Phải mất một lúc Trần Cảnh mới từ cơn choáng váng tỉnh lại, cậu há mồm hít lấy hít để, xém chút nữa thì bị ép đến ngạt thở.
Nhìn xung quanh, cách đó mấy mét lão quản gia cũng vừa mới ngồi được dậy, nhìn dáng vẻ xem ra đã bị thương không nhẹ.Vào khoảnh khắc cuối cùng khi bị đập trúng, vị quản gia này đã chắn trước vật đang bay đến và Trần Cảnh, đỡ đến chín mươi chín phần trăm lực từ vụ va đập.
Nếu không có ông che chắn e là Trần Cảnh đã bị đập chết rồi.Lại nhìn cách đó khoảng ba mươi mét, một tảng đá to lớn đang nằm trong hố sâu.
Ban nãy Trần Quân đã làm chệch hướng khiến nó lao lệch sang bên phải chừng ba, bốn mét.
Xem ra nó bắn ra từ trong vòng chiến.Mà lão quản gia thấy Trần Cảnh có thể ngồi dậy, sắc mặt cũng không quá kém, xem ra không bị thươngq úa nặng liền yên tâm.
Mà lúc này một cảm giác đau dữ dội từ lồng ngực truyền đến, khẽ hự một tiếng, ông ta liền hộc ra máu.Ban nãy do quá bất ngờ nên ông không kịp dùng thuật pháp, chỉ có thể gồng cứng cơ thể, lại sử dụng tiểu xảo làm chệch hướng tảng đá.
Nhưng tảng đá đó quá lớn lại bay với tốc độ cao, lực va đập của nó đâu có dễ dàng chịu như vậy.Trần Cảnh nhìn thấy lão quản gia hộc ra máu, liền biết ông bị nội thương khá nặng.
Vội vã đi đến, lại lấy ra một ít linh dược trị thương, sau khi dùng liên tiếp ba bốn lọ, sắc mặt của lạo quản gia cuối cùng có khá hơn.- Ông còn đi được không, chúng ta phải mau chóng dời khỏi cây cầu, ở đây quá nguy hiểm.May mắn là phần cầu còn lại tuy cũng bị tàn phá nhưng vẫn liền mạch với nhau, Trần Cảnh dìu lão quản gia từ từ đi tới.
Hai người đều biết càng kéo dài thì nguy hiểm càng lớn, vì vậy dù trong người đều đang khó chịu vẫn cố gắng di chuyển thật nhanh.Mà trong lúc hai người đang đi vội về phía trong, thì ở bên ngoài cuộc chiến đã bắt đầu trở nên ác liệt hơn.
Con tam túc hỏa điểu thấy đám nhân loại phía dưới không ngờ lại trốn trong đám sương mù lớn khiến nó không thể nhìn rõ vị trí của họ.
Nó cũng không di chuyển lung tung nữa, cả thân thể dừng lại tại chỗ.Từ miệng nó phát ra tiếng hót lớn, sau đó nhắm về phía đám sương mù làm tư thế chuẩn bị phun ra mấy quả cầu lửa.
Nhưng cũng chính lúc này, ba luồng công kích lại chuẩn xác nhắm vào cơ thể nó.
Tốc độ của mấy công kích này cũng rất nhanh, khi nó chưa kịp phun cầu lửa ra thì đã đến rất gần, buộc nó phải né người đi một chút để tránh.Chính vì vậy khi cầu lửa được phun ra cũng bị lệch đi so với hướng ban đầu, đều bắn ra rìa ngoài của đám sương mù.
Ba bốn vụ nổ lớn xảy ra cùng lúc nhưng đám sương mù cũng không bị ảnh hưởng quá lớn.
Mà tảng đá đập trúng hai người Trần Cảnh chính là bị văng ra từ một trong số các vụ nổ đó.Thấy mấy quả cầu lửa của mình phun ra đều đi chệch mục tiêu, con tam túc hỏa điểu đã bắt đầu giận dữ.
Nó nhắm thẳng hướng của ba vị tam Liên cảnh mà bay đến, xem ra nó không định dây dưa với mấy người nữa.Đôi cánh khẽ phất, thân ảnh của nó thoáng cái biến mất khỏi vị trí, mà phương hướng thì nhắm thẳng vào kim thân của Nguyễn Kim, trong ba người, tu vi của ông ta là yếu nhất.
Với trí tuệ của nó tất nhiên biết phải đối phó với tình thế một đấu ba như thế nào.Nguyễn Kim ở trong kim thân cũng dự đoán được tình huống đó, cũng không né tránh, hai tay bắt đầu cấp tốc kết ấn.- Đại thủy thuật, thủy thuẫn cự thiên.Xung quanh người Nguyễn Kim xuất hiện ba tấm thuẫn nhỏ trong suốt.
Mà theo đó phía ngoài kim thân cũng xuất hiện ba tấm thuẫn tương tự, chỉ khác là kích thước khồng lồ hơn rất nhiều,nhìn cứ như ba tấm gương lớn trong suốt.
Ba tấm thủy thuẫn cao gần bằng kim thân, tạo thành hình tam giác che cho kim thân ở trung tâm.Thủy thuẫn vừa hình thành, đôi cánh khổng lồ của con tam túc hỏa điểu cũng vừa lúc đập tới.Bịchhh..bịchhhHai tiếng động trầm thấp vang lên, tấm thủy thuẫn nhìn như mỏng manh lại không hề vỡ vụn trước lực đập ngàn tấn từ hai đôi cánh khổng lồ.
Tấm thủy thuẫn chỉ rung lên những gợn sóng và lùi lại một chút chứ không hề bị đánh văng đi.Giống như việc đập bàn tay xuống mặt nước, chỉ có thể tạo ra gợn sóng chứ không thể đánh tan nước.
Con tam túc hỏa điểu hừ lên giận giữ, đôi cánh liên tục đập mạnh vào thủy thuẫn, hơn nữa nó cũng thoắt ẩn thoắt hiện liên tục Lúc tấn công bên trái, lúc lại tấn công bên phải, khi thì lại bổ tư fbên trên xuống.Nhưng tất cả sự tấn công của nó đều chưa thể xuyên qua được sự phòng ngự của ba tấm thủy thuẫn.
chúng lơ lửng trong không trung, hễ con tam túc hỏa điểu đánh ở vị trí nào một trong số chúng liền di chuyển về vị trí đó để che chắn.Con tam túc hỏa điểu bay ra một khoảng với kim thân của Nguyễn Kim, nó hừ một tiếng.- Để ta xem cái vỏ của ngươi cứng như thế nào.- Yêu khí thuật, liệt hỏa liêu nguyênĐây là lần đầu tiên mà mọi người thấy được yêu thú cũng sử dụng pháp quyết giống như con người.
Chỉ thấy từ đôi cánh của nó quạt ra hai vòi rồng rửa khổng lồ, mà điều đặc biệt là ngọn lửa lại có màu xanh lam, chúng mau chóng lớn dần rồi từ hai phía trái phải cuốn cả kim thân và ba tấm thủy thuẫn khổng lồ vào vòng xoáy của chúng.Ở trong kim thân Nguyễn Kim khẽ nhìu mày, miệng bật thốt ra.- Thanh tâm hỏa, không ngờ nó lại sở hữu được thanh tâm hỏa.Thanh tâm hỏa mà ông nhắc đến là một trong mười mấy loại dị hỏa được ghi lại trong ghi chép, đặc điểm của nó là ngọn lửa có màu xanh lam như màu nước