Chỉ thấy bốn bóng đen xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Bốn người cùng tiến về phái quản gia.
Một người trong đó lên tiếng trước.- Quản gia, phía bắc có một nhóm người số lượng mười lăm tên.
Hai cao thủ cấp Dị nhân, năm người ngự nhân cấp mười hai, năm người cấp mười một,ba người ngự nhân cấp mười.Chúng di chuyển chậm về phía ta.
Hiện còn cách chừng hai nghìn mét.- Phái tây có mười hai người, hai dị nhân, sáu ngự nhân cấp mười hai, bốn ngự nhân cấp mười- Phía nam có hai mươi người, hai dị nhân , sáu ngự nhân cấp mười hai, sáu ngự nhân cấp mười một, bốn ngự nhân cấp mười, hai ngự nân cấp chín.- Phía đông có mười lăm người, hai dị nhân, sáu ngự nhân cấp mười hai, sáu ngự nhân cấp mười một, còn lại là cấp mười.Trần Cảnh đánh giá lại bốn người này.
Họ đều chỉ là ngự nhân sư cấp mười hai không ngờ có thể đánh giá chi tiết về đối thủ như vậy.
Hơn nữa còn không để đối thủ phát hiện.
Mà khoan đã, cách đây hai nghìn mét.
Chẳng phải quản gia nói nghe được khoảng cách nghìn mét thôi cơ mà.“Đùa, xem ra quản gia lại khiêm tốn rồi.
Nghìn mét cái khỉ gì, vài nghìn mét thì còn tin” Cậu thầm nghĩ trong đầu.Lão quản gia trầm ngâm.
Sau đó liền tụ tập mọi người bàn kế hoạch.
Đối phương có tổng sáu mươi hai người, cao thủ Dị nhân cấp cũng có tới tám người.
Đội của họ chỉ có ba mươi mốt người kể cẩ Trần Cảnh.
Ưu thể vượt trội hơn so với đội của họ Trần Cảnh nghĩ có lẽ họ sẽ chọn một hướng rồi dựa vào tốc độ của Kỳ nha mã để bỏ lại đối thủ.Nhưng lần này cậu nghĩ sai rồi.
Không ngờ lão quản gia và những người còn lại đang bàn kế hoạch tiêu diệt đám người kia.Cậu nghĩ thầm trong lòng “ Không lẽ họ mạnh hơn mình tưởng tượng.
Ba mốt đấu sáu hai, không chỉ tính là ba mươi.”Dù rất nghi hoặc nhưng cậu cũng không lên tiếng, chỉ đứng bên cạnh để theo dõi.
Cậu biết thực lực và kinh nghiệm của mình không đủ.
Tốt hơn hết là nghe nhiều, nhìn nhiều.Sau chừng vài phút thương lượng họ đã thống nhất được kế hoạch hành động.
Theo đó một vị Hóa Thần cảnh sẽ dẫn theo năm người bảo vệ cậu và hành lý ẩn nấp ở một bên.
Số còn lại sẽ tập kích lần lượt từng nhóm người kia.Có lẽ quản gia muốn dựa vào sự bất ngờ, lấy ưu thế tập trung để diệt từng nhóm địch một.
Theo lẽ thường phải tiến vào phạm vi vài trăm mét những cao thủ cấp Dị nhân mới có thể cảm nhận được kẻ địch.
Nên nhóm người kia mới tách ra thành bốn hướng để bao vây nhóm của cậu.
Khi tiến vào phạm vi cảm nhận họ mới đồng loạt tấn công.Khoảng cách vài trăm mét với những người tu luyện, nếu họ tung hết sức di chuyển chẳng qua chỉ chừng mười giây mà thôi.
Không may cho họ , trong đội của cậu có một nhân vật dị biệt, lại có thể cảm nhân địch nhân cách đó vài nhìn mét.
Chỉ tách số của bọn chúng xui xẻo.Nhưng dù vậy, họ cũng chỉ có thể giải quyết một nhóm, sau đó sẽ không còn khả năng gây bất ngờ nữa, đối phương vẫn áp đảo họ.
Cậu cũng không hiểu họ lấy đâu ra tự tin như vậy.
Nhưng trước khi đi cha cậu đã dặn dò nên nghe theo lời quản gia Trần Quân nên cậu cũng không hề tỏ ra khó chịu.Nhóm của cậu di chuyển nên ngọn núi cao ngay bên cạnh khu cắm trại.
chố đó có một hang động khá kín đáo, có thê dùng để ẩn nấp.
Dồng thời từ đây có thể nhìn thấy toàn cảnh bên dưới .Đến nơi cậu thấy họ bố trí ở bốn góc hang động, mỗi góc một lá bùa nhỏ.
Sau đó họ cùng kết một loại ấn.
Chỉ thấy ấn thành, có một màn sương mỏng xuất hiện quanh hang động.
Có lẽ là một loại bùa ẩn giấu khí tức.- “Chú Nguyên, tại sao quản gia không phá vây theo một hướng mà lại đối đầu với nhóm người kia.” Đến lúc này cậu mới hỏi lý do từ vị Hóa thần cảnh đi cùng.- “ Cậu chủ, nhóm người này tuy đông nhưng không phải đối thủ của chúng ta đâu.
Cậu chủ yên tâm.Hơn nưã quản gia cũng muốn bắt một tên để khai thác xem chúng là ai và tại sao lại muốn tập kích chúng ta “ Ông chú này nói với vẻ mặt rất tự tin.- Ồ, vậy chúng ta có cấn giúp đỡ họ không.
Đứng đấy nhìn e không hay lắm.
Chú mau đi giúp họ đi, khu vực này kín đáo, để lại hai người với cháu là được.- Cậu chủ yên tâm, quản gia bọn họ sẽ giải quyết được.
Bao vệ cậu chủ mới quan trọng.Thấy ông chú này có vẻ cương quyết, cậu cũng đành chịu.
Đành chờ kết quả vậy.Một lát sau họ nghe thấy có âm thanh từ hướng đông vọng lại.
Xem ra phía quản gia đã hành động.
Nhưng âm thanh kéo dài chỉ chừng vài phút liền im bặt.“ Nhanh như vậy”.
Cậu nghi hoặc trong lòng.Chừng năm phút sau, cậu thấy nhóm quản gia trờ lại khu trại,.Họ không di chuyển nữa mà ở tại khu trại.
Thế này có tự tin quá không.
Hơn nưã tại sao họ không di chuyển nữa, theo kế hoạch họ sẽ lần lượt tiêu diệt từng nhóm cơ mà.Nhưng không để cậu chờ đợi lâu, cậu thấy có một nhóm người lớn từ xa tiến lại.
Giờ thì cậu hiểu lý do tại sao nhóm người quản gia lại không di chuyển.
Đối phương sau khi nghe thấy âm thanh đã tụ tập lại với nhau, hiển nhiên cũng không phải mấy tên ngốc.Hai bên đối đầu nhau.
Đối phương có bốn mươi bảy người, bên họ chỉ có hai mươi lăm người.
Nhưng khí thế từ nhóm bọn họ lại không hề kém đối thủ.
Điều này khiến bọn chúng cũng không lập tức tấn công.Khoảng cách hơi xa nên cũng không biết họ trao đổi điều gì.
Nhưng cũng không kéo dài quá lâu.
Chỉ thấy hai bên ập vào nhau.
Phía đối phương có tám cao thủ Dị nhân cấp, bên họ Trần có sáu người.
Từng luồng khí hóa thành thực chất bùng lên xung quanh họ.
Cao thủ cảnh giới này giao đấu biểu hiện thông thường nhất là những luồng khí hóa thành thực chất xung quanh người, tạo thành từng bộ giáp với màu sắc giống với hệ nguyên tố họ chủ tu.Chỉ thấy hai bên tạo thành từng cặp, họ di chuyển ra khoảng cách xa hơn để giao đấu vì nếu đánh gần nhau với số lượng như thế này sẽ khiến những người cảnh giới thấp hơn bị liên lụyNhìn từ xa chỉ thấy đủ loại ánh sáng phát ra.
Cậu liền hỏi chú Nguyên bên cạnh về cách phân biệt đẳng cấp ở cảnh giới này.
Vì cậu chỉ nghe nói chứ chưa thể phân biệt được.
Ông chú này liền tận tình giải thích.Có vẻ họ đều lưạ đối thủ cùng cảnh giới với mình.
Điều này cũng rất dễ nhận biết.
Mặc dù cùng là áo giáp do cường khí tạo thành nhưng Hóa nguyên cảnh áo giáp sẽ khá đơn giản,