Thành Phú Xuân, tổng bộ họ Trần tại Trung bộ.Sau khi trở về, mọi người liền tranh thủ nghỉ ngơi điều tức.
Trần Cảnh muốn gắp cha mình nhưng được báo lại ông đã ra ngoài từ sớm.
Cậu đành về phòng tu luyện.
Sau chuyến đi này, khả năng cảm nhận và sư dụng khí của cậu đã tăng lên rất nhiều.
Lượng khí trong các khí xoáy cũng đã tràn đày, cậu đang thử xem có thể đột phá được không.Hai giờ sau, từ trạng thái tu luyện cậu mở mắt.
Vẫn không được, việc đột phá khó khăn hơn cậu nghĩ.
Không thể nóng vội được.
Cậu liền đứng dậy, mở cửa ra khỏi phòng.
Vừa mở cửa đã thấy bên ngoài có một tên hộ vệ đứng chờ sẵn.
Xem dáng vẻ có lẽ đã đợi khá lâu.
Nhìn kỹ một chút thấy mặt người này khá quen, hình như là người trong đội hộ vệ của cha cậu.- Người đi theo cha ta đúng không ? Cha ta về rồi hả ?- Dạ thưa thiếu chủ, tộc trưởng đã trở về được hơn một giờ.
Ngài sai tôi gọi thiếu chủ đến chỗ ngài.- Ngươi dẫn đường đi.Theo người hộ vệ đi đến một khu viện nhỏ.
Trước cửa viện có hai người hộ vệ đứng gác.
Bước vào trong sân, cậu thấy cha mình đang ngồi ở bàn đá trong cái đình nhỏ trên hồ.
Cậu vội tiến đến.- Con chúc sức khỏe cha.- Con ta đến rồi đó hả.
Mau lại đây.- Dạ thưa cha.Cậu đi đến trước mặt cha mình.
Ông nhìn cậu một lượt.
Hài lòng gật đầu.
Chỉ chưa đầy một tháng cậu đã thay đổi rất lớn.
Đã không còn độc một vẻ thư sinh nữa.
Người cậu cao hơn, gầy hơn, nước da cũng sạm đi vì nắng gió.
Thân hình cũng rắn chắc hơn.
Đặc biệt khí tức từ người cậu cũng mạnh hơn rất nhiều, đã có thêm sự sát phạt.
Nếu nhìn từ bề ngoài không ai nghĩ cậu chỉ mới mười tuổi.- Con ta đã trưởng thành hơn nhiều rồi.
Sao nào, gần một tháng nay có thấy cực khổ không.- Thưa cha, có vất vả hơn nhưng thu hoạch cũng nhiều hơn.
Con đang muốn được cha chỉ dạy một chút.- Hahaha không tệ.
Vậy cha con ta thử một phen xem con tiến bộ như thế nào .Hai người liền đứng dậy ra sân phía trước viện.
Cha cậu chỉ đứng một chỗ để cậu tấn công.
Cha cậu thậm chí không cần sử dụng đến khí.
Nhưng tất cả các đòn tấn công của cậu đều không có tác dụng.
Dù sao cảnh giới cách biệt quá lớn.Mỗi đòn tấn công của cậu đều nhắm chuẩn vào vị trí yếu hại.
Nhưng cha cậu có thể dự đoán hết tất cả các hướng tấn công của cậu.
Vừa đánh, cha cậu vừa chỉ ra điểm thiếu xót cho cậu.Cứ như vậy một giờ đồng hồ trôi qua.- Thể thuật của con tiến bộ nhanh lắm.
Lần này ra ngoài coi như không uổng phí.
Chỉ là không được tự kiêu, phải chịu khó học hỏi quản gia và anh họ.- Dạ thưa cha, lần này con nghe nói chúng ta liên minh với họ Nguyễn phải không cha- Đúng vậy.
Chuyện này chỉ mới giới hạn ở những người đứng đầu.
Có lẽ Khải nghĩ nói cho con biết không sao.
Lần này sự việc liên lụy quá lớn, chúng ta phải tìm đồng minh.
Gần đây việc tu luyện thế nào, có gì vướng mắc không.- Gần đây con đã gần đột phá cấp sáu.
Chỉ thiếu một chút mà thôi.
Nhưng về phần võ kỹ thì hơi thiếu.
Hôm trước con có đấu với một con Hỏa vân báo, dù chỉ là yêu thú cấp một nhưng phải rất vất vả mới thắng được nó.
Liệu có loại võ kỹ nào có thể tăng độ sát thương của vũ khí lên khi ở cấp độ của con không.Cha cậu trầm ngâm một lúc.- Có một loại thuật pháp phụ trợ ta sáng tạo ra khi mới đạt đến cảnh giới Hiền nhân.
Nó chỉ là nhân cấp thượng phẩm nhưng thường yêu cầu tối thiểu phải đạt cấp dị nhân mới có thể sử dụng.
Bởi nó cần lượng khí rất lớn.
Tuy nhiên ta có thể giản lược nó, nhưng như vậy uy lực cũng sẽ giảm xuống.
Nhưng nếu để đối phó với yêu thú cấp thấp thì cũng dư dả.
Con có mang theo dao găm hay phi tiêu không.- Dạ có thưa cha.Nỏi rồi cha cậu liền ra hiệu.
Mấy người hộ vệ bên cạnh liền tự ra khỏi phạm vi của sân tập luyện.
Dù sao những thuật pháp này cũng thuộc hàng bí truyền.
Xong xuôi, cha cậu bắt đầu truyền thụ cho cậu:- Vốn tổ hợp của nó đầy đủ là ba mươi lăm ấn, nhưng ta sẽ giảm bớt còn hai mươi lăm ấn để con có thể thực hiện.
Nhìn kỹ nhé.Nói rồi cha cậu bắt đầu kết ấn.- Mão, thìn, sửu, tỵ……thân, mùi, thìn.Để cậu có thể ghi nhớ cha cậu khống chế tốc độ kết ấn khá chậm rãi.
Sau khi kết xong ấn, hai tay cha cậu chắp lại .“tinh”Tiếng kêu vang lên chứng tỏ đã thành công.
Tiếp đến hai tay cha cậu lấy ra mấy chiếc phi tiêu, kẹp chúng ở các khe ngón tay.Ngay tức khắc trên phi tiêu sáng lên từng vòng sáng màu đỏ.
Nhằm vào một chiếc cây ở xa, cha cậu ném chúng đi.
Chỉ thấy trên đường bay đi những cái phi tiêu đột ngột bùng lên những ngọn lửa.
Khi hình thành lửa tốc độ của phi tiêu đột ngột tăng gấp mấy lần.Chỉ lóe cái liền bùng lên những tiếng nổ lớn ở phía xa.
Thân cây to cỡ người ôm xuất hiện gần chục lỗ thủng to lớn, từ những lỗ thủng lửa còn đang cháy không ngừng.Đứng bên ngoài mắt Cảnh liền sáng lên, Thật lợi hại.
Không ngờ chỉ là những cái phi tiêu bình thường, sau khi được phụ trợ lại có sức tán phá lớn như vậy, Rõ ràng không thua những thuật pháp khi cao thủ Dị nhân so đấu.- Cha thật lợi hại.
Thuật này gọi là gì vậy cha.- Ta gọi nó là “ phụ khí thuật”, nó thuộc hệ hỏa rất thích hợp với con.
Tuy vừa rồi ta khống chế lượng khí ở mức ngự nhân, nhưng cũng là ngự nhân cấp mười hai đó.
Con nhìn rõ rồi chứ.- Dạ con nhìn rỗ rồi.
Giờ con sẽ thửNói rồi, cậu liền đi ra phía trước, cha cậu thì đứng ở bên quan sát.Cậu tập trung tình thần, đầu tiên cậu kết ấn môn công pháp cha đã truyền cho mình.
Cậu đã rất thông thạo nên kết ấn rất nhanh, chỉ chừng năm, sáu giây đã thành ấn.
Cha cậu đứng bên cạnh gật đầu hài lòng, mới chưa được hai tháng cậu đã thành thạo môn công pháp mới.Nhưng ông thấy khá kỳ lạ, bình thường công pháp chỉ dùng khi tu luyện, không lẽ con ông định khoe thành tích.
Nhưng ông lắc đầu, chỉ yên lặng quan sát.Khoảng gần mười phút sau, chỉ thấy cậu mở mắt sau đó bắt đầu kết ấn “ phụ khí thuật”.
Lúc này cha cậu mới hiểu ra, thì ra cậu đề phòng việc lượng khí tích lũy của mình không đủ nên cố tình hấp thụ khí bên ngoài, sau khi đủ một vòng tuần hoàn thì ngay lập tức kết ấn thuật pháp.
Như vậy sẽ khiến khí