Edit + Beta: Tiểu Vũ
Kết quả cuối cùng, cũng không làm Ngải Tình bất ngờ.
Từ lúc solo ung dung thoải mái nói vui đùa một chút thôi mà, cô đã biết anh… ít nhất…đã nắm chắc bảy phần thắng rồi. Cả từ lúc trước chơi CS cũng thế, anh là một trưởng cực kỳ đạt tiêu chuẩn, không bao giờ đưa ra quyết định không chắc chắn.
Sau khi cuộc so tài kết thúc, Hoạt Thê rất thức thời gọi một thùng bia địa phương.
Ở đây số tuổi bình quân cũng không quá 18, 19 tuổi, đừng nhìn vào hào quang của các tuyển thủ chuyên nghiệp mà lầm, khi thật sự cầm lon bia 330ml lên uống, cũng đều chỉ là những đứa trẻ chưa lớn thôi. Lúc Dt uống bia, thậm chí cười đến mức có chút ngại ngùng, giơ lon bia ý muốn cụng với solo một cái, rồi uống một hơi gần nửa lon.
Ngày hôm sau solo rời đi, cũng là ngày Ngải Tình thi đấu Need For Speed.
Hôm nay chỉ có cô phải đi thi đấu, người những khác đều ở lại phòng tập luyện cường độ cao.
Bên ngoài sân thi đấu có rất nhiều coser, hầu hết đều là tạo hình giống trong Warcraft. Ngải Tình ngồi trong sân thi đấu nhìn thấy thì rất vui vẻ, một nhân viên công tác người Singapore đi đến, đưa cho cô danh sách phân bảng thi đấu, mười mấy tuyển thủ, nghe nói là được bốc thăm ngẫu nhiên.
“Đây là sắp xếp ngẫu nhiên à?” Hoạt Thê kéo tay cô, liếc nhìn.
“Chắc là không phải đâu.” Ngải Tình chỉ vào nhóm các tuyển thủ Singapore, “Đối thủ của 3 vận động viên người Singapore đều là các nước không mạnh, còn đối thủ của em, là quán quân năm ngoái.”
Hai người liếc nhìn nhau.
Sự mờ ám của ban tổ chức, phỏng chừng người nào có mắt đều có thể nhìn ra.
Ngải Tình thật ra cũng cảm thấy chẳng có gì quan trọng cả, dù sao thì Need For Speed ở Trung Quốc cũng chẳng được quan tâm lắm. Nếu như là tới trận đấu ngày kia của Dt mà ban tổ chức cũng dùng thái độ mờ ám này thì chắc chắn sẽ không có ai đồng ý hết.
Hoạt Thê có lẽ cũng biết rõ điểm này, do dự vài giây: “Có muốn anh đưa ra kháng nghị với ban tổ chức không?”
Ngải Tình cũng đang do dự.
Cách đó không xa đoàn đội của mấy nước khác cũng hạ giọng nghị luận, tiếng Anh, tiếng Hàn, cả những tiếng khác cô nghe không hiểu nữa. Dường như tất cả mọi người đều có thành kiến với ban tổ chức… Cô thu hồi tầm mắt, mới phát hiện không chỉ có Hoạt Thê tới, mà Dt đáng lẽ nên ở phòng huấn luyện cũng tới, đang ngồi ngoài sân đợi xem thi đấu.
Dường như phát hiện thấy ánh mắt của Ngải Tình và Hoạt Thê, cậu rất nhanh đứng lên, đi về phía bọn cô.
Chiến đội của Dt lần này là chiến đội hạt giống trong hạng mục DotA, cậu vừa xuất
hiện, mấy người bình luận viên trên sân khấu đều vô cùng kinh ngạc. Chắc là đều không nghĩ tới cậu lại rảnh rỗi như thế, chạy tới đây xem thi đấu Need For Speed.
Cậu cũng không để ý mấy ánh mắt đó, rất nhanh liền đi tới bên cạnh cô và Hoạt Thê, ánh mắt thắc mắc.
Hoạt Thê vòng tay qua vai cậu: “Bọn anh phát hiện ban tổ chức có vấn đề, đội mạnh đều cùng đội mạnh đấu, các đội yếu hơn thì gần như đều đấu với đội Singapore.”
Dt cau mày lại, không nói chuyện.
Ngải Tình suy nghĩ một lúc, quyết định tự mình khai đao: “Em sẽ dùng danh nghĩa cá nhân để kháng nghị, cố gắng hết sức để không ảnh hưởng đến bọn anh, quá nghi ngờ ban tổ chức đối với toàn bộ đội của chúng ta cũng không tốt.”
Loại sự tình kháng nghị này, thông thường đều là đâm lao phải theo lao.
Nếu ban tổ chức cực kỳ kiên quyết mạnh mẽ, có thể sẽ xuất hiện trường hợp tuyển thủ bỏ thi đấu, cô không muốn cả đội Trung Quốc phải hủy bỏ thi đấu.
Hoạt Thê nhướng mày, dáng vẻ cười như không cười hỏi cô: “1600 đô tiền thưởng, em từ bỏ?”
Ngải Tình phất phất tay, làm bộ vân đạm phong khinh nói: “Đó là tiền thưởng cho quán quân, làm sao anh biết em nhất định có thể lấy. Hơn nữa em đi kháng nghị, các nước khác nhất định cũng sẽ gia nhập, có ai muốn để ban tổ chức được lợi đâu chứ. Đối thủ của đội Malaysia hình như còn là á quân năm ngoái đó. Bọn họ chắc chắn không vui.”
Hoạt Thê trầm mặc, có vẻ như đang suy nghĩ chuyện này có khả thi hay không.
Ngải Tình đã hạ quyết tâm, cùng lắm thì coi như là được đi du lịch miễn phí một lần, dù sao hạng mục chân chính của cô là DotA.
Cô tháo thẻ trên ngực xuống, vui đùa vỗ cánh tay Dt: “Tất cả người hâm mộ trong nước đều nhìn chằm chằm vào cậu đấy, ngàn vạn lần đừng làm cho chúng tôi đau lòng đó.” Cô nói xong liền đứng lên.
Nào ngờ bị Dt kéo tay lại, đem cô ngồi lại trên ghế.
Cậu tiện tay tháo thẻ đang đeo trên cổ xuống, giơ cao tay phải lên hướng người chủ trì, ý bảo có việc.
Toàn sân vận động trong nháy mắt đều yên lặng.
Tất cả mọi người vẫn còn đang thảo luận đội nào mạnh yếu, đều trong chớp mắt nhìn về phía này, nhìn về phía 3 người thuộc đội Trung Quốc.