RầmmmMột đấm đánh bay tên người đá to lớn, lại một cước đạp vỡ trụ đá ở trung tâm trận pháp.
Những bức tường đá đang di chuyển xung quanh cũng theo đó mà dừng lại.Trần Cảnh chống tay thở dốc , cơ thể đang trong trạng thái cường hóa cũng trở lại bình thường,mà trên người cậu lúc này toàn là vết thương.“Thổ bích loạn chuyển” là trận pháp thủ hộ cuối cùng của “thạch thụ cấm lâm”.
Gần hai ngày thời gian,lần lượt vượt qua năm trận pháp thủ hộ, Trần Cảnh đã đến rất gần với điểm đích.Trên cơ thể không ngừng truyền lại cảm giác đau nhói, tuy đã vượt qua tất cả các trận pháp thủ hộ nhưng Trần Cảnh cũng bị thương khá nặng, nếu không phải cơ thể đã tu thành “thiên tinh luyện thể” e rằng cậu đã không thể vượt qua được.Lấy từ trong người ra một bình đan dược, nuốt một viên dược hoàn nhỏ lại điều tức chừng một tiếng đồng hồ, tình trạng của Trần Cảnh mới tốt lên một chút.Theo lối nhỏ dẫn đến vị trí sâu nhất của cấm lâm, Trần Cảnh nhìn thấy một đài đá lớn, trên đó có một quyển trục nhỏ đang lơ lửng trong không trung.
Mà kỳ lạ hơn nữa, quanh quyển trục đó có hai vầng sáng đang không ngừng bay lượn xung quanh.Nhìn kỹ mới thấy, hai vầng sáng này có hình dạng giống như chim Lạc vậy.
Tuy hiện giờ đã vượt qua cả năm trận pháp thủ hộ nhưng Trần Cảnh không rõ mình đã vượt qua cửa ải này hay chưa.
Thận trọng tiến lên đài đá, mãi đến khi đã lại gần vị trí đặt quyển trục mà vẫn không thấy có gì bất thường, xem ra Trần Cảnh đã thực sự vượt qua cửa ải.Đưa tay về phía quyển trục, đây có lẽ là phần thưởng của ải này.
Khi tay Trần cảnh vừa chạm vào quyển trục thì dị biến nổi lên.
Hai con chim Lạc nhỏ đang bay lượn xung quanh đột ngột lao vào cơ thể Trần Cảnh.Do chúng quá nhanh lên đến tận khi chúng đã chui vào cơ thể Trần Cảnh mới phản ứng lại.
Còn chưa kịp hoàn hồn, trên hai cánh tay của Trần Cảnh đột ngột xuất hiện hai hình xăm màu vàng kim, giống hệt với hai con chim Lạc lúc nãy.Mà lúc này ấn ký Lạc tử điểu trên mu bàn tay của Trần Cảnh cũng phát sinh biến hóa, nó như thể sống lại, không ngờ tự bay ra khỏi tay Trần Cảnh.
Ở trên không trung, nó tách thành hai dấu ấn Lạc tử điểu nhanh chóng dung nhập vào hai hình xăm trên hai cánh tay.Hai hình xăm cũng theo đó mà biến đổi, vốn ban đầu tất cả đều có màu vàng, lúc này ở vị trí đôi mắt, đôi cánh và cái mào của chim Lạc biến thành màu tím.Mà lúc này, quyển trục cũng đã từ tay cậu bay lên trên không trung.
Từ trong đó, một luồng thổ khí khổng lồ đổ ra, hướng thẳng về phía Trần Cảnh.
Mà luồng khí này khiến Trần Cảnh giật mình, bởi lẽ cảm giác từ luồng khí này cậu đã gặp trước đây.Cảm giác của luồng thổ khí này giống hệt với khi Trần Cảnh ăn quả của “mộc mẫu hỏa tử hoàng”, không lẽ đây cũng là tiên thiên mộc khí.
Theo từng luồng khí đi vào co ưthể, Trần Cảnh đã có thể chắc chắn, đây chính là tiên thiên thổ khí.Không ngờ phần thưởng của ải này lại là tiên thiên thổ khí, không kịp suy nghĩ nhiều.
Trần Cảnh mau chóng kết ấn.- Thìn, thân, dậu, tuất, tý, sửu, ngọ, dần, tỵ, mão, mùi, hợi…….Lần này đã có kinh nghiệm nên việc thi triển hộn đỗn dẫn khí thuật cũng dễ dàng hơn lần đầu rất nhiều, chỉ mất chừng năm phút Trần Cảnh đã hoàn thành việc kết ấn.- Hỗn độn dẫn khí thuật, khởi.Từng luồng khí từ quyển trục bị cơ thể của Trần Cảnh hấp thu một cách điên cuồng.
Vốn dĩ Trần Cảnh đã hoàn toàn đủ khả năng đột phá nhưng vẫn luôn đè ép, hiện giờ với việc hấp thu tiên thiên thổ khí, Trần Cảnh đã hoàn toàn không thể ép nổi nữa.Mười hai vòng sáng trong cơ thể Trần Cảnh bắt đầu hợp lại với nhau.
Chừng mười phút chúng đã hoàn toàn dung hợp với nhau, lúc này cơ thể Trần Cảnh chỉ còn lại một vầng sáng hình tròn duy nhất.Mà mười hai khí xoáy lúc này cũng đã hoàn toàn dung hợp với nhau tạo thành một viên khí đan duy nhất.
Trần Cảnh đã thành công đột phá lên cấp Dị nhân, cậu đã chính thức là một Dị nhân sư.Mà cùng lúc này luồng tiên thiên thổ khí từ quyển trục cũng đã ít dần.
Rõ ràng tiên thiên thổ khí được phong ấn trong quyển trục có số lượng không quá nhiều.
Vài phút sau thì hoàn toàn biến mất, quyển trục cũng theo đó rơi xuống tay Trần Cảnh.Tuy luồng tiên thiên mộc khí này khá ít nhưng cũng đã giúp Trần Cảnh thi triển một lần hộn đỗn dẫn khí thuật, nhờ đó mà một trăm linh tám huyệt đạo lại một lần nữa mở rộng.Đa phần lượng tiên thiên thổ khí lần này đều dùng vào việc củng cố viên đan khí và mở rộng các huyệt đạo nên tu vi của Trần Cảnh cũng tăng lên không quá nhiều.
Khẽ vận khí, một tấm áo giáp cương khí mau chóng hình thành bao quanh cơ thể của Trần Cảnh.Áo giáp cương khí của Trần Cảnh không giống người thường, nó là một áo giáp ngũ sắc.
Cả áo giáp lấy ba màu đỏ, lục, nâu đất làm chủ đạo, xen vào đó là hai màu lam, vàng mờ nhạt hơn.
Mà bất ngờ hơn, trong áo giáp còn có hoa văn mờ nhạt giống với hình xăm trên hai cánh tay.Trần Cảnh chăm chú quan sát áo giáp cương khí của mình, trước đây cậu nhìn thấy không ít áo giáp cương khí nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy một cái áo giáp kỳ lạ như vậy.
Khẽ lâm rbẩm.- Đây là áo giáp cương khí của Dị nhân sư sao.
Quả nhiên cảm giác thật khác biệt.
Không biết tại sao lại xuất hiện hoa văn hình xăm trên áo giáp cương khí nhỉ?Sự vui sướng qua đi, Trần Cảnh liền bắt đầu lo lắng, sau khi quay về nếu để lộ ra áo giáp cương khí như vậy thì sẽ phải giải thích với mọi người xung quanh ra sao đây.
Suy nghĩ một lát, Trần Cảnh nhớ ra mình có một môn thuật pháp có thể che dấu tu vi, chính là