêu chiến là đang khinh thường La Hồng rồi, trận này, có thể nói Sở Thiên Nam đã thua.”  

“Vô địch trong cùng cấp, mặc kệ đối thủ là yêu nghiệt cùng cấp hay là thiên kiêu, đều có thể vô địch…”  

“Đáng tiếc là Sở Thiên Nam không thể, Sở Thiên Nam Lục phẩm lại không thể trấn áp La Hồng Lục phẩm.”  

“Vân Trùng Dương là đệ nhất trên Hoàng Bảng không biết là có thể bất khả chiến bại với cùng cấp hay không.”  

Hai người Tiêu Nhị Thất và Ngô Mị Nương không ngừng trao đổi suy nghĩ của bản thân.  

Ở giữa sân.  

La Hồng đứng ở nơi đó không để ý đến việc Sở Thiên Nam đánh vỡ gông xiềng trở lại Tứ phẩm.  

Trên mặt của hắn toát ra vẻ sảng khoái, sau khi đánh ra một kiếm thì năng lượng sôi trào trong cơ thể hắn bắt đầu từ từ khôi phục vẻ bình tĩnh.  

Lực tà sát ở trong đan điền chuyển từ xao động đến bình ổn, sức chứa tà sát trong đan điền lại mở được mở rộng, như đã hóa thành một vùng biển mênh mông.  

Đan điền hóa biển rộng, thực lực quả nhiên là tăng lên rất nhiều.  

Mà La Hồng cũng đã hiểu rõ, tu vi của hắn hẳn là đã bước vào trình độ Tà tu Ngũ phẩm.  

Bảy mươi hai viên sát châu trở về trong đan điền, đắm chìm trong lực tà sát vô tận bên trong đan điền.  

Uỳnh!  

Một lúc sau La Hồng cảm giác bảy mươi hai viên sát châu ở bên trong bắt đầu giao hòa lẫn nhau.  

La Hồng cũng đã hiểu rõ, đi tiếp trên con đường tu hành Tà tu Ngũ phẩm chính là dung hợp bảy mươi hai địa sát, chờ đến lúc bảy mươi hai viên địa sát hợp làm một...  

Tu vi của hắn có thể bước vào Tứ phẩm.  

Nhưng mà...  

Dung hợp sát châu không phải là việc dễ, có lẽ là bởi vì hắn ngưng tụ quá nhiều sát châu cho nên mỗi một lần sát châu giao hòa thì đều cần hao phí một số lượng lực tà sát rất lớn.  

Nhưng mà không thể nghi ngờ là thực lực của La Hồng tăng trưởng vô cùng khả quan.  

Trừ cái đó ra thì La Hồng cũng phát hiện ra tu vi Kiếm đạo của mình cũng tăng lên, dưới một kiếm vừa rồi kinh mạch dường như được nới rộng rất nhiều, kinh mạch như sông lớn, kiếm khí chảy xuôi ở trong đó càng trở nên mạnh mẽ và hung mãnh!  

Ngũ phẩm Mệnh Kiếm cảnh!  

La Hồng vô cùng mừng rỡ, tu vi tà đạo và kiếm đạo đồng thời đột phá thật sự là quá tuyệt vời.  

Nhưng mà sự đau đớn khi kiếm khí xé rách kinh mạch vừa rồi lại làm cho trong lòng La Hồng cảm thấy sợ hãi.  

Quả nhiên vẫn là tu tà đạo tương đối dễ chịu hơn, đột phá giống như gió xuân, nhiều lắm cũng chỉ cảm thấy hơi căng trướng.  

Nào giống như kiếm đạo, đau đớn như bị chém ngàn đau, sống không được, chết không xong. Nếu không phải có Sở Thiên Nam để phát tiết thì La Hồng cảm thấy bản thân có thể sẽ bị đau đến chết.  

Trở thành Kiếm tu đầu tiên bị đau chết trong lúc đột phá trong lịch sử.  

“Ta đã là Ngũ phẩm rồi.”  

La Hồng híp mắt.  

“Ta mạnh lên rồi.”  

“Không biết là có thể vận dụng...Ma kiếm Atula hay không?”  

La Hồng thầm nghĩ.  

Ý nghĩ này vừa xuất hiện.  

Trong đan điền, bóng hình xinh đẹp váy đỏ của ma kiếm Atula lập tức hiển hiện, bên trong đôi
mắt mang theo vài phần lạnh lẽo.  

Hư ảnh Thánh nhân cũng mở mắt, bên trong đôi mắt vô cùng nghiêm nghị.  

Chữ “Chính” cũng đã ngưng tụ, thế mà kẻ này thế mà còn suy nghĩ đến thanh kiếm kia!  

Xem ra không thể không tiếp tục sửa đổi đạo tâm cho kẻ này rồi!  

Quá trình La Hồng đột phá cũng không tạo nên cảnh tượng gì quá đáng ngạc nhiên, chỉ là uy áp quanh thân La Hồng đã mạnh lên làm cho không ít người cảm ứng được.  

Rất nhiều ánh mắt co rụt lại, ngưng trọng hơn rất nhiều.  

Lúc La Hồng vào Lục phẩm thì đã có thể đuổi đánh Gia Luật Sách, bây giờ... Hắn đã vào Ngũ phẩm.  

Thực hiện một bước nhảy vọt về chất có phải là sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn rồi không?  

Kiếm tu Ngũ phẩm nắm giữ kiếm bản mệnh, tu vi tăng lên vô cùng khả quan.  

Lúc này La Hồng cũng đã nghĩ đến chuyện kiếm bản mệnh, dựa theo kiếm khí quyết mà Trần quản gia đưa cho thì đến kiếm tu Ngũ phẩm phải nghĩ trăm phương ngàn kế dung hợp kiếm bản mệnh, có kiếm bản mệnh và không có kiếm bản mệnh có chênh lệch vô cùng lớn.  

“Kiếm bản mệnh...Bây giờ ta có ba lựa chọn.”  

“Một là dung hợp ma kiếm Atula, thanh bảo vật cấp Địa đỉnh phong này tuyệt đối là mạnh mẽ...Nếu như hòa hợp với kiếm bản mệnh thì tất nhiên thực lực tăng lên sẽ là cực cao nhưng mà cũng có nguy hiểm, thanh ma kiếm này bướng bỉnh khó thuần có thể sẽ làm mình bị thương, đến lúc đó nếu dung hợp thất bại thì sẽ là trộm gà không thành lại mất luôn nắm gạo.”  

“Hai là có thể dung hợp với Thiên Cơ kiếm, đây là thanh bảo kiếm thu được từ trong Thiên Cơ Bí Cảnh, dường như là do vị đạo nhân vô cùng khẳng khái kia tặng cho, kiếm này rất quý giá có thể liệt vào danh sách chuẩn bị tuyển chọn.”  

“Thứ ba là sát châu kiếm, bảy mươi hai viên sát châu kiếm hòa hợp với kiếm bản mệnh, đây là phi kiếm phù hợp nhất, vấn đề là trước khi chưa hợp nhất thì số lượng của sát châu kiếm quá nhiều.”  

La Hồng rơi vào trầm tư.  

Hắn đang do dự nên chọn cái nào.  

Quảng trường vốn dĩ đang trong quá trình kịch chiến lập tức trở nên yên tĩnh, La Hồng bình tĩnh đứng im tại chỗ rơi vào trầm tư.  

Mà Sở Thiên Nam khôi phục thực lực trở lại Tứ phẩm, ánh mắt lại phức tạp không ra tay.  

Có thể nói lúc hắn ta khôi phục thực lực thì hắn ta đã thua rồi.  

Trên thực tế Sở Thiên Nam có thể lựa chọn không khôi phục mà cứng rắn chống lại một kiếm của La Hồng, nhưng mà nếu như thế thì rất có thể bản thân hắn ta sẽ bị thương nặng, có thể sẽ vô cùng nhếch nhác chứ không phải là nhếch nhác bình thường, dựa vào trình độ điên cuồng của kiếm khí kia thì có thể xé rách tất cả quần áo của hắn ta, không chỉ như thế thậm chí sẽ cắt chém tất cả thịt của hắn ta nữa.  

Ngẫm lại... Thật sự là quá thê thảm.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện