Thấy bộ dạng rụt cổ, căng thẳng cùng đáng thương như thế của nàng, Địch Quân Dương nhịn không được mà cảm thấy dở khóc dở cười.
Vừa tức giận vừa cảm thấy chơi đùa nha đầu này thật sự là rất vui, cũng không biết là rốt cuộc hắn đã làm sai ở đâu mà ngày thường khi thân cận nàng lại sợ hắn như thế.
Tưởng rằng nàng đối xử với người khác giới nào cũng như vậy, nhưng vừa nãy khi nhìn thấy nàng và Kỳ Phi thân thiết như thế, lại cảm thấy không phải là nguyên nhân này.
Đồng thời lại có chút tò mò về thói quen nói chuyện của nàng.
Có rất nhiều người biết gieo quẻ bói toán, nhưng tinh thông thì lại không có được mấy ai.
Hơn nữa, bề ngoài của Hỉ Dương mềm yếu ôn nhu như thế, đúng là không quá giống với đám người có tinh lực dồi dào, thường xuyên đóng cửa gieo quẻ bói toán cho người khác.
Rất nhanh đã đến được phủ Thị Lang.
Trước cổng lớn treo một tấm biển khắc hai chữ “Trần phủ”, Hỉ Dương cách một tấm màn che, nhắm mắt đi theo phía sau, dang vẻ lộ rõ vẻ bất an không thôi.
“Nếu như nàng sợ thì bây giờ chúng ta có thể không vào cũng được.
”“Ta, ta không sợ.
Chỉ là ta…”“Làm gì mà cứ ấp a ấp úng thế.
Nàng còn lo sợ cái gì chứ?”“Tuy rằng Trần Song có chuyện xấu quấn thân, nhưng cũng không nên chết sớm như thế, ta chỉ là nghi ngờ chuyện này còn có vấn đề gì đó.
”Địch Quân Dương tò mò hỏi: “Nàng cũng mới chỉ gặp mặt người đó một lần ở yến hội thôi mà, sao lại có thể biết được điều quan trọng như thế?”Thấy nàng trầm mặc không đáp, lại tiếp tục mím chặt môi mỏng, hắn khẽ cong khóe môi lên, mang theo chút vẻ không đứng đắn.
“Vậy còn ta thì sao? Ta cũng rất tò mò, nàng nhìn thấy điều gì trên mặt ta mà bình thường lại khiếp sợ rồi tránh xa ta như thế?”Thấy hắn từng bước ép sát, Hỉ Dương bị dọa đến mức co rúm cả người lại, lùi về sau đến khi đụng phải góc tường, may là có màn che, không để lộ ra khuôn mặt đỏ bừng của nàng.
Khuôn mặt như bị thiêu cháy đang tự tố cáo chính bản thân nàng vô năng.
Đúng thế, nhìn thấy cái gì mà lại có thể khiến nàng thấp thỏm phập phồng khi gặp hắn… Tại sao khi nhìn thấy hắn lại cảm thấy bất an?Nhưng mà từ đầu đến cuối, nàng không thể nhìn thấu được Địch Quân Dương, người có tinh lực quá mạnh như thế, bản thân người đó phải vô cùng kín cẩn và có lực khống chế bản thân rất mạnh, cho nên nàng chỉ có thể nhìn ra được khí thế hung tợn của hắn, dọa cho người ta không dám lại gần.
Thấy nàng không chịu mở miệng, tuy rằng Địch Quân Dương cũng không ép hỏi thêm nữa, nhưng hiển nhiên tâm