Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2385: Giết!


trước sau

Trần Sương Sương nhất thời có một loại khó chịu đầu váng mắt hoa, muốn nôn mửa, nhưng làm sao cũng phun không ra, bị Lăng Hàn hỏi vài lần, mới lên tinh thần chỉ đường.

Nàng kinh hãi, tốc độ này của Lăng Hàn cũng quá nhanh, vượt xa cực hạn của Phân Hồn Cảnh.

- Người của Long Vũ Điện biết các ngươi là đệ tử của Thiên Thánh cung sao?

Lăng Hàn hỏi, nếu không thì, chỉ là thế lực Tiên Phủ Cảnh sao dám tiếp xúc râu hùm của thế lực Tiên Vương tầng tám?

- Biết.

Không nghĩ tới Trần Sương Sương gật đầu.

- Chúng ta đã sớm cho thấy thân phận, nhưng bọn họ hùng hổ doạ người, chiêu nào chiêu nấy hạ tử thủ.

Lăng Hàn nhất thời rõ ràng, e là Tiên Kiếm này quá mức quý giá, làm cho đối phương quyết tâm diệt khẩu.

Hắn vốn tưởng rằng Tiên Kiếm này chỉ là ngũ tinh, lục tinh chuẩn Tiên Khí tầm thường, nhưng bây giờ nhìn lại, có thể đạt đến thất tinh bát tinh, thậm chí cửu tinh, thập tinh.

Nhưng đồ chơi này càng quý giá, Lăng Kiến Tuyết càng nguy hiểm.

Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, triển khai Hư Linh Không Gian, lại gia tốc thời với mình gian, tốc độ của Lăng Hàn đừng nói vượt xa Phân Hồn, ở trong Tiên Phủ cũng có thể xếp vào hàng đầu.

Chỉ một chút thời gian, bọn họ liền đến một thị trấn nhỏ khác, nhưng nơi này thình lình tất cả đều là Võ Giả.

- Không được, người của Long Vũ Điện tìm tới đây rồi!

Trần Sương Sương lập tức kinh ngạc thốt lên.

Nghe nàng nói như thế, Hách Liên Tầm Tuyết nhất thời lộ ra vẻ sốt sắng.

Thần thức của Lăng Hàn quét qua, lắc đầu một cái nói:

- Không cần phải gấp gáp, bọn họ còn không có tìm được Kiến Tuyết.

Người trong trấn đều tìm tòi từng nhà, vậy chứng minh còn không có tìm được Lăng Kiến Tuyết.

Trong lòng Hách Liên Tầm Tuyết hơi rộng, nhưng lập tức nhìn về phía Lăng Hàn:

- Nhanh nghĩ biện pháp!

Lăng Hàn gật đầu:

- Ân.

Hắn trước thả mọi người xuống, sau đó hỏi Trần Sương Sương:

- Làm sao liên hệ Kiến Tuyết?

- Hiện tại không có cách nào.

Trần Sương Sương vẫy vẫy tay.

- Ta cùng Lăng sư đệ hẹn cẩn thận, sau ba ngày gặp lại ở trong rừng rậm phụ cận, những thời gian khác, tất nhiên là người của Long Vũ Điện giả trang ta.

- Vì lẽ đó, hiện tại coi như ta lớn tiếng gọi, Lăng sư đệ cũng chỉ cho là cái tròng, sẽ không hiện thân.

Tiên Nhân muốn thay đổi thanh âm cực kỳ dễ dàng, chỉ là khí tức không dễ dàng mô phỏng theo, nếu như Trần Sương Sương chỉ ở phía xa kêu to, Lăng Kiến Tuyết xác thực không thể tin thân phận của nàng.

Còn phải chờ ba ngày?

Lăng Hàn đè xuống sát ý trong lòng, ngược lại cái trấn nhỏ này nhất cử nhất động đều ở dưới thần thức của hắn bao phủ, nếu như Long Vũ Điện tìm được Lăng Kiến Tuyết, hắn cũng có thể ngay lập tức giết ra ngoài, cứu con trai.

Nói nếu như đối phương không có thể tìm được con trai, vậy sau ba ngày lại vào trong rừng rậm chờ đợi.

Nghĩ như vậy, tâm của hắn rốt cục hoàn toàn bình tĩnh lại, nhưng sát khí rực cháy vô hạn.

Lại dám săn giết con trai của hắn?

Vậy các ngươi đều chết đi cho ta!

Sắc mặt Lăng Hàn âm trầm, nhanh chân bước về trong trấn, các nữ theo sau, ngay cả Nữ Hoàng cũng tức giận, mắt phượng tràn ra sát khí.

Dám động người của Lăng gia, chết!

- Nơi này đã phong tỏa, nếu không muốn chết, cút nhanh lên!

Khi bọn họ tiến vào thôn trấn, lập tức liền có một thanh niên nhảy ra ngoài, ngăn trở đường đi của bọn họ.

Người trẻ tuổi này chỉ là Sáng Thế Cảnh, nhưng trên mặt mang theo vẻ mặt cực kỳ ngạo mạn, khi thấy đám người Nữ Hoàng, nhất thời lộ ra vẻ tham lam.

Lăng Hàn cũng không đáp ứng, chỉ một quyền oanh qua, oành, người này nhất thời bị đánh nổ, hóa thành mưa máu đầy trời.

- Thập Cửu Thiếu!

Thấy cảnh này, người phụ cận đều kinh ngạc thốt lên, sau đó lạnh run.

Người trẻ tuổi này là con trai thứ 19 của Long Vũ Điện Điện chủ Tùy Nguyên Lương, mà Tùy Nguyên Lương rất giỏi gieo giống, nhi
nữ nhiều đến ba mươi bốn người. Đối với một vị Tiên nhân mà nói, đây là một con số kinh người.

Tu vi càng cao, tinh hoa liền càng nội liễm, năng lực kéo dài đời kế tiếp liền càng thấp.

Nhìn Nữ Hoàng, Thiên Phượng Thần Nữ liền biết, qua nhiều năm như thế cái bụng căn bản không thấy nhô lên, có thể thấy được độ khó muốn sinh đời sau cao bao nhiêu.

Nhưng Tùy Nguyên Lương cũng không phải chỉ lo hưởng lạc, hắn đối với con cái của mình đều cực kỳ thương yêu, năm xưa con thứ mười một của hắn ở di tích cổ tử vong, chín tên đệ tử Long Vũ Điện đồng hành đều bị hắn nổi giận oanh giết, cực kì hung tàn.

Hiện tại Thập Cửu Thiếu ở trước mặt bọn họ bị đánh giết, có thể tưởng tượng được, bọn họ cứu viện bất lực, sẽ phải chịu trừng phạt khủng bố bao nhiêu.

- A...

Có mấy người rít gào, thậm chí ngay cả lục soát cũng không để ý, đột nhiên quay đầu bỏ chạy.

Bọn họ không muốn chết, ngược lại cũng là một người cô đơn, không ràng buộc, tự nhiên là chạy mất dép.

Phốc, phốc, phốc, chỉ thấy ánh kiếm xẹt qua, mấy người đào tẩu kia nhất thời bị cắt thành mảnh vỡ, một người đàn ông tuổi trung niên từ trong huyết quang đạp bước mà đến, trong tay nắm một thanh kiếm dài ba thước, còn đang chảy máu.

- Lâm trận mà chạy, lập tức xử tử.

Hắn uy nghiêm đáng sợ nói, ánh mắt dán vào Lăng Hàn, cũng không biết có phải là bởi vì máu tươi hay không, hai mắt của hắn cũng nhiễm một chút hồng hào.

Đây là một tên Trảm Trần Lão tổ, hơn nữa còn là Tam Trảm, vì lẽ đó hắn rất tự tin.

Lăng Hàn thờ ơ không đế ý, vẫn đấm ra một quyền, oành, không có chút hồi hộp nào, người này cũng bị đánh nổ thành mưa máu. Hắn không ngừng bước, tiếp tục đi về phía trong trấn, khí tức kinh khủng kéo lên vô hạn, sát ý sôi trào.

Xèo xèo xèo, từng bóng người bắn tới, đại bộ phận lại là cường giả Phân Hồn.

Đây là một thế lực tam tinh, đương nhiên không thiếu cường giả Phân Hồn. Thậm chí, Long Vũ Điện còn là thế lực tam tinh cực kỳ cường thế, chẳng những có Tiên Phủ Cảnh, Điện chủ Tùy Nguyên Lương thậm chí còn là cường giả Ngũ Bí, cường giả Tiên Phủ dưới trướng đều là lấy mười tính toán.

- Ngươi là người nào?

Một tên cường giả Âm Hồn quát hỏi.

Lăng Hàn liếc mắt nhìn, xoạt, trong mắt bắn ra một luồng ánh kiếm, chỉ cắt một cái mà thôi, người kia liền bị chia ra làm hai, hóa thành hai mảnh thân thể tàn phế, phốc, máu tươi phun mạnh.

Người của Long Vũ Điện đều kinh hãi, cường giả Âm Hồn lại không phải đối thủ của Lăng Hàn, thậm chí một cái ánh mắt cũng không cách nào ngang hàng?

Lăng Hàn tiếp tục tiến lên, hiện tại hắn không có hứng thú nói chuyện, chỉ muốn giết người.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện