Dù nói thế nào đây cũng là địa bàn Thương Nguyệt thành. Một khi liên quan tới đối ngoại, tam đại gia tộc cùng hội cùng thuyền, nếu không ngày sau Hắc Nguyệt giáo sẽ trách phạt.
Cố hai người này nhúng tay, đương nhiên Hàn Lộ sẽ không địch lại được, đành phải dừng tay. Hắn lạnh lùng đảo mắt nhìn qua ba cường giả Tứ Trảm, điềm nhiên như không nói:
- Ồ? Các ngươi đều muốn là địch với Hàn gia chúng ta đúng không?
- Hàn huynh, trong này có mâu thuẫn gì không hóa giải được hay sao?
lão tổ Long gia vô cùng nhẫn lại nói.
Hàn Lộ nói.
- Ngươi hỏi hắn đi.
Hắn chỉ vào Đinh Diệu Long.
Hỏi ta?
Đinh Diệu Long cảm thấy khó hiểu, ngươi cũng sắp phá hủy toàn bộ Tổ miếu nhà ta, không ngờ lại nói một câu hỏi ta. Ta sao biết ngươi tại sao lại điên lên như vậy chứ? Hắn phất phất tay áo nói:
- Bổn tọa không biết gì cả, chỉ biết Đinh gia ta thiếu chút nữa bị ngươi hủy đi.
Hàn Lộ vừa muốn nói chuyện, lúc nhìn qua, tức sùi bọt mép, chỉ vào Đinh Diệu Long, tay cũng run rẩy.
- Tốt, tốt, ngươi ngưu. Ngươi rất lợi hại.
Sao lại đột nhiên run rẩy như vậy chứ?
Ba người Đinh Diệu Long đồng thời quay đầu lại, chỉ thấy phía rất xa có một người và một con chó đen, trừ bọn họ ra không còn có ai khác.
Chuyện này có vấn đề gì sao? Sao lại khiến cho Hàn Lộ phát điên lên như vậy?
Hàn Lộ có thể không kích động được sao?
Lăng Hàn là hung thủ "Sát hại" Hàn kỳ, hiện tại đầu Đại Hắc Cẩu đáng giận cắn mông hắn cũng đứng cùng chỗ với Lăng Hàn. Điều này nói rõ cái gì? Tất cả đều là trò quỷ của Đinh gia.
Thực sự là to gan lớn mật a, không ngờ lại dám trêu đùa hắn như vậy, trêu đùa Hàn gia bọn hắn.
- Lão phu liều với ngươi.
Hàn Lộ hét lớn một tiếng, hai mắt đỏ lên, phóng về phía Đinh Diệu Long.
Lần này hắn thực sự giận dữ.
Hắn đã thành danh bao nhiêu năm rồi chứ? Thế nhưng lại bị một đầu Đại Hắc Cẩu cắn mông, mông cũng lộ ra, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Tuy rằng Đinh Diệu Long không hiểu rõ, trong lòng cảm thấy vô tội cực kỳ. Nhưng mà đối phương lại đang liều mạng xông tới, hắn há có thể không đỡ? không có biện pháp, hắn đành phải ra tay. Sau đó cường giả hai nhà Long, Đoạn tiếp tục khuyên can, cảnh tượng lúc này là một trận hỗn loạn.
Ở phía xa, sắc mặt Mạo Đại vô cùng cổ quái.
Bởi vì ít nhất hắn có tám phần nắm chắc, tất cả mọi chuyện đều là trò quỷ mà Lăng Hàn làm ra. Thế nhưng mà mặc hắn nghĩ thế nào cũng không thể nào suy nghĩ rõ được. Vì cái gì mà Lăng Hàn có thể khiến cho Hàn Lộ đem cừu hận đổ lên người Đinh gia được?
Không phải Lăng Hàn muốn gia nhập Đinh gia sao? Chẳng lẽ mấu chốt là ở điểm này?
Hắn đột nhiên hiểu được, Hàn gia đã mấy lần tới tìm Đinh gia gây phiền toái, chuyện này cũng không phải là bí mật gì. Nghe nói là có một tộc nhân lịch lãm ở Cổ giới bị người ta đánh nát thân thể, mà người này là người Đinh gia.
Nếu như Lăng Hàn là người đó thì sao? Như vậy tất cả mọi chuyện đều thông.
Đương nhiên, trong chuyện này còn có chút chi tiết nhỏ nhặt khác, ví dụ như Lăng Hàn đi Cổ giới như thế nào? Phải biết rằng muốn làm được điều này, ít nhất cũng cần phải có cường giả Phân Hồn cảnh mới có thể làm được.
Hàn Lộ điên cuồng ra tay, nhưng mà cuối cùng cũng không thể nào địch lại ba cường giả cùng giai. Chiến đấu lần nữa dừng lại, hắn như là một đầu sói hoang bị thương, bây giờ nhìn thấy ai cũng muốn cắn một cái.
- Lão tổ.
Lúc này Đinh Tùng và Đinh Sơn bay tới, trước đó chiến đấu quá mức kịch liệt, bọn hắn căn bản không dám tới gần.
- Chuyện gì?
Đinh Diệu Long lạnh lùng nói.
- Tất cả mấu chốt có lẽ đều nằm trên người ác tử kia.
Hai cường giả Đinh gia này đồng thời chỉ về phía Lăng Hàn. Vốn bọn hắn cũng không ý thức được, nhưng mà lúc này
nhìn thấy Lăng Hàn đứng cùng chỗ với đầu Đại Hắc Cẩu kia, cuối cùng bọn hắn cũng hiểu rõ hơn phân nửa.
Nếu không có Đại Hắc Cẩu đưa Hàn Lộ tới, sao lại xuất hiện nhiều chuyện như vậy? Như vậy nghĩ lại, Lăng Hàn không chọn gia tộc khác, lại muốn gia nhập Đinh gia bọn hắn, chuyện này đã nói rõ đối phương có âm mưu.
- Cái gì?
Đinh Diệu Long không khỏi nghẹn ngào kinh hô. Phần mộ tổ tiên gia tộc thiếu chút nữa bị đào lên, đầu sỏ tất cả mọi chuyện lại là một tiểu tử Sáng Thế cảnh?
Hàn Lộ nghe xong cũng có chút nghi hoặc, bởi vì thái độ của Đinh Diệu Long không giống như là giả.
Tứ Trảm lão tổ làm sao có thể đơn giản rung động như vậy cơ chứ?
Lập tức, bốn cường giả đều nhìn về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Hàn Lộ, Đinh Diệu Long, chúc mừng hai người các ngươi trở thành trò cười lớn nhất trong lịch sử.
- Ha ha ha...
Đại Hắc Cẩu cười tới mức lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Nghe Lăng Hàn nói như vậy, lại nhìn bộ dáng của Đại Hắc Cẩu, Đinh Diệu Long và Hàn Lộ thoáng cái phẫn nộ tới mức tận cùng.
Đáng giận, tiểu tử đáng giận.
Nếu như lúc này bọn hắn không biết được tất cả mọi chuyện đều là trò quỷ của Lăng Hàn này, vậy cũng uổng bọn hắn tốn thời gian tu luyện trở thành Tứ Trảm lão tổ. Hai mắt bọn họ phún lửa, đường đường là Tứ Trảm lão tổ, không ngờ lại bị người ta đùa giỡn, lẽ nào như vậy chứ?
Tiểu tử này thực sự rất lớn gan, bất quá chỉ là một Sáng Thế cảnh mà thôi, lại dám làm càn như vậy?
Tại sao lại có dũng khí như vậy?
Tên điên.
Bốn phía, đám người Mạo Đại cũng nghẹn họng nhìn trân trối, bọn họ tuyệt đối không ngờ tất cả mọi chuyện này thực sự là do Lăng Hàn làm ra, mấu chốt nhất là đối phương còn dám thừa nhận, còn mở miệng khiêu khích.
Trêu đùa hai vị Tứ Trảm lão tổ, đây quả thực là cảm giác rất có thành tựu, thế nhưng ngươi không muốn sống nữa sao?
Đinh Hổ hét lớn một tiếng, lần nữa đánh về phía Lăng Hàn. Hắn hận chết Lăng Hàn, hai mắt đỏ tươi, bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống Lăng Hàn vậy.
Trên thế giới này, Sáng Thế cảnh có thể khiến cho Nhất Trảm lão tổ tức giận tới mức độ này, đoán chừng cũng chỉ có một mình Lăng Hàn mà thôi.
Phanh. Phanh. Phanh.
Đinh Hổ ra tay, Lăng Hàn thì ra vẻ chống đỡ. Chiến lực của hắn còn xa không phải là đối thủ của Nhất Trảm lão tổ, cho nên chỉ có thể mạnh mẽ thừa nhận mà thôi. Thế nhưng khí lực hắn quá mức cường đại, đả kích như vậy, ngay cả khiến cho hắn thổ máu cũng không có cách nào làm được.
Toàn trường hoảng sợ, càng có thanh âm nuốt nước bọt, bởi vì chuyện này cũng quá mức tưởng tượng a.
Phòng ngự của Sáng Thế cảnh có thể mạnh mẽ tới như vậy sao?
Lúc này nếu như còn nói Đinh Hổ đang diễn trò, ai mà tin được nữa chứ?