Bóng đen trong mắt nó dần hiện rõ, là một tòa núi băng khổng lồ, hàn khí từ nó phát ra khiến cho nhiệt độ không khí xung quanh cũng giảm đi nhanh chóng, mà khoảng cách thì quá gần, con phong lôi hạc muốn tránh thoát là điều không thể.Phía sau tòa núi băng, thủy kim thân đang trong tư thế dồn lực, mà Thái Cơ bên trong như đã dự đoán từ trước, lúc này khẽ vung tay về phía trước.- Để xem lần này ngươi tránh thế nào.- Hiền nhân thủy thuật, băng thiên tuyết địa.Bangg..bốpp..Tòa núi băng lấy thế đè ép đập thẳng về phía con phong lôi hạc còn chưa né tránh.
Sau tiếng va đập, một bóng đen lao thẳng xuống mặt đất.Rầmm...Gió bụi mù mịt, con phong lôi hạc bị đập đến đầu chóang mắt hoa, trượt đi mấy trăm mét, đâm thẳng vào một ngọn núi mới dừng lại được, kết quả của cú va đập khiến ngọn núi bị sụp mất một góc lớn, mà con phong lôi hạc bị chôn vùi đến quá nưả trong đất đá.Trịnh Kiểm và Thái Cơ gần như cùng lúc đắc thủ, khi hai người họ đang tích thế chuẩn bị ra đòn kết liễu thì vùng không gian giữa hai chiến trường đột ngột có dị động.Mà chính lúc này, ba vị tam Liên cảnh của nhân loại vốn đang quan chiến cũng đột ngột di chuyển, bóng ảnh của họ lóe lên, phút chốc liền biến mất tại chỗ.Tại vị trí cảu Trịnh Kiểm, khi hắn chuẩn bị ra đòn kết liễu con cự ngạc yêu miêu, bỗng nhiên một cảm giác rùng mình khiến hắn mau chóng dừng việc ông kích, theo bản năng tránh sang một bên.Từ hư không đột ngột một cái vuốt khổng lồ vồ về phía kim thân của Trịnh Kiểm, mặc dù đã tránh né nhưng tốc độ vẫn là chậm hơn cái vuốt kia một chút, rốt cuộc vẫn bị cái vuốt khổng lồ tóm được cánh tay.Ngay sau đó, kim thân vốn kiên cố không ngờ trực tiếp bị cái vuốt xé toạc một mảng lớn từ vai xuống hết cánh tay của kim thân.
Cái vuốt lựa chọn thời cơ rất chuẩn xác, nó lưạ đúng lúc Trịnh Kiểm tập trung sức mạnh để tấn công mà phòng thủ bị sơ hở, lại thêm trải qua trận chiến một ngày trời, tình trạng của Trịnh Kiểm cũng đã rơi khỏi mức đỉnh phong.Bên trong kim thân, Trịnh Kiểm phun một ngụm máu, kim thân bị thương cũng gián tiếp làm hắn bị thương.
Nhưng cái móng vuốt khổng lồ còn chưa hài lòng, nó tiếp tục chụp về phía kim thân của Trịnh Kiểm.Sắc mặt của Trịnh Kiểm trở lên khó coi vô cùng, cái móng vuốt kia như đã phong tỏa không gian, làm kim thân đã bị yếu của hắn như lọt vào vũng bùn, mắt thấy đã khó có thể trành được.Nhưng đúng lúc đó, một tấm thuẫn lớn màu vàng kim đột ngột xuất hiện trước mặt kim thân của Trịnh Kiểm, cái vuốt khổng lồ vồ trúng cái thuẫn đó, mà Trịnh Kiểm thì lợi dụng thời cơ thu lại kim thân, mau chóng bay lùi lại phía sau, tránh thoát khỏi phạm vi của chiến trường.Cái vuốt lớn muốn bóp vỡ tấm thuẫn nhưng tấm thuẫn kiên cố dị thường, bề mặt của thuẫn không ngừng tỏa ra quang huy mà hoàng kim không ngừng đẩy lui móng vuốt.Một bóng ảnh chậm rãi xuất hiện trên không trung, tuy vẻ bề ngoài đã nhiều tuổi nhưng thân hình vẫn thẳng tắp, trên người đang không ngừng tỏa ra uy thế chấn áp về cái móng vuốt khổng lồ, thân ảnh đó chính là Lê Lai, vị tam liên cảnh của hoàng tộc.Lê Lai lúc này đã không còn là ông lão hiền lành nữa, cặp mắt đầy uy nghiêm, khí thế sừng sững như cột chống trời, dù chưa xuất ra kim thân nhưng nhìn vào vẫn có cảm giác to lớn lạ kỳ.Tay phải đang nắm lại của ông khẽ đổi thành tư thế mở ra, theo đó kim thuẫn vốn đang bị cái vuốt bóp trong tay cũng đột ngột rung mạnh một cái, móng vuốt như bị điện giật, buông mạnh kim thuẫn ra.
Trong hư không phía xa vang lên tiếng “hừ” nhẹ, cái vuốt không tiếp tục tấn công về phía kim thuẫn nữa, mà nhẹ nhàng hấp lấy con cự ngạc yêu miêu đang nằm dưới mặt đất, chậm rãi di chuyển về phía sau.Mà Lê lai lúc này cũng không truy kích, chỉ lẳng lặng đứng đó, ánh ămts nhìn chăm chú về một vị trí ở phía xa.Ở bên phía Lý Uẩn và Thái Cơ cũng xuất hiện tình trạng tương tự như vậy, nhưng hai người rõ ràng có đề phòng hơn so với Trịnh Kiểm nên chỉ chị bất ngờ một chút, cộng với việc xuất hiện của Trần Thừa, Nguyễn Kim nên hai người cũng không bị thương thế quá nghiêm trọng như Trịnh KiểmCon phong lôi hạc cũng được một móng vuốt mang đi, còn con độc giác cổ giao thì sau khi móng vuốt phá vỡ trận pháp vây khốn của Lý Uẩn, đã có thể tự mình rời đi, rõ ràng nó đã nhận được chỉ thị từ con nguyên vương thần bí kia.Mà hai người Trần Thừa, Nguyễn Kim cũng không có truy sát, hai người đều lựa chọn như Lê Lai.
Mà lcú này trên các chuiến trường khác, các con thú vương cũng đồng loạt rút lui.
Mà đám yêu thú đang tấn công doanh địa nhân loại cũng như thủy triều rút xuống.Trận chiến mở màn đã tạm thời chấm dứt.Phòng tuyến của nhân tộc lúc này đã thủng trăm ngàn lỗ, mặt đất bị cày xới đến không còn ra hình dạng.
Toàn bộ hơn hai mươi trận pháp vòng ngoài cùng đều đã bị phá hủy.
Trên mặt đất, khắp nơi là xác yêu thú xen kẽ xác của nhân loại.Vòng chiến đã bị kéo đến đoạn giữa của tuyến phòng thủ, chỗ gần nhất chì còn cách bức tường thành chưa đến bảy trăm mét.Lúc này từng đội thủ vệ tràn ra phía ngoài tìm kiếm người sống sót, dọn dẹp xác yêu thú, tu bổ lại trận pháp.
Trận chiến vừa rồi, nhân loại đã đổ vào hơn vạn người, một nửa lực lượng.
Thương vong cũng tới gần ngàn