Lăng Hàn cuối cùng không dám khinh thường, hắn vận chuyển ra năng lực mạnh mẽ nhất của mình.
Thể thuật!
Oành!
Đấm ra một quyền, hắn lại không bảo lưu.
Một màn kinh khủng xuất hiện, người đá này trực tiếp bị một quyền đập bạo.
Đệt!!
Đám người Thẩm Hạo toàn bộ hoá đá, trong lòng bốc lên vô số con thảo nê, bọn họ không thể nào hiểu được, trước đó sức chiến đấu của Lăng Hàn rõ ràng đã đạt đến cực hạn, nhưng vì cái gì lại đột nhiên bạo phát một đoạn dài?
Cái này sắp đạt đến sức chiến đấu của Tiên Vương, hù chết người a!
- Lẽ nào... hắn vừa mới ăn Hồng Ma thổ?
Có người run giọng nói.
- Không thể!
Những người khác lắc đầu, nếu như trước Lăng Hàn không có ăn Hồng Ma thổ, làm sao sẽ mạnh mẽ như vậy? Thậm chí còn muốn trâu bò hơn bọn họ ăn Hồng Ma thổ?
- Ta nghe người ta nói, tuy đại bộ phận người bên ngoài đều rất phổ thông, nhưng cũng có chút thiên tài kinh người.
Một người thong thả nói.
- Xem thực lực của chúng ta rõ ràng mạnh hơn cùng cấp, cái này được gọi là... Vương giả!
- Vương giả?
Những người khác nghe xong, có vẻ hơi đắc ý, danh hiệu này không sai, để bọn họ rất hài lòng.
- Nhưng ở trên Vương giả, còn có hai cấp độ.
Người lúc trước kia lại nói.
- Cái gì!
Những người khác kinh ngạc đến ngây người, bọn họ lại không phải thiên tài đạt đến trình độ cao nhất?
Những đệ tử này của Thương Bắc Vương đều cực kỳ tự phụ, cho rằng tư chất của mình là số một số hai, bằng không làm sao có khả năng được Thương Bắc Tiên Vương vừa ý?
Bây giờ nói, ở trên bọn hắn lại còn có thiên tài mạnh hơn hai cấp độ, để bọn họ làm sao có thể tiếp thu?
Người lúc trước kia lại nói:
- Trên Vương giả là Hoàng giả, trên Hoàng giả là Đế giả. Ở bên ngoài, Vương giả cùng cấp vô địch, Hoàng giả có thể vượt qua vô địch một cảnh giới nhỏ, mà Đế giả... vượt qua vô địch hai cảnh giới nhỏ!
Tất cả mọi người không nói gì, bọn họ có tự mình biết mình, ở trước khi bước vào Thăng Nguyên, cũng chỉ có thể cùng cấp vô địch mà thôi. Hiện tại biết được có người lại có thể vượt vô địch hai cảnh giới nhỏ, để bọn họ đều không thể nào tiếp thu được, cảm giác ưu việt từ xa xưa tới nay lập tức bị đánh tan vỡ.
Trên đời hóa ra thật sự có yêu nghiệt như vậy!
Hổ Nữu khịt mũi coi thường nói:
- Các ngươi những ếch ngồi đáy giếng này, Đế giả lại không phải mạnh nhất, ở trên Đế giả còn có Đế Tinh, trên Đế Tinh còn có hai cấp độ!
Chỉ là Đế Tinh trở lên sẽ không có cách gọi rõ ràng, chỉ có tiến hóa lũy thừa cân nhắc tiêu chuẩn, là mười một cùng mười hai.
Tiến hóa lũy thừa của Lăng Hàn đạt đến mười một, nhưng mười hai, thực sự là khó có thể tưởng tượng.
Nghe Hổ Nữu nói như thế, mọi người càng dại ra, tràn ngập không tin.
Lăng Hàn còn dũng cảm tiến tới, hắn toàn lực phát uy, thể thuật cực kỳ khủng bố, một quyền liền có thể đánh bạo một kẻ địch, cái này hoàn toàn chính là phong thái Tiên Vương, cũng làm cho mọi người mắt mê thần ly, cho rằng Lăng Hàn hẳn là một vị Tiên Vương, cố ý ngụy trang thành dáng dấp của Thăng Nguyên Cảnh.
Chỉ mười mấy hơi thở, Lăng Hàn liền giết tới nơi vách núi.
Từ nơi này xem, cây Tiên Thụ kia liền rõ ràng hơn nhiều.
Hắn thử leo vách đá, nhất thời, áp lực đáng sợ kéo tới, để hắn cảm giác cực kỳ nặng, thật giống như một tảng đá ném vào trong sông, chỉ có thể chìm xuống dưới.
Vậy thì muốn đẩy ngã hắn?
Lăng Hàn khẽ quát một tiếng, trong cơ thể tuôn ra hào quang vô hạn, nhất thời gánh vác áp lực, bò lên trên đỉnh ngọn núi.
Thẩm Hạo không khỏi lắc đầu, tràn ngập cảm thán và chịu phục:
- Chúng ta xác thực không thể sánh với hắn, bởi vì hắn đã hoàn toàn khai phá ra bảo tàng thân thể.
- Bảo tàng thân thể?
Mọi người hỏi, ngay cả các nàng Nữ Hoàng
cũng nhìn lại.
- Mỗi người đều là một tiểu thiên địa, súc tích lực lượng to lớn, tương đương với một bảo tàng. Nếu như có thể hoàn toàn khai phá ra lực lượng của mình, sức chiến đấu có thể thông thiên!
Thẩm Hạo nghiêm nghị nói.
- Đây là sư phụ nói.
Tất cả mọi người lộ ra vẻ nghiêm nghị, nếu là Thương Bắc Tiên Vương nói, vậy khẳng định là vô thượng chí lý.
Ba người Nữ Hoàng cũng gật đầu, kỳ thực Ngõa Lý cũng đã nói lời tương tự, nhưng quá thâm ảo, cái gì lực lượng bản thân đến một trình độ nhất định, liền có thể bùng nổ ra lực lượng hủy diệt một ngôi sao, hoàn toàn nghe không hiểu, nhưng ý nghĩ là giống nhau, là mỗi người đều có một bảo tàng, do thiên địa súc tích, có lực lượng thiên địa, chỉ cần có thể khai phá ra, sức chiến đấu sẽ cực kỳ đáng sợ.
Mọi người ở đây kinh ngạc thốt lên, Lăng Hàn cũng bò đến cạnh cây Tiên Thụ kia.
Bởi vì hắn không phải Tiên Vương, Tiên Thụ cũng không có trốn tránh, tựa hồ đây là thiên địa sắp xếp, người cần Tiên chủng nếu có thể bằng thực lực của bản thân tới đây, cơ duyên liền dễ như trở bàn tay.
Lăng Hàn cũng không có trực tiếp hái, hắn chỉ nhìn mấy viên Tiên quả, tiến hành quan sát, cái này vẫn không có thành thục, hiện tại hái quá lãng phí.
Nhưng cho dù khoảng cách gần như vậy, hắn cũng không cách nào thấy rõ hoa văn trên trái cây, thật giống như có một lực lượng kỳ dị che đậy.
Lăng Hàn nhìn về phía các nàng Nữ Hoàng ngoắc ngoắc tay, bảo các nàng lại đây, bằng không nếu hắn hái, vậy hoặc là mình dùng, hoặc chế thành Tiên đan, nhưng dùng Tiên đan như vậy, tu vi sẽ vĩnh viễn dừng lại ở Tiên Vương tầng một, vậy tự nhiên là không được.
Các nàng Nữ Hoàng bắt đầu xông, thực lực của các nàng cũng rất mạnh mẽ, nhưng sinh mệnh lũy thừa chỉ khoảng chừng 4500, tuyệt đối không thể so với Lăng Hàn, bởi vậy các nàng chỉ có thể đi ra hơn 500 trượng, Nhu yêu nữ thì càng nhỏ yếu, chỉ là Đế giả mà thôi, cũng không có đi tới năm trăm trượng đã vô cùng chật vật.
Các nàng dồn dập lấy ra Hồng Ma Thổ ăn, chờ sức chiến đấu tăng mạnh, thì trước nữa tiến vào.
Đám người Thẩm Hạo đều thấy rõ, lần này bọn họ hoàn toàn phục.
Vị trí các nàng Nữ Hoàng xông đến là bằng thực lực bản thân, tương đương thậm chí vượt qua vị trí mà bọn họ dùng Hồng Ma Thổ, đơn giản so sánh, thực lực chênh lệch liền cực kỳ rõ ràng.
Không giống Lăng Hàn đã sớm đạt được lực lượng thiên địa Luyện Thể, lại dùng Hồng Ma Thổ liền hoàn toàn không có hiệu quả, thực lực của các nàng Nữ Hoàng đều có tăng lên kinh người, Đế Tinh, sinh mệnh lũy thừa bay thẳng bốn ngàn tám, Đế giả cũng có thể xông lên bốn ngàn bảy, làm cho các nàng một đường quét ngang, thế không thể đỡ.