Khi mà Diệp Vô Phong nghĩ rằng chiếc Bugatti Veyron cuối cùng cũng sẽ là quà kỉ niệm ngày cưới cho Lâm Thư m thì hiện tại anh vẫn nên chạy thử một lần để kiểm tra trước.
Nên là Diệp Vô Phong lái chiếc Diệp Vô Phong một cách chậm rãi chạy vào trung tâm thành phố.
Xe của Diệp Vô Phong bắt đầu vào tới trung tâm thành phố.
Lúc gặp đèn đỏ ở ngã tư đường, anh bắt đầu giảm tốc.
Rồi Diệp Vô Phong đột nhiên chú ý tới cảnh sát giao thông đang đứng ở ngã tư, anh nhớ tới trưa nanh anh vừa uống rượu với Bạch Văn Đông, đã vậy hiện tại còn đang lái một chiếc xe thể thao.
Nói không chừng bây giờ anh đang là đối tượng cảnh sát giao thông đặc biệt chú ý tới, thôi thì cũng nên tự giác né tránh rắc rối đi!
Diệp Vô Phong lập tức quay đầu xe, định chạy theo đường cũ mà về.
Nhưng anh không hề ngờ được, anh vừa quay đầu xe lập tức khiến cho Bạch Tinh Đồng cũng đang có việc trên con đường này chú ý tới.
Trưa hôm nay Bạch Tinh Đồng phải đi một chuyến đến núi Nhạn Tây để xem xét hiện trường vụ án.
Hôm nay cô ta đang lái một chiếc xe máy chuyên dụng của cảnh sát.
Khi cô ta nhìn thấy một chiếc Bugatti Veyron bất chợt quay đầu xe, cô ta cảm thấy có điểm đáng ngờ nên đã đạp chân ga lái xe máy chặn ngăy trước mũi xe hơi của Diệp Vô Phong.
“Dừng xe, xin mời anh để tôi kiểm tra!”
Diệp Vô Phong ngẩng đầu lên nhìn, trước mặt anh là một cô cảnh sát nữ đang đội mũ bảo hiểm chuyên dụng có tư thế đứng rất là oai phong.
Cô cảnh sát này mặc bộ đồng phục mùa hè trông rất là mát mẻ.
Khi Diệp Vô Phong nhìn kỹ người này thì không khỏi giật cả mình: “Trời ạ! Đây không phải là cô phó đội trưởng của đội Cảnh sát Hình sự à?”
Bạch Tinh Đồng ngoại trừ có vẻ bề ngoài nóng bỏng ra thì tính tình bên trong của cô ta cũng rất nóng nảy! Mặt khác, bộ ngực của Bạch Tinh Đồng không chỉ là đầy đặn kiểu bình thường thôi đâu.
Hai quả tạ này nhìn sao cũng thấy như là hai ngọn núi lớn giữa đồng bằng!
Nhìn đi, chí ít cũng phải cỡ 36E! Hôm nay trời khá nóng, Bạch Tinh Đồng cũng không có cài lại hai cúc áo sơ mi trước ngực, cổ áo chữ V để lộ một vùng da thịt trắng nõn.
Diệp Vô Phong nhìn đến đây mà thấy mắt anh sắp mù.
“Không ổn rồi, hôm nay tôi có uống rượu, nếu như bị cô ta bắt được thì phiền phức to.
Mà hình như hôm qua cô ta còn muốn tôi đi tới đội Cảnh sát Hình sự để lấy lời khai, kết quả là tôi chỉ tập trung cứu chữa cho Bạch Nhạn Phi mà quên mất cái việc này đi…”
Bạch Tinh Đồng tháo mũ bảo hiểm ra rồi treo lên xe gắn máy.
Cô ta đi tới trước cửa sổ xe hơi, động tác nghiêm trang gõ lên cửa kính chỗ Diệp Vô Phong ngồi: “Đồng chí đang điều khiển phương tiện này, mời anh lấy bằng lái ra.”
Diệp Vô Phong vội vàng hạ cửa kính xuống mà cười nói: “Đội trưởng Bạch, chào cô, là tôi nè!”
Diệp Vô Phong không mở miệng thì không sao, vừa cất lời mà mùi rượu bay ra nồng nặc khiến cho Bạch Tinh Đồng lập tức chú ý tới: “Là anh à? Tại sao anh có thể lái được chiếc xe này?”
Rất hiển nhiên, tin tức căn biệt thự số chín trên núi Nhạn Tây được bán đấu giá đã tới tai Bạch Tinh Đồng.
Mà chiếc xe Bugatti Veyron phiên bản giới hạn có khả năng là chiếc duy nhất của cả cái tỉnh này cũng đang ở đó.
“Diệp Vô Phong, lá gan của anh cũng không nhỏ đâu nhỉ? Chuyện anh cho tôi leo cây ngày hôm qua đã không nói rồi, hôm nay anh còn dám uống rượu lái xe? Anh lập tức tấp xe vô lề để tôi kiểm tra đi!”
Diệp Vô Phong cũng coi như hết cách, anh đành phải chuyển làn tấp xe vô lề: “Đội trưởng Bạch, chuyện ngày hôm qua, đúng ra là tôi phải đến gặp đội Cảnh sát Hình sự để kê khai rõ ràng tình tiết vụ án.
Nhưng mà cô cả nhà họ Bạch bị trúng độc rất nặng, tôi chỉ lo chuyện cứu cô ấy mà làm chậm trễ công việc điều tra của bên cô.
Cho tôi xin lỗi cô.”
Bạch Tinh Đồng cười lạnh nói: “Vậy hôm nay anh dám uống rượu lái xe thì sao, giải thích đi!”
Diệp Vô Phong đảo con ngươi mấy lần, anh gian xảo nói: “Tôi uống rượu à? Làm gì có chuyện đó! Nếu cô không tin thì thử kiểm tra đi!”
Bạch Tinh Đồng lạnh lùng nói: “Không cần kiểm tra, tôi vừa nhìn là đã biết anh có uống rượu.
Mau đưa bằng lái đây.”
Diệp Vô Phong tiếp tục cãi ngang: “Có lí do gì để tôi phải đưa bằng lái cho cô không?”
Bạch Tinh Đồng lấy hơi hét thật to: “Anh lái xe mà còn uống rượu!”
Diệp Vô Phong tiếp tục giả nai truy vấn: “Cô nói tôi uống rượu thì tôi phải nhận tội à?”
Bạch Tinh Đồng quay người lại chỗ xe máy lấy dụng cụ đo nồng độ cồn đến: “Anh đừng có mà cãi cùn với tôi! Đưa cái mồm thối đó lại thổi thử xem!”
Diệp Vô Phong cười gian mãnh: “Đội trưởng Bạch, cô là cảnh sát hình sự, không phải cảnh sát giao thông nha.”
Bạch Tinh Đồng nói nhỏ: “Bớt nói nhảm, thổi thử đi!”
Diệp Vô Phong tái mặt rồi, nếu thật sự kiểm tra thì anh không thoát tội nổi.
Anh mở cửa xe bước