Diệp Hải Đường nghe vậy thì không thể tươi cười nổi, sắp xếp?Thật buồn cười, từ khi được người ta xem mệnh, đoán là người có số phước cao quý thì Diệp phụ đã bắt tay vào chuẩn bị rồi, từ cầm kỳ thi họa cho đến khúc nghệ vũ đạo, thiếu một cái nào thì đều bị loại hết.Nàng được phó thác rất nhiều hi vọng, nhưng không có một ai hỏi nàng có cần những thứ đó không.Đến cả Địch Quân Dương ở trong suy nghĩ của họ, cũng chỉ như một nam nhi trẻ tuổi điều kiện tốt mà thôi, thế nhưng muốn làm con rể thì lại không bao giờ đủ tư cách đó.Cũng chỉ vì hắn không có một người phụ thân đang làm quan.Diệp Hải Đường rũ mắt xuống, sắc mặt dần nhạt đi, biết rằng nữ nhi không muốn nhắc đến những chuyện này, Diệp mẫu phải tận tình khuyên bảo, dốc lòng nói ra những lời tốt đẹp, mới có thể để cho hai huynh muội tản đi.Đợi mẫu thân rời đi, Diệp Hoàng mới cùng Hải Đường đi đến hoa viên ngồi.“Hít thở không khí, đi dạo bộ, tâm tình cũng phải đỡ hơn rồi đúng không?”Nhìn muội ấy buồn muộn không hề lên tiếng.Diệp Hoàng đành chịu: “Hải Đường, huynh thật sự có chuyện quan trọng phải đi.
Muội không thể vui lên một chút sao? Lời của Hỉ Dương là vô ý thôi, nàng ấy có thể là đã đoán được.”“Như vậy không phải rất lợi hại sao? Ngay từ khi nàng ta vừa xuất hiện đã thu hút ánh mắt của cả huynh lẫn Quân Dương ca ca, đến ngay cả muội, người từ nhỏ đã theo cùng huynh ấy đều bị quên sạch không còn gì.”“Quân Dương này vốn dĩ lạnh nhạt rồi mà, huynh ấy từ nhỏ đến lớn đều là dựa vào việc tự mình cố gắng mà có được ngày hôm nay, tính tình từ xưa đến nay vẫn luôn tàn khốc, nếu như huynh ấy thật sự có ý với muội thì không cần phải người khác nói gì cả, huynh ấy sẽ sắp xếp thỏa đáng cho muội, nhưng mà lời của hắn hôm nay rõ ràng là muốn khiến muội phải buông tay, chẳng lẽ muội còn bám lấy không chịu buông?”“Muội không biết đâu, ngay từ nhỏ huynh ấy đã định làm phu quân của muội rồi, tại sao lớn lên rồi lại muốn cưới nữ nhân khác, huynh ấy rõ ràng là không thích Hỉ Dương, tại sao bởi vì phụ thân nàng ta mất mà lại phải đi hoàn trả mối nợ ân tình như vậy? Hỉ Dương là cái gì, huynh ấy lấy một nữ nhân mồ côi thì có ích lợi gì cơ chứ?”“Hải Đường, sao muội lại nói như thế được? Muội phải biết chuyện lúc nhỏ chỉ là trò chơi gia đình mà thôi, muội nghĩ