Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1979: Lại bạo sạch


trước sau

Tiên Vương cửu trọng, một bước lên trời, đây cũng không phải nói cho có. Dù là Tiên Vương đại giáo, nhưng Tiên Vương nhất trọng sáng lập có thể so sánh với Tiên Vương nhị trọng sao?

Chênh lệch rất xa.

Lôi Vân Điện là Tiên Vương là nhất trọng sáng tạo ra, cũng chỉ là Tiên Vương trong kế cuối, dù thế Tiên Vương vẫn là Tiên Vương, có thể trấn áp vạn cổ thiên thu, chỉ cần không tử chiến với Tiên Vương khác thì có thể tồn tại vĩnh hằng.

Chẳng lẽ Lăng Hàn là truyền nhân của Tiên Vương nhị trọng, Tiên Vương tam trọng? Thậm chí... Tiên Vương cửu trọng?

Nếu không thì hắn làm sao có đế khí? Hơn nữa Tiên Vương sẽ bỏ thiên địa bổn nguyên giao cho đệ tử sao? Chỉ có Tiên Vương cửu trọng, bởi vì đã đạt tới tuyệt đỉnh, thiên địa bổn nguyên cũng không có chút ý nghĩa nào.

Hắn khẽ cắn môi, nói:

- Ta nguyện ý bái ngươi làm chủ.

Thời điểm nói ra những lời này, tâm thần hắn đau đớn như trời sập.

Đường đường Thánh Tử Lôi Vân Điện lại chủ động cầu sống làm tay sai kẻ khác.

Có thể nói ra những lời này, đừng nói mặt mũi Lạc Trường Phong nóng rát, cho dù là Lăng Hàn cũng kinh ngạc.

Dựa vào, gia hỏa này là Thánh Tử sao? Quá vô sỉ!

Người có việc nên làm, có việc không nên làm.

Không có người nào nguyện ý chết, Lăng Hàn hiểu, hắn không sợ chết, nhưng nếu vì bảo hộ người yêu, thân nhân thì hắn không do dự đứng ra, nếu như là vì tôn nghiêm, hắn có chết cũng không sống quỳ.

Đây gọi là cốt khí.

Đường đường Thánh Tử, hơn nữa còn là Thánh Tử của Tiên Vương đại giáo lại có thể sống quỳ tới mức này?

Cực kỳ vô sỉ!

- Ngươi làm ta cảm thấy buồn nôn!

Lăng Hàn nói xong, hắn đánh ra một, bởi vì hắn đã vào phạm vi công kích.

Lưu đày.

Gương mặt Lạc Trường Phong nóng rát nhưng nội tâm không cho là đúng, hắn chính là hoàng giả, trăm triệu năm khó có một tiên thai, hắn làm sao chịu chết trong tiểu bí cảnh này chứ?

Hắn có tương lai vô hạn, hành trình của hắn chỉ mới bắt đầu mà thôi...

Trước mắt tối sầm, hắn đã tiến vào dị không gian.

Lạc Trường Phong không rõ bên trong có gì, tự nhiên quá sợ hãi, vội vàng bộc phát toàn lực điên cuồng tấn công.

Dị không gian có thể di trì trong thời gian một giây, hắn oanh tạc như thế liền nghiền nát, Lạc Trường Phong giết ra, sau đó hắn nhìn thấy thiết quyền giáng xuống mặt mình.

Lúc này Lăng Hàn đã đuổi tới.

Lạc Trường Phong hoảng hốt, vội vàng duỗi quyền ngăn cản, một quyền đánh qua, thân ảnh của hắn bị đánh lùi lại, lúc trước vì kích phát giáp tay đã làm chiến lực của hắn giảm xuống đáy cốc, hắn không có biện pháp đối kháng Lăng Hàn.

Lăng Hàn đắc thế không buông tha người, hắn lại đánh ra một quyền cuồng bạo.

Ầm, Lạc Trường Phong bị đánh lùi lần nữa, hắn suýt bay ra xa.

Lăng Hàn vận dụng iện Thiểm đuổi theo, Điện Thiểm hiện tại chính là phiên bản nâng cấp, lập tức đuổi theo Lạc Trường Phong, sau đó là quyền giáng xuống như mưa.

Ầm ầm ầm ầm, thiết quyền bạo kích, Lạc Trường Phong bị đánh nhừ tử, tứ chi bị đánh nát, toàn thân run rẩy dữ dội, hắn không ngừng thổ huyết liên tục. Lồng ngực của hắn bị Lăng Hàn đánh lõm xuống, sau đó bị đánh xuyên thủng ra phía sau, máu tươi bắn tung tóe, có thể nhìn thấy xương trắng và nội tạng trong người hắn.

Lăng Hàn thờ ơ, hắn lại đánh một quyền có ngưng tụ Cửu Thiên Hỏa, dưới một kích này, Lạc Trường Phong hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Đến giờ phút nầy Lạc Trường Phong đã tuyệt vọng, hết hy vọng, hắn biết rõ Lăng Hàn không có khả năng buông tha chính mình, đôi mắt hắn hung tan, hắn quát lớn:

- Vậy thì cùng chết!

Đôi mắt hắn đỏ như máu, lực lượng bộc phát đốt thân thể hắn thành tro tàn, toàn thân hắn hóa thành màu trắng như tuyết, mất đi thân thể nhưng lại hóa thành lôi điện.

Trời sinh Lôi Thể, tiên thai, kỳ thật chính là một đoạn Tiên Vương quy tắc biến thành, hiện tại hắn dùng tính mạng làm đại giá kíp nổ một đoạn Tiên Vương quy tắc.

Nó đủ sức diệt sát tất cả Trảm Trần Cảnh.

Lạc Trường Phong cười lạnh, hắn muốn
kéo Lăng Hàn làm đệm lưng.

- Rất ngu rất ngây thơ.

Lăng Hàn lắc đầu, không thấy Tử Hà Băng Vân cũng tự bạo tiên thai nhưng không làm gì được hắn sao? Ngươi có thể so sánh với Tử Hà Băng Vân sao? Cho dù có thể thì ngươi mạnh bao nhiêu?

Oanh, lôi quang nổ tung hình thành lôi bạo trong khu vực này, tia chớp sáng ngời diệt sạch tất cả sinh linh bên trong.

Sóng xung kích này, đừng nói tứ trảm, cho dù là vương giả Trảm Trần đỉnh phong cũng bị miểu sát—— dù không bị miểu sát, ít nhất cũng bị thương nặng.

Một tiên thai thêm hoàng giả tự bạo, nó có thể đơn giản sao?

Nhưng lúc lôi quang đang tàn sát bừa bãi, Lăng Hàn đứng ngạo nghễ bên trong, làm hắn im lặng là, quần áo của hắn lại hóa thành tro tàn.

Thân thể Lạc Trường Phong đã hóa thành tro tàn, tàn hồn vẫn chưa tiêu tán hoàn toàn, thời điểm hóa quy thiên địa đại đạo thì hắn không cam lòng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, một kích như vậy lại không thể làm gì được Lăng Hàn, cũng không làm hắn bị thương.

Rốt cuộc ngươi là quái vật gì?

Hắn cũng không kịp nói câu sau cùng, thần hồn tiêu tán, triệt để quay về thiên địa.

Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, ở nơi rất xa đang có ba người lạnh rung, lúc ánh mắt hắn nhìn sang, ba người kia lập tức quay người bỏ chạy, hồn phi phách tán, chạy trốn thật nhanh.

Lâm Phương, Đằng Sâm, Vi Niên, ba người bỏ chạy lúc trước.

Lăng Hàn không truy kích, khoảng cách thật sự quá xa, mà ba người kia cũng là vương giả, không phải dễ dàng đuổi theo như vậy.

- Phu quân!

Nữ Hoàng từ xa chạy tới tiến vào trong ngực hắn.

Nhu Yêu Nữ đứng ở đàng xa, chỉ cảm thấy gương mặt nóng bừng.

Nàng cũng im lặng, trong vòng một ngày nhìn Lăng Hàn trần truồng hai lần, hắn cố ý câu dẫn ta sao?

Lăng Hàn cũng rất im lặng, ai biết Tử Hà Băng Vân và Lạc Trường Phong lại xé quần áo của hắn, về sau lại ôm hắn tự bạo, người ta cho rằng hắn muốn như vậy sao?

Ngươi nhìn thấy dáng người hoàn mỹ của ta chính là ngươi chiếm tiện nghi rồi.

Lăng Hàn bị Nữ Hoàng ôm, hắn không có thời gian mặc quần áo, đành phải tiến vào trong Hắc Tháp, dù sao Nhu Yêu Nữ nghĩ đến đây nhất định là thần khí không gian bình thường.

Nữ Hoàng hiến hôn, nữ nhân yêu mến nam nhân uy vũ khí phách, nàng động tình như lửa.

Nàng mới mặc kệ trường hợp nào, địa điểm nơi đâu, ưa thích thì cứ biểu hiện ra ngoài.

Thiên hạ đều là con sâu cái kiến, nàng cần để ý cái nhìn của người khác sao?

Bị Nữ Hoàng quấn lên người, bộ dạng kiều diễm ướt át, hỏi ai có thể chống cự mị lực?

Đương nhiên Lăng Hàn không ngoại lệ, hơn nữa hắn cũng không cần chống cự, đây là lão bà của hắn, hắn có thể quang minh chánh đại ân ái với nữ nhân của mình!

...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện