Hai người chào tạm biệt ông lão, Thược Dược khâm phục nhìn nàng, giống như nàng là một thế ngoại cao nhân vậy.“Cô nương, vừa nãy người thật sự nhìn ra ông ấy có đứa con bị lưu lạc ở bên ngoài sao? Chính là ngay lúc người đi vào phòng, ông lão đã nói với thuộc hạ rất nhiều chuyện, đứa con kia năm đó ra ngoài chạy tàu chở hàng, đi theo đường thủy, sau đó cũng chưa từng trở về nữa, mọi người nói hắn đã rơi xuống nước rồi bị cường đạo giết hại rồi, không thì là bị chết đuối, có lẽ cũng phải có một loại vận may khác, thì mới sẽ bình yên mà vượt qua được.”“Ừm, trên mặt của con người có thể nhìn ra được rất nhiều thứ.”“Thần kì như vậy sao, vậy chẳng phải mọi người trên đời này ở trước mặt cô nương đều không có chỗ nào che giấu rồi?”Hỉ Dương lắc đầu, bật cười: “Không có lợi hại như vậy đâu, có một số người hiểu được kiềm chế, lực lượng tinh thần mạnh mẽ, kiên nghị, thì ta cũng tất nhiên sẽ không thể nhìn ra thôi.” Giống như Địch Quân Dương vậy.Bất kể là kiếp trước, hay là kiếp này, từ đầu đến cuối hắn đều khiến cho người khác nghĩ không ra.…Địch Quân Dương có chút không vui, từ xa đã nhìn thấy hai người chủ tớ bước đi chầm chậm trở về.Theo bản năng mà hướng về phía bàn chân xinh xắn đang đi tới kia, liếc mắt một cái rồi lập tức nhíu mày.
Trầm giọng xuống hỏi: “Hai người đã đi đâu? Sao lại dính nhiều bùn đất như vậy.”Hỉ Dương lập tức rụt người lại, thu giày để vào trong lớp váy.Nàng bĩu môi, tên này chắc là không thấy được bước chân của hắn dài như thế nào đâu.Thứ mà mình luôn mong nhớ đã không còn nhìn thấy nữa, Địch Quân Dương càng khó chịu thêm.“Thược Dược, ngươi nói đi.”“Nô tài đi cùng cô nương đến nghĩa trang ạ.”“Lá gan cũng lớn lắm đấy.” Địch Quân Dương nhéo nhéo mi tâm: “Mau trở về viện, Thược Dược ngươi đi múc nước hầu hạ cô nương nhà ngươi rửa mặt chải đầu.”“Ta có thể tự đi được.” Thấy hắn cầm lấy tay của mình, Hỉ Dương nhịn không được mà vung vẩy ra.Thầm nói cả ngày cứ động tay động chân, không biết được là đang rắp tâm bày trò gì.“Khụ khụ!”Địch lão phu nhân đang ngồi ở ngay cửa hành lang, ma ma với một tỳ nữ cũng đang đứng ở một bên.“Ta còn đang nói không biết là cô nương nhà ai cả ngày không ở nhà, đi ra đi vào cửa sau, Quân Dương, con thật làm cho tổ mẫu quá thất vọng.
Nàng ta đi làm