Hết những câu chuyện, cha cậu bắt đầu chú ý đến tu vi của cậu.
Thấy mười hai vòng sáng trên cơ thể của Trần cảnh, Trần Thừa vui vẻ vô cùng.
Một năm rưỡi qua Trần Cảnh lại đột phá, hơn nữa nhìn sự hùng hậu của những vòng sáng có thể thấy căn cơ rất vững chắc, có thể đột phá bất cứ lúc nào.Nhưng ban nãy khi vào sân, Trần Thưuà cũng nhìn thấy được lớp khí màu lục bao quanh cơ thể của Trần Cảnh, rõ ràng cương khí hộ thân là tiêu chí chỉ Dị nhân sư mới có nên ông liền hỏi Trần Cảnh.
Trần cảnh cũng không có gì phải dấu cha mình, lièn thẳng thắn thừa nhận, cậu bỏ đi thuật pháp che giấu, lại phát động áo giáp cương khí của bản thân.Nhìn áo giáp cương khí năm màu bao phủ cả cơ thể Trần Cảnh, dù là việc ngay trước mắt nhưng cũng khiến vị cao thủ Hiền nhân tam liên phải kinh ngạc.
Nhìn chăm chú vào Trần Cảnh, Trần Thừa thầm nghĩ trong lòng.“ Rốt cuộc con trai mình có thể đạt đến độ cao nào đây? Hơn mười hai tuổi, không cần chỉ bảo quá nhiều đã có thể tự tu luyện đến Dị nhân sư.”Đến tận nửa đêm hai cha con mới tạm ngừng câu chuyện.
Việc trở lại của Trần cảnh tạm thời được giữ kín, chỉ có mấy vị trưởng lão và một vài người trong dòng chính của Trần Cảnh mới được biết.
Lẽ dĩ nhiên khi thấy Trần Cảnh đã là Ngự nhân sư cấp mười hai ai nấy đều kinh ngạc và vui mừng.Cuộc trao đổi cuối năm giữa các đại gia tộc và hoàng tộc do Trần Cảnh vắng mặt mà gia tộc họ Trần thua khá thảm, bị họ Trịnh chế giễu không ít.
Dù sao trong lưá tuổi từ mười lăm trở xuống, họ Trần thực sự không có ai xuất sắc.Đạt đến ngự nhân sư cấp mười hai cũng có gần chục người, nhưng thực lực cũng chỉ tương đối.
Khí đối đầu với đám thiếu niên họ khác liền yếu kém rất nhiều, miễn cưỡng chỉ chen được chân vào tốp mười.Sự trở về của Trần Cảnh khiến cao tầng bỗng chốc thoải mái, nhìn vào độ hùng hồn của vòng sáng, những cao thủ này thừa biết thực lực của Trần cảnh tuyệt đối phải đứng đầu trong hàng ngũ ngự nhân sư cấp mười hai.Sắp tới có lẽ sẽ có dịp để cậu lấy lại mặt mũi cho gia tộc.
Đó là cuộc thi để chọn lựa những thí sinh thay mặt vương triều Văn Lang tham gia cuộc tuyển chọn của thư viện Hồng Bàng.Theo lẽ tứ đại gia tộc đều đã có chỉ tiêu của mình nhưng vương triều vẫn sẽ cắt một số phan cho tứ đại gia tộc để thể hiện sự rộng rãi của vương triều, mà tứ đại gia tộc cũng cử con cháu tham gia, để thể hiện sự tôn trọng với quốc gia.
Theo như thông lệ, bốn mươi vị trí sẽ được tuyển ra từ hoàng gia và tứ đại gia tộc.Số còn lại thì dành cho tất cả những người trẻ đủ tiêu chuẩn của các thế lực lớn, các gia tộc nhất lưu trong vương triều.
Mà tứ đại gia tộc cũng sẽ không cử quá nhiều người tham gia, nhiều nhất chỉ ba người.Không quan trọng số lượng chỉ tiêu lấy được, chỉ quan trọng thứ bậc ai cao hơn.
Kể cả gia tộc chỉ cử một người tham gia nhưng người đó có thể dành lấy vị trí đầu tiên thì còn có mặt mũi hơn là lấy được nhiều vị trí.Làn này vốn dĩ họ Trần sẽ cử ba người mạnh nhất trong số đạt đến ngự nhân sư cấp mười hai tham gia, mà mục tiêu chỉ là một người vào được trong tốp bảy.
Cái mcụ tiêu này quả thực có chút mất mặt so với một đại gia tộc.Nhưng hiện giờ, Trần Cảnh xuất hiện khiến cho cao tầng có thêm chút hy vọng.
Hơn mười hai tuổi đã đạt đến ngự nhân sư cấp mười hai đỉnh phong, quả thật là quá yêu nghiệt.Tính thời gian còn khoảng tám ngày nữa mới đến cuộc thi, Trần Cảnh tranh thủ củng cố lại “khai môn” trong bát môn cấm thuật.
Muốn thi triển thuật pháp công pháp nhanh thì biện pháp duy nhất là phải thật thành thạo, mà muốn thành thạo thì phải thi triển càng nhiều càng tốt.Nhưng không rõ có phải do hỗn độn dẫn khí thuật hay không mà bất kỳ môn công pháp hay thuật pháp nào mà Trần Cảnh luyện thành đều mong chóng đạt đến mức thành thạo.
Chỉ cần vài ngày củng cố là Trần Cảnh có thể dễ dàng thi triển ra môn thuật pháp đó, hơn nữa tốc độ kết ấn sẽ ngày càng nhanh, uy lực cũng ngày càng mạnh.Tám ngày mau chóng trôi qua, kinh thành hôm nay trở lên đông đúc lạ thường.
Khắp các con phố đều là người đi lại, trong đó đông nhất là thiếu niên tầm mười bốn, mười lăm tuổi.
Mà nơi được hướng đến nhiều nhất là “ thiên tinh đài” ở phía bắc kinh thành.Thiên tinh đài chính là địa điểm tổ chức cuộc thi lần này.
Nó là một quần thể gồm hàng chục sân lớn lát đá riêng biệt, bao quanh bởi các khán đài lớn, ở trung tâm có một đài cao dùng để tế lễ.
Đây là địa điểm tổ chức các cuộc thi đấu hay các lễ lớn của vương triều.Khán đài của “thiên tinh đài” rất lớn, có thể đồng thời chứa khoảng bốn trăm ngàn người xem.
Bởi vì số lượng người quá lớn nên phải bố trí mấy chục cửa vào ở xung quanh.
Hơn nữa trừ thí sinh tham gia thi và khách mời, những người khác đều phải mua vé, ba tinh thạch hạ phẩm một vé.Cái giá này đủ khiến cho người thường không mua nổi.
Kể cả con cháu dòng chính của gia tộc họ Trần, mỗi tháng củng chỉ được lĩnh hai tinh thạch hạ phẩm, trưởng các dòng phụ bất quá là mười tinh thạch hạ phẩm.Số tinh thạch đó dùng cho tu luyện còn chẳng đủ nữa là.
Càng không nói đến những gia tộc nhỏ hơn hay tán tu.
Ấy vậy mà hơn mươi vạn vé đều bán hết veo trong vài ngày, bởi lẽ đây là thịnh hội mấy năm mới có một lần, bỏ qua thì quả thật quá đáng tiếc.Tứ đại gia tộc và hoàng thất đều có vị trí riêng, thuận tiện cho việc quan sát nhất.
Mỗi đại gia tộc đều có khoảng hai ngàn chỗ ngồi nên trừ những người lớn ra cũng có khá nhiều thiếu niên được đến xem.
Trần Cảnh là thí sinh nên sẽ có chỗ nghỉ riêng và lối ra vào riêng.Hôm nay cậu mặc bộ võ phục màu trắng, áo bào bên ngoài màu đỏ, trên áo bào có gia huy của họ Trần, nhìn tư thế cực kỳ anh tuấn.
Do cậu đã không xuất hiện khá lâu, lại thêm mấy năm cũng khiến cậu thay đổi khá nhiều nên chẳng cần hóa trang vẫn có rất ít người nhận ra cậu.Dẫn theo hai người khác tiến vào lối dành cho thí sinh.
Hai thiếu niên này một là Trần Nguyên Khải, cháu nội của đại trưởng lão.
Tên nó thêm một chữ Nguyên so với anh họ của Trần Khải của cậu.
Tu vi đang ở ngự nhân sư cấp mười hai nhưng chưa đạt đến đỉnh phong.Mà đứa thứ hai là Trần Nguyên Siêu, tu vi cũng là cấp mười hai.
Thằng này là cháu nội của tam trưởng lão, cơ thể do tu luyện công pháp thể thuật cmà to lớn lực lưỡng vô cùng.
Mới mười bốn tuổi mà đã cao tới mét bảy có hơn, cơ bắp cuồn cuộn như hộ pháp vậy.Hai thằng