“Các ngươi nói đều đúng, chỉ là ta cảm thấy chủ tử thoạt nhìn không phải người sẽ vì trấn an người khác mà nói dối đâu.
Còn cái thuật pháp gì gì đó kia, ta cảm thấy chủ tử nói là sự thật.
”“Ôi dào, chúng ta đừng ở chỗ này dông dài nữa, ta thấy cho dù thật hay giả thì cũng đều là chuyện tốt với chúng ta, giờ chúng ta đi quanh viện xem xem thế nào rồi tìm hiểu một chút để cho quen việc đi.”Thược Dược nhìn ba người đang coi nàng ấy, một người sống sờ sờ trước mặt họ như không khí rồi cứ ngươi một câu ta một câu mà hai gò má không khỏi co giật.Mấy kẻ dở hơi như thế này, tiểu thư nghiêm túc thật đấy à?“Ngoài cái viện này ra, những chỗ khác các ngươi không cần đi, muốn ra vào phủ thì đi qua cửa hậu viện đó là được.
Và tất nhiên, trừ chủ tử là cô nương đây thì các ngươi cấm không được nghe theo lời sai phái của bất cứ kẻ nào trong phủ.”Ba người nghe xong có chút hoang mang.Thược Dược lại nhịn không được nói.Hỉ Dương nhìn Thược Dược, cái bộ dạng nhân sinh không còn gì luyến tiếc kia làm nàng hoảng hốt nghĩ về mình trong quá khứ.Nàng nhịn không được bật cười: “Sao? Mấy người bọn họ đắc tội với ngươi à?”“Cô nương, người có biết không, mấy cái người này cái ríu rít, lầm bầm lầu bầu tự nói chuyện một mình thì cũng thôi đi, đằng này lại cứ cái gì cũng hỏi tại sao, thuộc hạ cũng chẳng biết trả lời kiểu gì nữa.
Vất vả lắm mới tống cổ đi được, cô nương, những gì người vừa nói là thật hay giả vậy?”Hỉ Dương không cười nữa: “Đương nhiên là thật.”“Thế, thế những tin đồn không hay đó đều là giả sao?”“À không, bát tự không tốt cũng là thật.
Chỉ là bát tự đấy phải tùy nơi, tùy người và cả vật nữa.
Nàng ấy đối với ta mà nói có khi còn vượng cho ta nữa.
Cho nên đương nhiên là cực tốt.”“Còn có kiểu vậy nữa à, thế còn cái tên sức ăn thì lớn mà sức làm lại tí hon kia thì sao?”“Ừm, nhìn hợp mắt ta nên chọn thôi.”...Cung điện vàng son lộng lẫy phát ra vầng hào quang sáng chói lấp lánh, kiến trúc uy vũ đồ sộ , sừng sững mà trang nghiêm.Tuần tra hộ vệ thỉnh thoảng đi qua bố phòng.Địch Quân Dương vâng mệnh tiến cung.Bên trong thư phòng yên tĩnh, rèm châu lặng lẽ không chút động.
Thái giám cùng cung