- Trời của ta a, trong tinh vực nhỏ cũng có thể xuất hiện nhiều Vương giả cấp cao như vậy, còn có thiên lý sao?
- Không nên nói với ta, mấy người còn lại đều là Vương giả cấp hai nha!
- Tại sao ta có loại cảm giác, bọn họ đều phải!
- Cái này…
Vương giả khác đều không dám nghĩ, không thể tiếp thu, lúc nào Vương giả cấp hai không đáng giá như thế? Trước đây thời điểm Tinh Sa Vũ Viện chiêu sinh, nhiều nhất chỉ có hai mươi người có thể đạt đến cấp độ như vậy, nhưng bây giờ thì sao, chỉ là nơi này thì có vài vị, hơn nữa còn ra một Vương giả cấp ba.
Trận thưởng trà luận đạo này thành buổi biểu diễn riêng cho đoàn người Lăng Hàn, Từ Nhiên, Vô Tương Thánh Nhân cũng lục tục hạ tràng chiến đấu, tự nhiên dễ như ăn cháo mà đạt được thắng lợi.
Lại nhiều hai Vương giả cấp hai!
Cho đến khi Thiên Phượng Thần Nữ ra trận, mọi người mới cảm giác thế giới này bình thường một chút, bởi vì cuối cùng có Vương giả cấp một.
Trong sáu tên Vương giả, lại có bốn cấp hai, một cấp ba, tổ hợp như vậy thực sự là khủng bố.
- Vô cùng có khả năng, những người này đều có thể tiến vào Tinh Sa Vũ Viện, chí ít năm cái này không thành vấn đề.
- Đúng vậy, nếu như Vương giả cấp hai cũng không có tư cách đi vào, vậy những người khác càng đừng nghĩ.
Tất cả mọi người lắc đầu, nhưng Vương giả há có thể dễ dàng nói bại, rất nhanh liền tự tin, chờ tiến vào Hằng Hà Cảnh, bọn họ gần như có thể trở về điểm xuất phát, Vương giả cấp một cùng cấp hai chênh lệch sẽ không quá to lớn.
Bọn họ còn có cơ hội, nếu như ở Tinh Thần Cảnh cùng Hằng Hà Cảnh tu ra Cực Cảnh, vậy khẳng định càng thêm trâu bò.
Đương nhiên, độ khó này cũng phải lớn hơn rất nhiều lần. Trên thực tế, căn bản không có người nhảy qua Nhật Nguyệt Cảnh mà tu ra Tinh Thần Cực Cảnh, hoặc nhảy qua Tinh Thần Cảnh tu ra Hằng Hà Cực Cảnh.
Sáng Thế Cảnh liền càng không cần phải nói, nếu thật sự có nhân vật như vậy, vậy chính là bá chủ trong Thánh Nhân, có thể quét ngang tất cả.
Vương giả cấp năm, xưa nay chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, căn bản chưa từng xuất hiện.
Rất nhanh, trà hội kết thúc, đại bộ phận Vương giả đều trao đổi địa chỉ liên hệ, khoảng thời gian này bọn họ không dự định chạy khắp nơi, mà muốn lẳng lặng đợi Tinh Sa Vũ Viện mở ra, ngược lại chỉ khoảng hai mươi năm, một cái chớp mắt liền qua.
Đoàn người Lăng Hàn tới sớm như vậy, cũng là lo lắng Vũ Viện mở ra có thể sớm hơn hay không, dù sao trăm năm thời hạn chỉ là một con số xấp xỉ, không có chính xác.
Bọn họ cũng ở lại thành thị phụ cận, luyện đan, tu luyện, thời gian lặng yên mà qua.
Càng ngày càng nhiều Vương giả tới Mộc Đồ Tinh, có mấy người kiêu căng khó thuần, góc cạnh rõ ràng, tìm người khiêu chiến khắp nơi, Vũ Hoàng chính là một người trong đó, bởi vậy, có chút người bộc lộ tài năng, lưu lại thanh danh hiển hách.
Tỷ như Vũ Hoàng, hắn đạt được một tên gọi Quyền Ma, bởi vì lúc hắn chiến đấu chỉ dùng nắm đấm, lấy tư thế bá đạo như bẻ cành khô, cực kỳ điên cuồng.
Mà khiến Lăng Hàn chú ý chính là, Cổ Đạo Nhất cũng tới, thành một viên minh tinh từ từ bay lên, bị vô số người truy phủng, có người nói có Vương giả bái ở dưới trướng của hắn, cam tâm làm thị vệ.
Chỉ là điểm ấy, liền đủ để gợi ra động đất.
Vương giả a, cao cao tại thượng, quan sát chúng sinh, lại sẽ làm thị vệ cho người khác! Điều này nói rõ Cổ Đạo Nhất có mị lực thế nào, thực lực cường đại cỡ nào, mới có thể làm cho Vương giả cúi người đi theo?
Không ai biết Cổ Đạo Nhất là Vương giả cấp mấy, nhưng hiện tại hắn nghiễm nhiên là minh tinh lóng lánh nhất, áp đảo bất cứ người nào.
Mặt khác, Loạn Tinh nữ hoàng cũng nổi
danh.
Bởi vì một chiêu oanh bại Chu Duyệt, có Vương giả mộ danh đến đây khiêu chiến, kết quả đều bị một chiêu trấn áp, nàng cũng có danh hiệu sát thủ Vương giả, cái này có hai tầng ý nghĩa, thứ nhất là chỉ thực lực của nàng mạnh mẽ, thứ hai là chỉ mị lực của nàng, Vương giả nào thấy nàng không ai không thần hồn điên đảo, cam tâm làm hạ thần của nàng.
Muốn nói hiện tại ai có nhân khí có thể sánh ngang Cổ Đạo Nhất, vậy chính là Loạn Tinh nữ hoàng.
Hiện tại mọi người đều đang chờ mong hai người này lúc nào sẽ đại chiến một trận.
- Cổ Đạo Nhất a!
Lăng Hàn nói chuyện đã xảy ra ở Dược Vương Quật cho Loạn Tinh nữ hoàng, để vị nữ hoàng này cũng lộ ra vẻ thận trọng.
Cường giả Tiên Vực, chỉ là điểm này liền đủ để chấn đổ Thần giới.
Chôn thân chín thế, kết đạo quả đời thứ mười, Tiên thai như vậy cho dù phóng tới Tiên Giới cũng là số một số hai, tư chất quả thực muốn nghịch thiên rồi.
- Ngươi xác định, hắn nói táng chín thế thân, mười đời kết quả?
Loạn Tinh nữ hoàng trở nên hơi kích động, thậm chí, thân thể mềm mại của nàng đang run rẩy.
- Xác định!
Lăng Hàn gật gù.
- Làm sao?
- Hắn tu luyện tất là Cửu Tử Thiên Công!
Loạn Tinh nữ hoàng kiên quyết nói.
- Làm sao ngươi biết?
Loạn Tinh nữ hoàng trầm mặc một chút, tựa hồ đang hồi ức, thật lâu mới nói:
- Viễn tổ của Cửu Xà tộc ta, chính là ở trong một di tích cổ được một môn công pháp, mới ở trong Tiên vực lập xuống thanh danh hiển hách, mà môn công pháp kia... chính là Cửu Tử Thiên Công!
- Cái gì!
Lăng Hàn cả kinh.
- Cổ Đạo Nhất làm sao cũng biết Cửu Tử Thiên Công, lẽ nào hắn cũng là Cửu Xà nhất mạch?
- Không thể!
Loạn Tinh nữ hoàng lắc đầu.
- Lúc trước, Cửu Xà nhất mạch toàn bộ rời Tiên Vực, không có để lại một tên tộc nhân. Cổ Đạo Nhất có thể có được Cửu Tử Thiên Công, tất nhiên là đã tiến vào tổ địa của Cửu Xà, được truyền thừa.
Nàng dừng một chút mới nói:
- Nói không chắc, hắn nắm giữ Cửu Tử Thiên Công so với ta còn nhiều hơn. Ta chỉ là từ trong huyết mạch được Cửu Tử Thiên Công truyền thừa, nhưng cùng lúc cũng bị huyết mạch hạn chế.
- Còn nữa, lúc trước viễn tổ cũng không có tu Cửu Tử Thiên Công đến đại thành, bởi vậy, cho dù huyết mạch của ta hoàn toàn phản tổ, ở trên Cửu Tử Thiên Công cũng không thể đạt đến cực hạn.
- Vì lẽ đó ta nhất định phải về tổ địa Cửu Xà ở Tiên Vực, tự xem Cửu Tử Thiên Công.
Lăng Hàn kinh ngạc nói:
- Nói cách khác, huyết mạch của Cửu Xà các ngươi cũng không phải trời sinh, mà là bởi vì tu luyện Cửu Tử Thiên Công?
Loạn Tinh nữ hoàng ôn nhu nở nụ cười:
- Không có bất kỳ huyết mạch nào là trời sinh, khẳng định là tổ tiên có người tu luyện hoặc sáng tạo một môn bí pháp mạnh mẽ, hòa vào trong huyết mạch, đời đời truyền lại. Chỉ có điều, cách trở càng lâu, huyết mạch càng mỏng manh.