Thần Chủ Ở Rể

Chương 694


trước sau

CHƯƠNG 694

Nhắc đến dị huyết, có người liền thay đổi sắc mặt. Mặc dù rất nhiều người biết đây là điều cấm kỵ của nhà họ Vương.

Nghe nói năm đó, lão chiến thần nhà họ Vương dựa vào dị huyết mới có thể vực dậy.

Nhưng chuyện xấu hổ chính là hiện tại người thừa kế dị huyết của nhà họ Vương lại là Vương Bác Thần.

Cái này đúng là đang sỉ nhục nhà họ Vương!

Bởi vì trong số những người cùng thời với Vương Kinh Hồng, chưa từng xuất hiện người có dòng máu lạ. Chờ đến đời Vương Hạo, người có dòng máu lạ là anh cả Vương Hạo, đáng tiếc là năm đó đã bỏ mạng trên chiến trường.

Khiến mọi người không ngờ chính là Vương Bác Thần cũng mang trong người dị huyết, hơn nữa con gái của Vương Bác Thần cũng là người có dị huyết.

Mà người mang trong mình dị huyết của nhà họ Vương, mỗi một đời sẽ chỉ xuất hiện một người.

Cho nên, mọi người đều biết đó là một tình huống khá xấu hổ, chỉ cần Vương Bác Thần xuất hiện, giống như đang đánh vào mặt nhà họ Vương.

Bắc Vinh Long không quan tâm đến tiếng nghị luận ầm ĩ xung quanh, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần: “Vương Bác Thần, thấy tốt thì lấy, không phải là nhà họ Vương không đối phó với cậu, mà là không muốn phải đối phó với cậu. Đừng đi đến bước đường đó, nếu không thì hậu quả rất nghiêm trọng.”

“Cậu gây chuyện ở tiệc mừng thọ của ông cụ, giết Vương Tường và Kim Nguyên, đến bây giờ ông cụ vẫn còn chưa ra lệnh đối phó với cậu, cậu nên biết đây là do ông cụ cho cậu có một cơ hội để sống sót, để hai bên có chỗ để giảng hòa. Đừng tưởng rằng mẹ cậu chết thì cậu có thể

căm hận nhà họ Vương, mẹ cậu chỉ là một người phụ nữ nhà nghèo, thân phận đê hèn, không có tư cách gì bước chân vào nhà họ Vương, năm đó đuổi bà ta đi là vì muốn tốt cho bà ta.”

“Ông ngậm miệng lại cho tôi!”

Vương Bác Thần vẫn luôn lạnh nhạt, lúc nghe thấy Bắc Vinh Long nói người mẹ đã khuất của mình như thế, lập tức nổi giận đùng đùng, thân hình nhoáng một cái liền xuất hiện trước mặt Bắc Vinh Long, bộp một tiếng, lại đánh một cái và mặt ông ta.

“Ông là cái thá gì chứ, cũng dám nhắc tới mẹ tôi.”

Lời của Bắc Vinh Long vừa dứt thì nghe thấy tiếng quát đầy phẫn nộ của Vương Bác Thần.

Sau đó, ông ta còn chưa phản ứng kịp thì nhìn thấy Vương Bác Thần đã xuất hiện ở trước mặt ông ta, tát mạnh một cái vào mặt Bắc Vinh Long.

Bốp!

Tiếng tát giòn tan vang lên, tất cả mọi người đều ngây người, nhìn chằm chằm Vương Bác Thần.

Thằng oắt này đánh phó thủ tướng rồi!

Lần này hay rồi, cậu ta bây giờ muốn sống cũng không sống được nữa.

Tướng quân Trình và phó thủ tướng Bắc, hai ông lớn như vậy lại bị Vương Bác Thần đắc tội!

“Cậu, cậu dám đánh tôi?”

Phó thủ tướng Bắc cảm thấy khó tin, ông ta vậy mà bị người ta đánh, còn là một đứa con riêng của nhà họ Vương!

Bao nhiêu năm rồi, ông ta chưa từng bị người khác đánh, cho dù là mắng cũng không có ai dám mắng một câu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện