- Dám xem thường ta!
Phí Vân gầm lên giận dữ. Ký hiệu đại đạo trên mặt quyền cũng rõ ràng hơn một chút. Hiển nhiên lực phá hoại càng tăng thêm.
Lăng Hàn cười nhạt, một ngón tay đón nhận.
Ầm!
Hai người lần đầu tiên giao phong. Thật ra ngón tay, quyền cũng không trực tiếp tiếp xúc, mà cách chí ít ba trượng. Hai bên đại đạo, nguyên lực đã nảy sinh va chạm kịch liệt, sau đó dừng lại. Từng đợt lực lượng khủng khiếp và quy tắc tuôn ra, bắn về phía bốn phương tám hướng.
Các Hoàng giả vừa chạy đi chỉ là bị lực lượng này ảnh hưởng, thân hình lại không tự chủ được lắc dư, giống như uống rượu say.
Bọn họ không khỏi hoảng sợ. Chỉ là khác biệt giữa Hoàng giả và Đế giả, tại sao thực lực lại gặp phải chênh lệch lớn như vậy?
Đây là tự nhiên. Lăng Hàn, Phí Vân cũng là Ngũ Trảm, tương đương với cường giả Dương Hồn. Chiến lực càng vượt qua Âm Hồn. Dư âm công kích như vậy, Trảm Trần không thể dễ dàng thừa nhận sao?
Không có bị trực tiếp đánh chết, vậy đã nói rõ những người này đủ cường đại. Bằng không nếu đổi lại là Tứ Trảm bình thường, khẳng định trực tiếp bị chết.
Lăng Hàn thu ngón tay về, vô cùng ung dung bình tĩnh:
- Chẳng qua cũng chỉ có như vậy.
- Đáng ghét, đáng ghét. Ngươi cuối cùng dám xem thường ta như thế!
Mái tóc đen của Phí Vân chuyển động, tức giận điên cuồng đến đỉnh điểm.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ngươi quá coi trọng chính mình. Thực lực của ngươi căn bản không giống như Thạch Tu Văn!
Thứ hạng cũng không thể thật sự nói rõ sự chênh lệch của thực lực. Một quyền này khiến trong lòng hắn hiểu rõ, Phí Vân thua kém Thạch Tu Văn.
Trước đó đã nói, Thạch Tu Văn xếp hạng thứ chín, đó là bởi vì thời gian trận chiến đầu tiên trong cuộc chiến sắp xếp thứ hạng, hắn gặp phải tên biến thái đứng đầu kia. Kết quả thất bại thảm hại, bị thương nặng. Cuối cùng hứn chỉ xếp hạng thứ chín.
Dĩ nhiên, cũng không phải nói Phí Vân không mạnh.
Thân là Đế giả, Phí Vân đương nhiên mạnh mẽ. Hơn nữa quả thực có thể tiến vào mười vị trí đầu của Quảng Long Thiên. So với Thạch Tu Văn chắc hẳn có chênh lệch không lớn. Nhưng so với thiên kiêu đỉnh cấp có thể chỉ kém một chút thôi sao?
- Sau khi ta đánh ngươi thành cặn bã, ngươi sẽ biết ngươi và ta có bao nhiêu chênh lệch!
Trong ánh mắt Phí Vân lưu chuyển ra khí tức màu đen, không ngừng bay lên, hóa thành một thanh liêm đao màu đen.
- Tử Vong Chi Liêm!
Có người kinh ngạc kêu lên, sắc mặt cũng biến đổi. Phải biết rằng hắn là một vị Hoàng giả.
- Thật sự không ngờ, Phí Vân nhanh như vậy đã dùng tới Tử Vong Chi Liêm.
Có Đế giả cảm thán.
- Ai bảo tiểu tử kia chọc giận Phí Vân?
Có Đế giả lại nhìn có chút hả hê.
Giữa các Đế giả vốn chính là quan hệ trực tiếp cạnh tranh. Hiện tại còn là giao phong giữa hai đại thiên vực. Vậy dĩ nhiên bọn họ hi vọng Phí Vân giết chết Lăng Hàn.
Phí Vân lại xông ra. Còn không có xông tới, liêm đao khổng lồ từ phía sau này đã chém xuống. Rõ ràng là ảo ảnh, lại là tản ra hàn quang giống như kim loại, giống như thực chất.
Tay phải Lăng Hàn nắm tay, đánh một quyền vào trong hư không phía trên bầu trời.
Loảng xoảng!
Dường như sét đánh xuống đất bằng. Sau đó chỉ thấy không gian xuất hiện từng gợn sóng, không ngừng truyền lực ra bốn phương tám hướng.
Tử Vong Chi Liêm lập tức bị ảnh hưởng, thế đi bị ngăn cản. Sau đó xuất hiện sự tổn hại. Từng mảnh loang lổ, sau đó nhẹ nhàng tung bay. Cuối cùng hóa thành vô số mảnh nhỏ, theo gió bay lên cao.
A.
Nhìn thấy thấy uy lực một quyền này, tất cả mọi người đềy hít vào một hơi khí lạnh. Cho dù là các Đế giả cũng không ai không lộ ra vẻ khiếp sợ.
Một đòn của Phí Vân đáng sợ như thế, lại bị một quyền tùy ý phá hủy. Thực lực Lăng Hàn quả thực sâu không lường được.
- Tốt tốt!
Hổ Nữu lập tức hoan hô. Nữ hoàng lại vỗ tay. Hai nàng đều
tuyệt đối không coi ai ra gì, muốn làm gì thì làm. Lại giống bây giờ, những nữ nhân khác dù thế nào cũng nghiêm chỉnh ủng hộ thay phu quân của mình?
Các nàng lại làm.
- Quả nhiên, ngươi so ra kém hơn Thạch Tu Văn.
Lăng Hàn vô cùng khẳng định nói.
Hai tay Phí Vân nắm tay, tức giận đến mức gân xanh trên trán giật mạnh.
Thiên kiêu giống như hắn đã rất ít khi phải tức giận vì chuyện gì đó. Nhưng hắn đối với thứ hạng lại là vô cùng coi trọng. Đây cũng là một trong những động lực khiến hắn vùi đầu khổ luyện.
Hắn muốn làm người mạnh nhất!
Nhưng còn bây giờ thì sao? Lăng Hàn lại có thể xóa sạch sự cố gắng, lại có thể cho rằng hắn thậm chí còn không bằng với Thạch Tu Văn xếp hạng thứ 9. Như vậy chẳng phải là nói hắn chỉ có thể xếp hàng thứ mười sao?
Vậy bảo hắn làm sao có thể nhẫn nhịn được?
- Ngươi đang tự tìm đường chết!
Hắn lạnh lùng nói. Tay phải của hắn rung lên. Lại có thêm một thanh liêm đao màu đen, dáng vẻ mười phần tương tự với thanh Tử Vong Chi Liêm ở trên đỉnh đầu hắn.
Hắn vận chuyển một loại bí thuật. Lại có một đạo ảo ảnh dâng lên, hóa thành một hình người khổng lồ, trên tay cầm thanh Tử Vong Chi Liêm này.
- Trảm hồn!
Hắn hét lớn một tiếng. Thanh liêm đao trong tay chém ra. Trên đỉnh đầu, hình người khổng lồ cũng chém ra Tử Vong Chi Liêm.
Oong.
Một sóng chấn động quỷ dị không có cách nào hình dung đánh úp về phía Lăng Hàn.
- Ừ?
Lăng Hàn có chút kinh ngạc.
- Quả nhiên là trảm linh hồn. Một đòn này thuần túy là quy tắc công kích, cũng có thể hoàn toàn không để ý tới phòng ngự thân thể, trực tiếp lao tới thức hải, chém hồn diệt phách.
- Đáng tiếc, cường độ này cũng quá yếu.
Lăng Hàn lộ ra vẻ thất vọng. Tuy rằng Phí Vân chỉ kém hơn so với Thạch Tu Văn một chút. Nhưng chỉ một chút chênh lệch này, lại khiến cho hắn hoàn toàn không có ý chí chiến đấu.
Chỉ là cặn bã mà thôi.
Lăng Hàn gào to một tiếng, thân hình xông ra. Hắn căn bản không để ý tới Tử Vong Chi Liêm đánh ra trảm linh hồn.
- Không biết sống chết!
Phí Vân cười lạnh.
Tử Vong Chi Liêm lao vút đến.
Oong.
Trang phục trên người Lăng Hàn không gió tự động phất phơ. Hơn nữa còn là loại biên độ rất lớn. Có vài góc áo càng trực tiếp xé nát.
Phải biết rằng, trang phục hắn mặc không có khả năng là vật tầm thường, mà là sơi tơ tiên cùng tơ vàng chuẩn tiên dệt thành. Lực phòng ngự đặc biệt kinh người. Nhưng bây giờ nó lại bị xé nát một góc. Thực sự vô cùng khủng khiếp.
Nhưng kinh khủng hơn lại là Lăng Hàn. Hắn không chịu chút ảnh hưởng nào vọt tới, một quyền đánh về phía mặt của Phí Vân.
Cái gì!
Phí Vân há hốc miệng, im lặng nói hai chữ này. Trong ánh mắt hắn hiện rất rõ ràng vẻ không tin.