- Có điều, Duyên Sinh tu thành Thiên Tôn vị, bất luận Thương Chỉ Vi dùng thủ đoạn gì cũng phí công. Chỉ là nể tình ngày xưa, Duyên Sinh cũng không có như thế nào với Thương Chỉ Vi.
- Nhưng mà, theo Duyên Sinh chết đi, Thương Chỉ Vi lại trở nên cực đoan, cho rằng là Thiên Vân hại chết Duyên Sinh, thừa dịp Thiên Vân đang chống cự Hắc Ám chi triều bị thương trở về hạ sát thủ, cuối cùng để Thiên Vân chết đi.
- Nàng còn muốn hủy diệt Côn Bằng Cung, nhưng may mắn có Duyên Sinh bày xuống đại trận, làm cho nàng không cách nào vượt qua Lôi Trì một bước.
- Lão thân cũng ở lúc cùng thế lực Hắc Ám đối kháng chịu đạo thương trí mạng, nhưng vì bọn tiểu bối trong cung, lão thân cũng chỉ có khổ sở chống đỡ, được lúc nào hay lúc đó, chờ Hổ Nữu trưởng thành, lão thân liền có thể yên lòng ra đi.
Hóa ra là tình tay ba, từ yêu thành hận, để chị em tốt trở mặt thành thù.
Có chút máu chó, đường đường Tiên Vương tầng chín lại vì vậy mà chết, có chút oan a.
- Tiền bối, Duyên Sinh tiền bối là làm sao chết?
Lăng Hàn hỏi.
Thiên Tôn a, ngự trị ở trên thiên đạo, làm sao còn có thể chết đi?
- Cái này lão thân cũng không rõ ràng lắm, nhưng liên lụy tới ba vị tồn tại vô thượng, tục danh của bọn họ không thể đề cập!
Long Nguyệt Tích nghiêm nghị nói, cho dù là Tiên Vương tầng chín vẫn lộ ra vẻ kính sợ.
Thiên Tôn!
Lẽ nào lúc trước đám người Phong Tình Thiên Tôn liên thủ giết chết Duyên Sinh Thiên Tôn?
Nhưng tại sao lại vậy chứ?
Rõ ràng có Hắc Ám chi triều xâm lấn, lẽ ra mọi người nên đoàn kết nhất trí mới đúng.
Muốn nói tam đại Thiên Tôn “bán nước”, vậy càng không thể, hiện tại ba người bọn hắn là Thiên Tôn, muốn mở ra đường nối hai giới, để người dị vực tiến quân thần tốc không phải sự tình cực kỳ đơn giản sao, ai có thể ngăn cản bọn họ?
Lăng Hàn phát hiện, mặc dù hắn biết càng nhiều chân tướng, nhưng đối với mở ra bí ẩn lại hầu như không có trợ giúp.
Chẳng trách Thương Chỉ Vi đột nhiên phát điên, bởi vì nàng phát hiện truyền nhân của tình nhân cũ.
Càng mấu chốt chính là, truyền nhân của tình nhân cũ này lại còn chạy vào Côn Bằng Cung, cái này tự nhiên làm cho nàng càng thêm muốn san bằng Côn Bằng Cung.
Dựa vào cái gì?
Mình không tranh nổi Thiên Vân, hiện tại đời kế tiếp cũng không tranh nổi hóa thân của Thiên Vân?
- Đi xuống nghỉ ngơi một chút đi.
Long Nguyệt Tích phất phất tay, trong ánh mắt lộ ra vẻ uể oải, nàng đã khổ sở chống đỡ vô số năm, mà lần này Thương Chỉ Vi đột nhiên thay đổi chủ ý, có khả năng cực cao chân chính dao động căn cơ của Côn Bằng Cung.
Trước đây, mọi người chỉ có thể đoàn kết lại với nhau, cùng qua cửa ải khó, bởi vì chỉ cần Côn Bằng Cung bị công phá, mọi người đều là một con đường chết.
Nhưng bây giờ thì sao?
Thương Chỉ Vi nhường bước, nhất thời để rất nhiều người không còn động lực liều mạng.
Nếu như trạng thái của Long Nguyệt Tích bình thường, hay Hổ Nữu trưởng thành, đạt đến Tiên Vương tầng bảy, tầng tám, vậy mọi người còn có tự tin kiên trì, nhưng Long Nguyệt Tích đã là nến tàn trong gió, Hổ Nữu cách Tiên Vương còn không biết cần phải bao lâu, đây cơ hồ là không có tiền đồ, bảo người ta làm sao kiên trì?
Lại nói, Thương Chỉ Vi thậm chí hứa hẹn ai mở đại trận của Côn Bằng Cung, nàng liền cho đối phương làm phó cung chủ của Tứ Hải Cung, cái này tự nhiên là một mê hoặc to lớn.
Áp lực có, mê hoặc cũng có, khó bảo toàn sẽ không xuất hiện kẻ phản bội.
Vì lẽ đó Long Nguyệt Tích nhất định phải nhìn chằm chằm, bằng không mất đi bảo vệ của Thiên Tôn đại trận, Thương Chỉ Vi liền có thể tiến quân thần tốc, lấy thân thể tàn phế hiện tại của nàng, tuyệt không phải là đối thủ của Thương Chỉ Vi.
- Lăng Hàn, tới chơi a!
Hổ Nữu thần kinh lớn
lắm, cho dù sơn môn bị vây, nàng vẫn tùy tiện, không coi là chuyện to tát.
Lăng Hàn lôi kéo tay của nàng nói:
- Cha mẹ ta đâu?
- Há, bọn họ ở trong một trấn nhỏ ngoài vạn dặm.
Hổ Nữu thuận miệng nói.
- Bọn họ... Không có sao chứ?
Lăng Hàn có chút sốt sắng, dù sao đã qua mười ngàn năm, nếu như cha mẹ không có tăng tu vi lên, này đã sớm chết già.
- Không có chuyện gì!
Hổ Nữu cười nói.
- Bọn họ cũng đã là Sáng Thế Cảnh.
Nàng nhìn Lăng Hàn nháy mắt.
Lăng Hàn nhất thời rõ ràng, tiểu nha đầu cho cha mẹ không ít chỗ tốt, bằng không lấy tư chất của cha mẹ hắn hẳn là không thể bước vào Sáng Thế Cảnh, đặc biệt là ở trong một vạn năm.
Hắn nhìn về phía Hổ Nữu giơ ngón tay cái, ý là cổ vũ.
Hổ Nữu đắc ý, vui vẻ tiếp nhận Lăng Hàn tán thưởng.
- Loạn Tinh các nàng đâu?
Lăng Hàn lại hỏi.
Hổ Nữu nhất thời nháy mắt, trốn trốn tránh tránh.
Lăng Hàn thở dài nói:
- Ngươi lại đã làm gì?
- Hì hì!
Hổ Nữu chột dạ nở nụ cười.
Quả nhiên, Hổ Nữu cũng thật là bình dấm chua, mưu mô, vừa được Lữ Hải Dung mang về Côn Bằng Cung, nàng liền giam Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ, Thiên Phượng Thần Nữ lại. Bởi vậy, hiện tại bị Lăng Hàn hỏi, dĩ nhiên là chột dạ.
- Ngươi cái nha đầu này!
Lăng Hàn không nói gì.
Lòng không cam tình không nguyện mà thả các nàng Nữ Hoàng ra, Hổ Nữu suýt chút nữa cùng Nữ Hoàng đánh nhau, cũng còn tốt có Lăng Hàn điều đình, cẩn thận giáo huấn Hổ Nữu một trận, lúc này mới xử lý xong phong ba.
Lăng Hàn nhìn Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu, điều này làm cho hắn nghĩ tới tình tay ba của Duyên Sinh, Thiên Vân, Thương Chỉ Vi, nếu như hắn xử lý không thích đáng, nói không chắc tương lai cũng sẽ biến thành cục diện như vậy.
Hắn muốn đến xem cha mẹ, nhưng Tứ Hải Cung bao vây, ai cũng không vào được, không ra được, làm sao rời đi?
May mắn chính là, Côn Bằng Cung chính là thượng cổ đại giáo, gốc gác sâu dầy, ở trong quần sơn của Côn Bằng liền có bí cảnh Trảm Trần, Dương Hồn Hải, Âm Hồn Cốc, Địa Hồn Sơn, Thiên Hồn Trì.
Muốn đột phá Tiên Phủ? Nơi này cũng có Bí Phủ Cảnh, tuyệt đối không thành vấn đề.
Ngoại trừ muốn thành tựu Tiên Vương, kia chỉ có thể đi Tiên Lộ.
Nếu tạm thời không thể rời đi, Lăng Hàn liền quyết định trước tiên đi đột phá Địa Hồn, hắn đã có điều kiện đột phá.
Có điều, Côn Bằng Cung không có thông lệ thu nam đệ tử, thậm chí không hoan nghênh nam nhân ở đây, nhưng Lăng Hàn lại không ra được, bởi vậy chỉ cần hắn đi ra ngoài, sẽ ăn ánh mắt khác thường của đệ tử Côn Bằng Cung.
Hổ Nữu, Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ đã ở trước hắn đột phá, không chỉ đột phá Địa Hồn, thậm chí cửa ải Thiên Hồn cũng đã bước qua.
Lăng Hàn cho hai nữ Tử Diễm Tâm Linh Hỏa cùng Thiên Dương Huyền Kim, trước hết để cho hai nữ chọn, sau đó đi thu lấy.