- Tại sao?
Ngõa Lý nhìn Lăng Hàn hỏi, nhưng ngữ khí bình tĩnh, thật giống như Lăng Hàn không nói cho hắn tại sao hắn cũng sẽ không truy hỏi.
Lăng Hàn nói:
- Thân phận của ngươi không thể để cho bất luận người nào biết, vì lẽ đó, ký ức của những người này đều phải xóa đi.
Ngõa Lý không có lên tiếng, mà hai mắt không ngừng phát sáng, sáng tối chập chờn, không ngừng trao đổi, một lát sau mới nói:
- Căn cứ kết quả tính toán của ta, người của vị diện này hết sức căm hận ta, nếu như thân phận của ta bại lộ, độ khả thi tử vong là 99.99% sẽ chết.
Lăng Hàn không biết khả năng này hắn là tính như thế nào, nhưng nếu đối phương biết là tốt rồi, hắn có chút buồn rầu, làm sao vừa đúng xóa đi ký ức của đám người Vân Hà tiên tử liên quan tới thân phận của Ngõa Lý, tạm thời hắn còn không muốn giết những người này.
- Vì lẽ đó, các ngươi mới ngụy trang thành như vậy?
Ngõa Lý nhìn bốn người Lăng Hàn một chút.
Lăng Hàn kỳ quái nói:
- Ngươi là làm thế nào thấy được thân phận thực sự của chúng ta?
Phải biết bọn họ đều tu thành Khi Thiên Thuật, ngay cả Tổ Vương không nhìn kỹ cũng sẽ không phát hiện bọn họ có vấn đề.
Ngõa Lý bình tĩnh nói:
- Đây là thông qua tính toán nghiêm mật thu được kết luận, độ tin cậy đạt đến chín mươi ba phần trăm.
Nói xong, hình thể của hắn càng phát sinh biến hóa, trên đầu mọc ra song sừng, sau lưng có thêm hai cánh dơi, sau mông dài ra cái đuôi, da dẻ không phát quang, mà hiện ra màu đỏ, hoàn toàn chính là một Ác Ma tộc.
Lăng Hàn lắc đầu một cái:
- Ngụy trang như vậy không có tác dụng quá lớn.
Phán đoán thân phận của một người, bề ngoài là thứ yếu, khí tức mới là căn bản.
Ngõa Lý nghiêng đầu nói:
- Ta có thể hoàn mỹ mô phỏng bất cứ sinh vật nào, nhưng này tiêu hao năng lượng hư tử của ta, không có cần thiết ta không thể lãng phí.
Được rồi.
Lăng Hàn thầm nói một câu, sau đó hỏi:
- Nơi này có thi thể Tổ Vương chứ?
- Tổ Vương?
Ngõa Lý đầu tiên là sững sờ, sau đó hai mắt lóe lên, tựa hồ đang tính toán cái gì, sau đó mới nói.
- Ta rõ ràng, ngươi là nói tồn tại sinh mệnh lũy thừa vượt qua năm ngàn. Đúng, nơi này có hai thi thể loại sinh linh này, hơn nữa sinh mệnh lũy thừa ở thời điểm dào dào nhất thậm chí đạt đến hơn 13000.
- Cũng chính là Thập Bát Liên Tổ Vương mà vị diện này nói.
Hắn lại nói.
Chờ chút, hai cái?
Lăng Hàn sững sờ nói:
- Làm sao biết là hai cái?
- Ba mươi lăm kỷ nguyên trước, ta cùng một vị Vương chấp hành kế hoạch cơ mật, bị một vị Tổ Vương ở nơi này phát hiện, hai người phát sinh đại chiến, cuối cùng song song chết ở nơi này.
Ngõa Lý tự thuật một đại sự phát sinh ở thời kỳ viễn cổ.
- Thời điểm thiết kế ra ta chỉ là vì phân tích cùng tính toán số liệu, không có công năng chiến đấu, bị gợn sóng chiến đấu nổ nát đại bộ phận tứ chi, tự mình chữa trị cực kỳ lâu mới phục hồi như cũ.
- Nhưng ta có năng lực học tập mạnh mẽ, được lần chiến đấu này dẫn dắt, ta cũng nắm giữ năng lực chiến đấu nhất định.
Lăng Hàn hiếu kỳ nói:
- Tính mạng lũy thừa của ngươi là bao nhiêu?
Trong đôi mắt Ngõa Lý ánh sáng lấp lóe mấy lần nói:
- Cái này có khả năng sẽ uy hiếp đến tính mạng của ta, thuộc về cơ mật tối cao, không thể tiết lộ.
Đệt!
Lăng Hàn lại hỏi:
- Vậy các ngươi muốn chấp hành kế hoạch gì?
- Ký ức tinh thể ở trong chiến đấu bị hao tổn nghiêm trọng, không cách nào tái hiện.
Lần này Ngõa Lý không có nói không thể tiết lộ, mà là càng thêm dứt khoát không biết.
Lăng Hàn quyết định không lại xoắn xuýt ở chuyện này nữa, nói:
- Có thể mang ta đi tới chỗ hai cỗ thi thể Tổ Vương kia, nếu thuận tiện giúp ta thu lấy được không.
Ngõa Lý lập tức lắc đầu:
- Không có vật phẩm đồng giá trao đổi, ta sẽ không giúp ngươi làm bất
cứ chuyện gì.
Lăng Hàn cười hì hì nói:
- Ngươi lại đang đánh chủ ý thanh kiếm kia của ta?
- Nếu như ngươi cho ta thanh kiếm kia…
Hai mắt Ngõa Lý lúc sáng lúc tối.
- Ta có thể dẫn ngươi đi chỗ di cốt, cũng giúp ngươi thu được một bộ thi thể.
Mới có thể đổi một bộ?
Ngẫm lại cũng đúng, di cốt Tiên Vương tầng chín thưa thớt cỡ nào? Phải biết Tiên Vương liền không sợ Thiên Nhân kiếp, trên lý thuyết tuổi thọ là vô hạn, mà Tiên Vương tầng chín càng hầu như vô địch, trong tình huống bình thường làm sao có khả năng chết chứ?
Có thể nói như vậy, số lượng Tiên Vương tầng chín nhất định ít hơn Tiên Kim, như vậy Tiên Vương tầng chín chết đi tự nhiên càng thêm ít.
Có điều phải lấy Tiên Ma Kiếm đổi?
Lăng Hàn không muốn, hắn liền lùi lại mà cầu việc khác:
- Vậy chỉ mang ta đi chỗ di cốt thì sao?
- Một phần vạn kiếm thể.
Ngõa Lý đàng hoàng trịnh trọng nói.
Khóe miệng của Lăng Hàn không khỏi co giật, chẳng lẽ muốn hắn cầm Tiên Ma Kiếm gõ xuống một khối cho hắn sao?
- Ngươi sẽ không cũng chỉ muốn thanh kiếm kia chứ?
Hắn quyết định tranh thủ một hồi.
- Trên người ta còn có rất nhiều thứ tốt, ngươi có thể nhìn.
Hắn lấy ra Tiên dược, thần thiết… trong Hắc Tháp, nhưng Ngõa Lý đều xem thường, có điều khi Lăng Hàn lấy ra Tiên Vương giới chỉ, cái thứ này gật gù nói:
- Cái này có thể giúp ngươi đổi đến nữa bộ thi thể Tổ Vương.
Kháo, còn có nữa bộ?
Lăng Hàn chưa từ bỏ ý định, lại lấy ra rất nhiều thứ, nhưng tầm mắt của Ngõa Lý thực quá cao, ngoại trừ Tiên Kim, ngay cả Tiên dược hắn cũng xem thường, ngược lại không phải vật kia không có giá trị, mà là đối với hắn không có tác dụng.
- Ngươi không ăn Tiên dược?
Ngõa Lý lắc đầu:
- Ta là do vật liệu siêu huyền tạo thành, cần tiếp cận ước số của thế giới Bản Nguyên mới có thể tăng lên cường độ thể phách của ta, những vật do quy tắc cô đọng này đối với ta không có ích lợi gì.
Khóe miệng Lăng Hàn lại co giật một hồi, vật liệu siêu huyền, ước số, vật quy tắc cô đọng, cái này là thứ đồ gì?
Có thể nói tiếng người hay không?
Trong lòng hắn hơi động, lấy hai quyển sách kia ra:
- Vật này thế nào?
Ngõa Lý nhìn sang, hai ánh sáng xanh lục bắn ra, không ngừng nhìn quét quyển sách, sau đó toàn thân phóng thích ánh sáng, một hồi rừng rực một hồi ảm đạm, biến hóa kịch liệt, thật giống như tâm tình có gợn sóng rất lớn.
- Ngươi cho ta thứ này, ta có thể thay ngươi mang tới hai cỗ thi thể Tổ Vương kia.
Hắn mở miệng nói, âm thanh vẫn cực kỳ bình tĩnh như cũ, chỉ là hai con mắt tỏa sáng đã bán đi hắn.
Hắn muốn!