Bộ áo giáp có tên hoàng quy, sử dụng gỗ hoàng đàn và mai của yêu thú huyền tức quy.
Gỗ hoàng đàn xếp sau tử đàn hai bậc, cũng là một loại gỗ quý để làm binh khí, áo giáp.
Nó không quá cứng rắn nhưng lại bền chắc vô cùng, gỗ sử dụng làm bộ giáp này ít nhất trên hai trăm tuổi.Huyền tức quy là một yêu thú hệ thủy, thuộc họ rùa.
Là một loại yêu thú hạng trung, năng lực tấn công bình thường nhưng khả năng phòng ngự lại rất đáng nể.
Mai rùa được chia thành các ô nhỏ hình bát giác, rắn chắc hơn cương thiết, lại thêm thiên phú “kiên thủ” khiến cho phòng ngự của nó lọt tốp đầu trong số các yêu thú.Chế tạo một bộ áo giáp chỉ cần một ô hình bát giác trên mai rùa là đủ, lại thêm gỗ hoàng đàn làm phần đệm và phần liên kết.
Vị đại sư chế tạo bộ giáp lại khéo léo khắc một loại trận pháp dẫn dắt đặc thù, vận dụng nguyên tắc thủy sinh mộc, khí từ ngự khí sư truyền vào bộ giáp, thông qua trận pháp sẽ được nhân lên gấp đôi.Đồng nghĩa với việc năng lực phòng ngự cũng sẽ được nhân lên hai lần mà tiêu hao vẫn không đổi.
Hơn nữa thông qua trận pháp có thẻ kích phát một phần thiên phú “kiên thủ” của huyền tức quy.
Đúng là lợi khí cho việc phòng ngự.Bộ áo giáp vốn một kiện linh khí, nhưng do thời gian trôi qua quá lâu, không được sử dụng nên trận pháp trên bộ áo giáp đã có sự thiếu hụt, khiến phẩm cấp của nó rơi xuống bán linh khí.Thông qua sự sửa đổi và bổ sung của một vị chế tác sư của gia tộc, khiến nó có thể kích phát một lần thuật pháp phòng ngự “kiên thủ”, có thể đỡ được một kích toàn lực của cao thủ Hóa thần cảnh.
Muốn sử dụng lại bắt buộc phải do chế tác sư kích hoạt lại trận pháp một lần nữa.Có bộ áo giáp Trần Cảnh nếu gặp phải cao thủ Hóa thần cảnh ít nhất sẽ không bị một chiêu đập chết.
Ngay lập tức mặc bộ áo giáp lên người, bộ áo giáp nhìn có vẻ nặng nề không ngờ khoác lên người lại rất nhẹ, một cảm giác mát mẻ cũng từ bộ giáp truyền ra khiên Trần Cảnh hết sức thoải mái, cái này chính là do thuộc tính thủy của huyền tức quy tạo ra.Lại nhìn về thanh kiếm, đây là một thanh đoản kiếm dìa chừng bảy mươi phân.
Cả thanh kiếm có vẻ được đúc ra từ một khối nguyên liệu duy nhất.
Trên thân kiếm khắc đồ họa của trận pháp, chuôi kiếm khắc ba chữ “ thủy vân kiếm”.Cha cậu nói cây kiếm này là một thanh linh khí được đúc từ một khối hàn thiết, trong quá trình đúc lại thêm vào hơn chục loại hàn ngọc, biến nó trở thành một cây linh khí thuần hệ thủy.
Thuật pháp tương ứng với nó là “ thủy đao trảm” một đòn có thể phá vỡ áo giáp cương khí của của kẻ địch trên một giai.Cũng tương tự như huyền quy giáp, Trần Cảnh cũng chưa có khả năng làm chru hoàn toàn, chỉ có thể kích phát một lần công kích.
Nhưng kể cả không sử dụng được thuật pháp, bản thân thủy vân kiếm cũng là một lợi khí vô song rồi, lưỡi kiếm sắc bén, lấp lóe hàn quang, kiếm vừa ra khỏi vỏ nhiệt độ xung quanh đã giảm đi mấy độ, bị nó chém chúng, chỉ nguyên khí lạnh từ kiếm truyền vào cũng khiến đối thủ nếm đủ.Hai vật này khiến cho sức chiến đấu của Trần Cảnh lại tăng thêm vài thành.
Hiện giờ nếu đấu với những Dị nhân sư sơ cấp, Trần Cảnh cũng tự tin có thể qua lại dưới hai mươi chiêu mà không bại.Trần Cảnh cũng phát hiện thanh thủy vân kiếm đặc biệt phù hợp với phụ khí thuật, cậu chỉ vô tình thử không ngờ lại có thể chủ động truyền khí vào thanh kiếm, uy lực của kiếm lại tăng lên, điều này khiến cha cậu và lão quan gia Trần Quân ở bên cạnh cũng phải ngạc nhiên.Trần Cảnh chưa bước vào cảnh giới Dị nhân sư đã có thể thực hiện được những việc mà chỉ tầng thứ đó mới làm được.
Hai người trong đầu đều có một suy nghĩ.“ Gia tộc họ Trần lại sinh ra một tiểu quái vật rồi”Ngày hôm sau, người đại diện của sáu thế lực tập trung lại để thống nhất một phương án hành động, địa điểm là một tòa cung điện ở trung tâm của thành trì.
Mỗi thế lực có ba mươi lăm người tham gia, hộ vệ đều ở bên ngoài.Trần Cảnh cũng được dẫn đến, nhưng lúc này đã hóa trang khác đi.
Tòa cung điện này có lẽ được sử dụng để tổ chức các sự kiện nên được thiết kế khá rộng rãi, có sức chứa ngàn người.
Lúc này ở giữa tòa cung điện có một chiếc bàn tròn bằng đá lớn, vị trí cũng đã được sếp đặt xong.Người được phép ngồi ở bàn đá lớn đều là những Hiền nhân của các bên.
Những người còn lại thì ngồi ở các hàng ghế sau.
Chủ trì cuộc họp chính là vương gia Lê Lai của hoàng thất, đồng thời cũng là một vị Hiền nhân tam liên cảnh.Trần Cảnh ở hàng ghế thứ hai ngay sau cha cậu, lúc này cậu đang quan sát vị Lê Lai này.
Trong số mười tám vị Hiền nhân ở đây, chỉ có ba người đạt đến tam liên, một là cha cậu Trần Thừa, một là tộc trưởng Nguyễn Kim cậu đã gặp mặt lúc trước, còn lại chính là vị ngồi ở chủ tọa kia.
Lúc này thời gian còn sớm, những thế lực khác còn chưa đến đủ, Trần Cảnh liền tranh thủ quan sát một chút.Chỉ thấy vị này bề ngoài khoảng chừng tám mươi, râu tóc bạc trắng, thân thể cũng gầy gò chứ không tráng kiện, khí tức cũng như có như không, nếu không phải kim quan trên đầu thì không ai nghĩ đây là một vị Hiền nhân.Kim quan của vị này thuần một màu vàng, ba cành nhánh màu nâu nhạt thô to chứng tỏ căn cơ vô cùng hùng hậu, chín chiếc lá màu xanh lục tinh xảo, bề mặt chi chít hoa văn màu trắng, nhưng điểm chú ý nhất chính là ba bông hoa nhỏ ở đầu mỗi cành nhánh.Hoa nhỏ có chín cánh, khá giống hoa sen, thuần một màu trắng, không biết có phải do ảo giác hay không mà khi nhìn vào Trần Cảnh cảm giác ba bông hoa lại như tòa núi nhỏ.
Đang mông lung, một luồng khí nhẹ nhàng đánh thức cậu khỏi sự mơ màng.Ngầng đầu lên thấy cha đang mỉm cười nhìn cậu, trong đầu lại vang lên âm thanh.“ Cảnh nhi, con không lên tập trung nhìn vào những bông hoa đó, chúng có sự huyền diệu