Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1584: Cây già nở hoa


trước sau

Tỷ như lần tân sinh tỷ thí này, có ý nghĩa tượng trưng rất lớn, bởi vậy liền tiến hành ở Cổ Viện, điều này cũng có thể kích phát tâm cầu thắng của tân sinh, ai không muốn ở trước mặt Tinh Sa Đại Thánh lộ mặt?

Hiển nhiên, đại bộ phận người là bồi Thái tử đọc sách, nguyên nhân nhìn Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng trong bát viện là thấy, hiện tại chỉ có hai người này đột phá Hằng Hà Cảnh, ý nghĩa những người khác không có cơ hội.

Cho rằng ai cũng là Lăng Hàn, ai cũng là Loạn Tinh nữ hoàng, có thể lấy yếu thắng mạnh sao?

Đương nhiên, cũng có chút người hùng tâm bừng bừng, bọn họ có Thần Khí, thậm chí Chuẩn Thánh khí, Thánh khí, vẫn có một tia hi vọng có thể thắng ra trùng vây, trèo đỉnh làm vua.

Lần này tranh tài cũng không có quy định không thể sử dụng Thần Khí, hay Thần Khí vượt qua cảnh giới của mình, dù sao, ngươi chạy ra bên ngoài chiến đấu, chẳng lẽ còn có thể quy định người khác không dùng Thần Khí sao.

Bởi vì xuất phát đến sớm, tuy mấy vị Hằng Hà Cảnh đại cực vị của bát viện biết được tin tức Lăng Hàn xuất quan, nhưng cũng không có cơ hội vây hắn, chỉ có thể tiếc nuối chờ hắn trở về.

Ngược lại tân sinh tranh tài cũng chỉ mười mấy ngày, tính cả qua lại sử dụng thời gian, mấy tháng đi.

Đám người Lăng Hàn xuất phát, chín viện vòng quanh Cổ Viện xây lên, như ngôi sao bảo vệ minh nguyệt, mỗi một phân viện đến Cổ Viện khoảng cách đều tương đương, chừng mười ngày.

Dẫn đầu chính là lão sư bát viện, Hằng Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, tên là Vệ chấn, chỉ cần Thánh Nhân không ra, hắn chính là vô địch, tự nhiên không sợ dọc theo đường đi có yêu thú gì đánh lén.

Một đường không nói chuyện, sau mười ngày, đội ngũ đến Cổ Viện.

Từ bên ngoài xem, Cổ Viện ngược lại nhỏ hơn bát viện, sự thực cũng xác thực như vậy, lúc trước Tinh Sa Đại Thánh không có thu môn đồ khắp nơi, mỗi lần chỉ thu mười mấy cái, tự nhiên không cần địa phương quá to lớn.

Nhưng Cổ Viện tuyệt đối không coi là nhỏ, có kích cỡ ít nhất một tòa thành thị, cửa lớn mở rộng, cũng không có người gác cổng gì.

Đây là Thánh Địa của Tinh Sa Vũ Viện, ai dám xông loạn?

Nơi này cũng không quạnh quẽ, hàng năm đều có một ít đệ tử được đặc biệt cho phép, tới đây hành hương, có lúc Tinh Sa Đại Thánh cũng sẽ lộ diện, tùy ý chỉ điểm một chút. Nhưng Đại Thánh là nhân vật cấp bậc gì, mở miệng tựa như Đạo âm, ai được chỉ điểm một chút cũng có thể tu vi tăng vọt.

Bởi vậy, mỗi người đặc biệt khát vọng tới đây, nhưng tiêu chuẩn quá ít, thời gian cũng chỉ một năm nửa năm, hơn nữa không nhất định thấy được Tinh Sa Đại Thánh.

Đoàn người Lăng Hàn tiến vào Cổ Viện, tự nhiên có người nghênh tiếp, sắp xếp bọn họ ở lại.

Sau khi dàn xếp, mọi người đương nhiên phải khắp nơi đi một chút, vạn nhất số may, gặp phải Tinh Sa Đại Thánh, một cái đốn ngộ nói không chắc liền có thể tăng tu vi lên một cấp độ, ở trong tranh tài bộc lộ tài năng.

Lăng Hàn đi tìm đám người Vũ Hoàng, có điều, hiện tại phân viện đến không nhiều, hắn chỉ tìm được Thiên Phượng Thần Nữ cùng Đinh Bình, hai người tự nhiên đã sớm đi ra bóng tối ra oai phủ đầu lúc trước, nhưng thời điểm nói đến sự kiện này vẫn miễn không được khó chịu đến cực điểm.

- Sau này lại báo thù!

Lăng Hàn an ủi Thiên Phượng Thần Nữ, còn Đinh Bình dĩ nhiên là quăng đến một bên, nào có sư phụ an ủi đồ đệ, chút tính dai ấy cũng không có, vẫn xứng làm đồ đệ của hắn sao?

Đinh Bình tự nhiên chỉ có không nói gì mà thôi.

Hiện tại bọn họ cũng thay đổi công pháp tu luyện do Lăng Hàn cung cấp, có thể tu luyện tới Sáng Thế Cảnh đỉnh phong. Nhưng sau khi bước vào Sáng Thế Cảnh, công pháp chỉ đưa đến một tác dụng dẫn dắt, chủ yếu là dựa vào mình đi
cảm ngộ.

Nhưng dưới Sáng Thế Cảnh, ưu thế của công pháp cấp cao vẫn tương đối rõ ràng, bởi vậy, tuy vẻn vẹn qua hơn một năm, nhưng Thiên Phượng Thần Nữ cùng Đinh Bình cũng tiến bộ rất lớn, dù sao Vũ Viện cung cấp tài nguyên cực kỳ hào phóng, thậm chí đến mức độ xa xỉ.

Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ tiểu biệt thắng tân hôn, Đinh Bình cùng Cửu Yêu tự nhiên đều bị ném sang một bên, hai người lời chàng ý thiếp, nói đủ lời tâm tình, tự nhiên cũng không tránh khỏi phiên vân phúc vũ, lúc này mới tay nắm tay, đi trong Cổ Viện.

- Giá! Giá! Giá!

Một đồng âm truyền đến, phía trước xuất hiện hai người, một cái là thanh niên trẻ, đang nằm trên mặt đất, mà một cái khác là bé trai bốn năm tuổi, cưỡi ở trên người nam nhân trẻ, hưng phấn kêu lên.

Lăng Hàn kinh ngạc, người thanh niên trẻ này là Tinh Thần Cảnh, bé trai chỉ là Phá Hư... hẳn là huyết mạch mạnh mẽ, sinh ra gần như chính là cảnh giới này... đây cũng quá sủng ái đi, cường giả Tinh Thần Cảnh không tiếc làm ngựa, khẳng định là thân sinh.

Đây là việc nhà người ta, Lăng Hàn đương nhiên sẽ không quản việc không đâu, kéo Thiên Phượng Thần Nữ muốn đi, đã thấy bé trai chỉ tay nói:

- Ta muốn cưỡi tỷ tỷ này!

Nếu như cái này không phải xuất từ miệng một bé trai, Lăng Hàn khẳng định đã một cái tát dán tới, nhưng đồng ngôn vô kỵ, hắn đương nhiên sẽ không lưu ý, chỉ làm như không nghe thấy.

- Không cho đi!

Bé trai lại hết sức tùy hứng, dùng sức đạp chân, giục “ngựa” ở dưới thân, để hắn đi ngăn hai người Lăng Hàn lại.

Lăng Hàn khẽ nhíu mày, tiểu hài tử bướng bỉnh thích nháo, cái này rất bình thường, nhưng hồ đồ như vậy liền không đúng, lẽ nào đại nhân mặc kệ sao?

Người thanh niên trẻ làm ngựa này bò lên, một tay ôm bé trai, đột nhiên bước dài chặn ở trước người Lăng Hàn nói:

- Các ngươi không nghe Vân thiếu gia nói sao, còn không mau mau làm theo!

Ồ, nam nhân trẻ tuổi này lại không phải phụ thân của bé trai?

Vân thiếu?

Có thể làm cho một Tinh Thần Cảnh cung xưng là Vân thiếu, vậy bé trai này có bối cảnh thế nào?

Lăng Hàn sầm mặt lại nói:

- Ngươi muốn làm trâu làm ngựa, liếm quỳ người khác là chuyện của ngươi, lại muốn gây rối, đừng trách ta không khách khí.

- Ta muốn cưỡi ngựa! Ta muốn cưỡi ngựa!

Bé trai hét lên, cực kỳ tùy hứng.

- Được được được, tiểu thiếu gia của ta, lập tức liền được rồi.

Người trẻ tuổi kia trước tiên an ủi bé trai một hồi, sau đó mới nhìn về phía hai người Lăng Hàn, trên mặt tràn ngập ngạo khí, đó là một loại cảm giác ưu việt không cách nào hình dung.

- Các ngươi biết Vân thiếu là ai sao?

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Thật là không biết.

Nhưng hắn biết, đứa bé này khẳng định không đơn giản, nếu không há có thể để một cường giả Tinh Thần Cảnh cam tâm cúi người làm ngựa?

- Vân thiếu...

Người trẻ tuổi kia cố ý kéo khẩu vị, sau đó mới nói:

- Chính là dòng dõi duy nhất của Tinh Sa Đại Thánh!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện