Sóng to đập thân thuyền, mỗi lần đều khiến thuyền lắc lư dữ dội. Đám Mạo Thư Ngọc, Vệ Ba đều là Sáng Thế cảnh đại viên mãn vẫn thấy choáng váng muốn nôn.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng còn đỡ, đóng cửa lại núp vào Hắc tháp, mặc ngươi sóng lớn hay không.
Một người khác ru rú trong nhà là Đinh Khiếu Trần.
Đinh Khiếu Trần chẳng những liên tục thua Lăng Hàn, còn bị vạch mặt, gã còn mặt mũi nào với mọi người. Nhưng Đinh Khiếu Trần rất mặt dày, bám theo đội vì đây là cơ hội của gã.
Hắc Nguyệt thành, thành lớn nhị tinh.
Đừng thấy nhị tinh, nhất tinh chỉ kém một bậc, Tiên Vương và Thăng Nguyên cũng kém một bậc nhưng sự thật thì chênh lệch bao lớn?
Trong Hắc Nguyệt thành lỡ gặp cường giả Phân Hồn cảnh, người ta vừa mắt muốn thu gã làm nữ tế hay đồ đệ thì sao? Thế thì gã sẽ bay lên mây. Về mặt lý luận thành tựu cao nhất của Đinh Khiếu Trần chỉ là Tam Trảm, nhưng nếu cường giả Phân Hồn cảnh chịu hết sức trợ giúp thì khả năng gã trở thành Tứ Trảm rất lớn.
Cách biệt một trảm là khác cả trăm ức năm thọ nguyên. có thể chịu đựng thiên nhân chi ách nhiều lần.
Nên dù Đinh Khiếu Trần bị mọi người tẩy chay vẫn không chịu buông bỏ cơ hội này.
Thuyền lớn lướt đi rất nhanh, bằng tốc độ Lăng Hàn dốc hết sức. Nếu không ngừng giữa đừng, khoảng một tháng là đến Hắc Nguyệt thành. Nhưng chiếc thuyền lớn này không phải chuyên môn chở đoàn người Lăng Hàn mà có nhiệm vụ vận chuyển.
Đi tới thành thị tiếp theo sẽ có nhiều hàng hóa được đưa lên thuyền, nhiều hàng hóa bị dỡ xuống thuyền, rồi đi thành phố kế tiếp.
Cứ đi rồi ngừng, chặng đường sẽ mất hai tháng.
Lăng Hàn ở dưới Luân Hồi thụ tiếp tục tham ngộ pháp tắc.
Trong Tiên Vực linh khí dồi dào vô cùng, ít nhất trước Tiên cấp có thể bảo đảm tốc độ tiến bộ của võ giả cao kinh người. Đương nhiên với điều kiện là lĩnh ngộ quy tắc theo kịp không thì hoàn cảnh tu luyện tốt mấy cũng như không.
Có Luân Hồi thụ trợ giúp tương đương với Lăng Hàn được cắm thêm cánh. Vào Tiên Vực mới mấy ngày Lăng Hàn đã đến đỉnh Đại Thánh, chỉ cần tích lũy nguyên lực lắng đọng cảm ngộ là hắn sẽ trùng kích Thánh Vương. Khi đó Lăng Hàn tự tin thánh tử, thánh nữ của đại giáo gì miễn cùng đẳng cấp là hắn nghiền áp hết.
Lăng Hàn còn uống dịch lôi kiếp, lĩnh ngộ lôi hệ quy tắc hóa thành thần thông của mình.
Đương nhiên Lăng Hàn có chừa chút ít cho nhóm Nữ Hoàng. Vì khí lực nên người khác vào Trảm Trần rồi mới dùng được, Lăng Hàn định chỉ cho Nữ Hoàng, Vũ Hoàng uống. Vì thiên phú võ đạo của hai người xuất sắc, đưa cho người khác tham nhiều thì thâm, ngược lại liên lụy cảnh giới, chỉ tổ uổng phí.
Lăng Hàn sâu thêm lĩnh ngộ với Diệt Thế Lôi Đình, lực lượng hủy diệt càng lúc càng khủng bố. Nhưng Điện Thiểm không tiến bộ gì, chỉ thêm một môn thần thông, Lăng Hàn gọi nó là Liệt Quang Cầu.
Lăng Hàn có thể đánh ra lôi cầu thứ nhất, tùy ý khống chế nó nổ sinh ra sức phá hoại đáng sợ công kích tất cả mục tiêu kinh khủng, nhưng không cách nào phân chia địch ta, bởi vì đây là công kích chỉ đánh ra ngoài.
Nếu sử dụng chiêu này cần tích lũy lôi hệ quy tắc xung quanh, súc tích thời gian càng lâu uy lực càng lớn, nhưng không thể vượt qua giới hạn cao nhất không thì chưa ném ra đã tự mình nổ.
Tiến độ của Nữ Hoàng mau hơn Lăng Hàn, nhưng bị kẹt lại bình chướng cảnh giới Thánh Vương một chút, phỏng chừng nàng sẽ đột phá trước hắn nhưng không nhanh hơn bao nhiêu ngày.
Hai tháng sau, thuyền lớn bình an đến Hắc Nguyệt thành.
Lăng Hàn đứng ở đầu thuyền nhìn thành lớn rộng lớn hùng vĩ trước mặt, hắn giật mình vì tòa thành bay lơ lửng.
Nhìn sao cũng là một hành tinh lớn, có các tinh thể nhỏ vờn quanh. Nhưng xem kỹ
thì không phải tinh thể nhỏ mà là các khối thiên thạch lớn như đảo nổi, mỗi khối thiên thạch xây dựng kiến trúc cao lớn đồ sộ.
Hắc Nguyệt thành ở trên, dưới đất có một tòa thành lớn kinh người, bằng Thương Nguyệt thành, nhưng nhỏ hơn Hắc Nguyệt thành đến tội. Đây là phó thành của Hắc Nguyệt thành, bình thường thương đội hay khách qua lại phải đưa ra xin trong phó thành, được cho qua mới đi con đường chuyên môn vào chủ thành.
Trực tiếp bay lên không xin phép? Vậy chờ bị oanh sát thành vụn đi.
Vào phó thành không có nhiều quy định, ở khách điếm phải trả tiền, ăn cơm trả tiền, cái gì cũng cần tiền, tiền đây không phải tiền bạc mà là Tinh Thạch.
Bọn họ tìm khách điếm ở lại, dù bọn họ đại biểu Thương Nguyệt thành đến tham gia đánh nhau vẫn phải viết báo cáo xin vào thành, qua nhiều tầng duyệt, ít nhất mất khoảng mười ngày.
Đã đến rồi thì đi dạo thử.
Đừng nhìn nơi này chỉ là một phó thành nhưng ăn, chơi cao hơn Thương Nguyệt thành mấy đẳng cấp. Ví dụ ngươi trả giá được thì thịt tiên thú cũng có thể ăn.
Lăng Hàn rất muốn thử thịt tiên thú nhưng biết giá rồi hắn bỏ cuộc.
Hai vạn Tinh Thạch một mâm, trong mâm chỉ có bảy, tám miếng thịt mỏng cỡ trang giấy.
Nghe nói ăn thịt tiên thú có thể tăng lực tích lũy Thăng Nguyên rất nhiều, thậm chí được mảnh nhỏ đại đạo Tiên cấp, trợ giúp cảm ngộ quy tắc. Đây là thứ tốt, nhưng giá quá mắc, có mấy người ăn nổi?
Lão tổ Nhất Trảm như Long Cao Phi nếu không có khoản thu nhập thêm thì mỗi năm chỉ được trăm khối Tinh Thạch, muốn ăn một bữa thịt tiên thú phải chờ hai trăm năm.
Thôi, sau này có tiền sẽ đến ăn.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng định đi thì sau lưng vang lên giọng nói tràn ngập xấu xa:
- A! Tiểu nương tử vóc dáng thật quyến rũ.
Đó là người trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi.
- Tháo mạng che mặt xuống, nếu gia nhìn vừa lòng thì mời nàng ăn thịt tiên thú cũng được.
Nữ Hoàng liếc gã, lắc ngón tay ý là cút đi, lười nói chuyện với ngươi.
Ngón tay Nữ Hoàng thuôn dài, năm ngón như thông xuân rất quyến rũ.
Người trẻ tuổi nhìn đăm đăm, vươn tay sờ tay Nữ Hoàng:
- Tiểu nương tay cho gia sờ tay đi, thuật sờ xương của gia rất chính xác.
Nữ Hoàng nhíu mày nhấn tay.
Bùm!
Lực lượng mạnh mẽ tuôn ra, người trẻ tuổi thành quả cầu lăn ra sau đụng ngã nhiều bức tường mới ngừng lại, tứ chi rũ xuống đã xíu.
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Đi, đến chỗ khác đi dạo.
Hai người không thèm để bụng chuyện này, chắc người trẻ tuổi không phải tử đệ hào môn gì ở Hắc Nguyệt thành, không thì đã chẳng chạy tới phó thành. Khả năng lớn nhất là đi theo trưởng bối tham gia đại hội tỉ võ Hắc Nguyệt thành.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng đi dạo trong phó thành tìm hiểu một số tư liệu liên quan Hắc Nguyệt thành.