Thần Đạo Đan Tôn

Chữa Trị Linh Căn


trước sau

Tam Âm Huyền Công tổng cộng có tầng chín, phân biệt đối ứng chín cảnh giới của võ đạo, tầng thứ chín chính là Thiên Nhân Cảnh, cũng là cảnh giới tối cao mà kiếp trước Lăng Hàn đạt đến.

Trong công pháp thế gian truyền lưu, đều không có đột phá cảnh giới thứ mười, cũng chính là bộ phận Phá Hư Cảnh, cái này cũng là nguyên nhân tại sao Lăng Hàn đi khắp thiên hạ, thăm dò các loại di tích.

Tầng thứ nhất của Tam Âm Huyền Âm đối ứng Luyện Thể Cảnh, là giai đoạn mà Lưu Vũ Đồng đã sớm đi qua, lúc này nàng trùng tu, tự nhiên rất ung dung, thật giống như một học sinh trung học phổ thông, đi làm bài tập của trung học cơ sở.

Nhưng vấn đề là, hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy, thiên phú này cũng quá mạnh mẽ đi?

Nhưng nghĩ kỹ, Lưu Vũ Đồng có Tam Âm Tuyệt Mạch, Tam Âm Huyền Công vốn là vì người như vậy mà sinh, nhanh cũng là bình thường.

Lăng Hàn gật gù, nói:

- Vậy ta tiếp tục truyền cho ngươi công pháp tầng thứ hai, chỉ cần ngươi tu luyện tầng thứ ba đến đại thành, liền có thể triệt để áp chế Tam Âm Tuyệt Mạch, vĩnh viễn không còn ảnh hưởng nữa.

Tầng thứ ba, nói cách khác, phải đạt đến Dũng Tuyền Cảnh mới được.

Có điều hiện tại Lưu Vũ Đồng là Tụ Nguyên tầng tám, hơn nữa đã cảm ứng được thời cơ đột phá tầng chín, cách đột phá Dũng Tuyền Cảnh chỉ là một bước.

Khuôn mặt của Lưu Vũ Đồng không khỏi đỏ hồng, hiện tại bắt đầu dạy công pháp tầng thứ hai, há không phải nói... nàng lại phải cởi hết đồ sao?

- Không nên suy nghĩ bậy bạ!

Lăng Hàn trách mắng.

Lưu Vũ Đồng không khỏi tàn nhẫn lườm hắn một cái, nàng nào có suy nghĩ lung tung, sợ Lăng Hàn suy nghĩ lung tung mới là thật sự.

Hai người trở lại nội thất, giống như lúc nãy, Lưu Vũ Đồng cởi y sam, để thân thể mê người gần như trần truồng hiện ra ở trước mặt Lăng Hàn. Châm ngôn nói, một lần thì lạ, hai lần thì quen, tuy nàng vẫn rất ngượng ngùng, như so với lần thứ nhất, hiễn nhiên đã khá quen rồi.

Sau khi Lăng Hàn truyền thụ công pháp tầng thứ hai, trời gần như đã tối, hắn gọi hạ nhân đưa tới hai phần cơm, mình ăn hơn một nửa, để lại cho Lưu Vũ Đồng gần một nửa.

Nữ nhân mà, ăn ít, gần một nửa liền được rồi.

Qua đại khái ba tiếng, Lưu Vũ Đồng đi ra, dùng giọng cực kỳ kinh hỉ nói:

- Hiện tại tốc độ tu luyện của ta hơn trước gấp mười lần!

Chuyện này ý nghĩa sau khi nàng đột phá đến Tụ Nguyên tầng chín, đại khái chỉ cần hai tháng liền có thể đạt đến trạng thái đỉnh cao, sau đó xung kích Dũng Tuyền Cảnh.

Quá nhanh!

Lăng Hàn không khỏi nở nụ cười, nói:

- Tam Âm Huyền Công là công pháp Thiên Cấp!

Công pháp Thiên Cấp!

Lưu Vũ Đồng suýt chút nữa té xỉu, công pháp Thiên Cấp ý vị như thế nào?

Nói như thế này, sở dĩ Lưu gia có thể trở thành Hoàng Đô Bát Đại Hào Môn, chính là bởi vì Lưu gia có một quyển Tử Vân quyết, đây là công pháp Huyền Cấp trung phẩm. Mà Hoàng thất Thích thị có thể ổn nắm chính quyền, là bởi vì Thích gia có một quyển Thất Sát công, đây là công pháp Huyền Cấp thượng phẩm.

Nói cách khác, một quyển công pháp Huyền Cấp thượng phẩm, liền có thể chế tạo ra một Hoàng Triều, một quyển công pháp Huyền Cấp trung phẩm, liền có thể để một thế lực trở thành Vũ Quốc Hào Môn, ngàn năm không suy.

Như vậy, công pháp Thiên Cấp có bao nhiêu ý nghĩa?

Quý giá đến không cách nào hình dung!

Nếu như vừa bắt đầu, Lăng Hàn nói muốn truyền cho nàng công pháp Thiên Cấp, nhất định sẽ bị nàng xem là bệnh thần kinh. Không phải sao, chỉ là một tiểu gia tộc ở Thương Vân Trấn, nếu có thể lấy ra công pháp Thiên Cấp, thế giới này không phải sẽ lộn xộn sao?

Nhưng hiện tại, nàng không thể không tin, bởi vì nàng đã tu luyện qua.

- Đây chính là công pháp Thiên Cấp, ngươi liền truyền cho ta?

Phương tâm nàng rung động, có một loại rung động không cách nào hình dung.

Lăng Hàn cười cợt, Tam Âm Huyền Công này đúng là công pháp Thiên Cấp, nhưng chỉ có Tam Âm Tuyệt Mạch mới có thể tu luyện, người khác lấy được cũng vô dụng, hắn đương nhiên không sợ Lưu Vũ Đồng truyền cho người khác.

Lại nói, hắn có Bất Diệt Thiên Kinh, đây mới là thần công vô thượng, ngay cả lĩnh ngộ tầng thứ nhất cũng cần hơn vạn năm, so với cái này, công pháp Thiên Cấp gì đó, phi, không đáng nhắc tới!

Nhưng hắn đương nhiên sẽ không nói như thế:

- Ngươi là thị vệ của ta, đối với người mình, ta sẽ không keo
kiệt!

Lời này không phải là lừa người, hắn từ trước đến giờ bao che khuyết điểm, đối với người mình rất là hào phóng.

Lưu Vũ Đồng không khỏi xấu hổ, ở nàng nghe tới, hai chữ “người mình” kia, ý nghĩa không quá tương đồng nha. Một lát sau nàng mới nói:

- Ngươi yên tâm, môn công pháp này trước khi không có cho phép của ngươi, ta sẽ không truyền cho bất luận người nào.

- Tùy ngươi.

Lăng Hàn nói, ngược lại mấy ngàn năm mới có thể ra một Tam Âm Tuyệt Mạch, dù nàng truyền cho người nào đó, cũng đã mấy ngàn năm sau, đối với những người khác mà nói, đây là một môn công pháp còn không bằng Hoàng Cấp hạ phẩm, ai sẽ bảo tồn mấy ngàn năm?

Lưu Vũ Đồng không khỏi có chút thất vọng, vừa nãy phương tâm của nàng run động, nếu Lăng Hàn lại lời ngon tiếng ngọt dỗ dành nàng một hồi, nàng nhất định sẽ hảo cảm tăng vọt, chỉ là Lăng Hàn ngu ngốc, căn bản không có chủ ý như vậy, nên đã bỏ qua một cơ hội tuyệt vời.

Nàng đi tới bên cạnh bàn, bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa nói:

- Bắt đầu từ ngày mai, ta muốn bế quan xung kích Tụ Nguyên tầng chín, không có cách nào theo ngươi.

- Ha ha, yên tâm, hai ngày nay ta cũng không có định đi đâu, chờ Chư Hòa Tâm đưa tài liệu tới, trước tiên chửa khỏi linh căn lại nói.

Lăng Hàn nói, hắn rất quý trọng sinh mệnh lần thứ hai này, hiện tại linh căn bị thương, hắn tuyệt không muốn đi mạo hiểm, phá huỷ căn cơ võ đạo của mình.

Lưu Vũ Đồng không có lãng phí thời gian, ăn xong liền bắt đầu bế quan xung kích Tụ Nguyên tầng chín, Lăng Hàn không thể làm gì khác hơn là tặng phòng cho nàng, chuyển ra gian ngoài ở.

Bởi vì có Lưu Vũ Đồng tọa trấn, mặc dù ba đời nhà Lăng Trọng Khoan hận Lăng Hàn đến tận xương tủy, nhưng căn bản không dám động suy nghĩ không đứng đắn gì, Lăng Hàn cũng rất ít giao du bên ngoài, lẳng lặng đợi Chư Hòa Tâm đưa dược liệu tới.

Quả nhiên, Chư Hòa Tâm cũng không có nuốt lời, ở ngày thứ tư liền đưa dược liệu Lăng Hàn cần đến, đương nhiên, hắn cũng nhân cơ hội thỉnh giáo Lăng Hàn một phen. Trên thực tế mấy ngày nay hắn rất muốn tới, nhưng ở trong mắt hắn, Lăng Hàn là cấp bậc Tông Sư, không có chuyện gì hắn sao dám đến quấy rầy.

Bất quá hôm nay Lăng Hàn lại không có kiên trì gì, rất nhanh liền đuổi Chư Hòa Tâm đi, hắn muốn phối dược, chữa trị linh căn, lần thứ hai đi lên con đường tu luyện.

Đối với Lăng Hàn mà nói, phối dược tự nhiên là việc nhỏ như con thỏ, sau ba phút, hắn liền điều phối Nguyên Tâm linh dịch ra, ba ngày nay, hắn cũng không có nhàn rỗi, ngoại trừ tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, tự nhiên sớm làm tốt các loại công tác chuẩn bị.

- Thuốc quá đắng, ai!

Lăng Hàn thở dài, uống Nguyên Tâm linh dịch một hơi cạn sạch.

Không lâu sau đó, một luồng sức nóng kéo tới, hắn cảm thấy trong cơ thể có cảm giác như hỏa thiêu, mà trong đan điền, linh căn bị thương đang chậm rãi chữa trị, nhiều nhất hơn nửa ngày, liền có thể khôi phục.

Trong khoảng thời gian này, hắn cái gì cũng không làm, liền kiên trì chờ đợi.

Đối với một người “ngủ say” hơn vạn năm mà nói, nửa ngày tự nhiên là chút lòng thành.

Chậm rãi, trong đan điền của Lăng Hàn, Ngũ Hành Hỗn Độn Liên nở rộ, đạo pháp tự nhiên, tuyệt không thể tả. Đăng bởi: Sói Già


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện