Khôi lại vái chào, tuy hắn khách khí, nhưng chỉ để bọn người Lăng Hàn càng thêm phẫn nộ.
- Ngươi có thực lực như thế sao?
Đông Phương Duệ hừ lạnh nói, hắn là con trai của Thiên Tôn, hiện tại lại bị người nói muốn lấy ra tinh huyết, cây Tiên thảo này nhất định là ếch ngồi đáy giếng, không biết Thiên Tôn đáng sợ, bằng không hắn vừa rời Tiên lộ sẽ bị Thiên Tôn xoá bỏ.
Dám động hậu duệ của Thiên Tôn, cái này không phải muốn chết sao?
Khôi giễu cợt một tiếng nói:
- Lẽ nào các ngươi chưa từng thấy qua thực lực của ta?
Dứt tiếng, nhất thời có ngàn vạn bóng roi kéo tới.
Mỗi một bóng roi này gần như chính là một con sâu, mà số lượng đồng dạng là ùn ùn kéo tới, căn bản không kém gì biển sâu. Hơn nữa, mọi người đã trải qua một lần huyết chiến, hiện tại có thể có mấy phần sức chiến đấu lưu lại?
Cũng còn tốt, Khôi chỉ là giãn gân cốt, không có chân chính phát động công kích.
Hiện tại hắn thật giống như một nông dân vừa phát hiện tuyệt thế bảo tàng, không thể chờ đợi được nữa mà muốn cùng người chia sẻ hắn vui sướng, bởi vậy, cho dù chẳng mấy chốc nữa bọn người Lăng Hàn sẽ bị hắn giết chết, hắn cũng muốn lắm lời một chút.
- Mấy kỷ nguyên trước, ta đột nhiên sinh ra linh trí, từng chút tích lũy mà trưởng thành.
Khôi nói chuyện xưa của hắn.
- Cây cỏ đắc đạo, thật quá khó khăn, coi như nhiều năm như vậy, ta cũng vừa mới để tâm trí thành thục.
- Cây cỏ tinh hoa được thiên địa sủng ái, chỉ khi nào mở ra linh trí, sẽ gặp phải thiên địa căm hận, để trong cơ thể ta sinh ra ký sinh trùng, không được an bình.
- Cũng còn tốt, hiện tại rốt cục giải quyết.
Khôi lộ ra một nụ cười uy nghiêm đáng sợ:
- Được rồi, ta quyết định muốn giết sạch các ngươi, rời đi nơi quỷ quái này. Để báo đáp các ngươi, ta sẽ tận lực ra tay nhanh một chút, để cho các ngươi nhận ít thống khổ.
Tất cả mọi người nghiêm nghị, lại phải đánh một trận.
Lăng Hàn giơ tay phải lên:
- Ta còn có hai viên Thiên Địa Nguyên Cương, chính là đồ vật vừa nãy giết chết trùng mẫu, ngươi có muốn thử xem hay không?
Mọi người nhất thời đại hỉ, hóa ra Lăng Hàn còn chưa ra hết thực lực.
Được!
Tuyệt vời!
- Đừng có giết ta! Không nên thương tổn ta!
Khôi cực kỳ khuếch đại nói, còn dùng hai tay ôm ngực, run lẩy bẩy, nhưng ngay lập tức bật cười.
- Ta thật không thích hợp diễn kịch!
Hắn chắp hai tay sau lưng:
- Cứ việc ra tay, đây căn bản không thể giết chết ta, nhiều nhất chỉ để ta bị thương.
- Ngày hôm nay, các ngươi chỉ có một con đường chết!
Hắn từng chữ từng chữ nói.
Khôi không có sợ hãi, tràn đầy tự tin.
Hắn nhất định phải đạt được máu tươi của mọi người, tại sao chỉ tuyển Đế Tinh, không chỉ bởi vì sức chiến đấu của bọn họ mạnh, có thể chống chọi được biển sâu, hơn nữa dòng máu của bọn họ mới có hiệu quả với hắn, có thể giúp hắn lừa trời giấu đất, rời đi nơi này.
Bởi vậy, hắn liều mạng bị Thiên Địa Nguyên Cương trọng thương cũng không tiếc, cái này có thể chậm rãi khôi phục, nhưng nếu như bỏ qua cơ hội lần này, lần sau còn muốn chờ nhiều Đế Tinh như vậy tụ hội, vậy chính là sự tình năm nào tháng nào?
- Vậy thì đến chiến!
Hỏa Phù Dung lạnh lùng nói.
Nếu như ở bên ngoài khai chiến, kỳ thực phần thắng của bọn họ càng nhỏ hơn, chỉ cần Thủy Đằng phá hoại thuyền của bọn họ, lại để đại hải tới đối phó bọn họ là được.
Nơi này chiến một trận, bọn họ còn có một chút hi vọng, dù sao đây là trong người của Khôi, sức chiến đấu của hắn nhất định sẽ bị ảnh hưởng.
Lăng Hàn thở dài, lấy ra quyển trục vị diện:
- Khôi Khôi, ngươi cũng không nên buộc ta?
- Ồ?
Khôi nhìn về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt nhảy lên lửa giận.
Lăng Hàn lại dám gọi hắn Khôi Khôi?
- Ép ngươi thì đã làm sao?
Khôi nói, có vẻ cực kỳ xem thường.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, hơi suy nghĩ, phát động mô hình của Ngõa Lý, nhất thời, hắn bắt đầu lấy ra năng lượng trong quyển trục vị diện, vù, thân thể của hắn phát sáng, lực
lượng đáng sợ dâng lên, đang cấp tốc xóa đi độc tố trong cơ thể hắn.
Một là năng lượng Hư Tử bản nguyên nhất của Nguyên Thế Giới, một là độc tố trong cơ thể ký sinh trùng trên Tiên lộ, cấp độ của hai người này chênh lệch bao nhiêu?
Vô số lần!
Vì lẽ đó, khi nguồn năng lượng này dâng lên, độc tố trong cơ thể hắn tựa như tuyết đọng gặp phải nước sôi, cấp tốc hòa tan.
Xoảng, thiên địa vang lên Kinh Lôi, nhưng không có xuất hiện ở phía trên hang động, mà là ở nơi càng xa xôi hơn.
Khôi nhất thời kinh hãi đến biến sắc, người khác không nhìn thấy, hắn nhưng biết rất rõ, phía trên bản thể mây đen cuồn cuộn, có chớp giật đan dệt, đang súc tích thiên kiếp đáng sợ.
Cái kiếp số này đạt đến trình độ nào?
Hắn chỉ có một loại cảm giác, chính là chỉ cần bổ tới hắn một phát, hắn tuyệt đối xong đời.
Nhưng hắn không có đột phá cảnh giới, lại không có làm việc nghịch thiên gì, làm sao có khả năng có thiên kiếp muốn nhằm vào hắn?
Không không không, không phải nhằm vào hắn, mà là nhằm vào Lăng Hàn!
Chỉ là bởi vì Lăng Hàn ở trong cơ thể hắn, một khi độ kiếp, Thiên Địa sẽ cho rằng hắn bao che Lăng Hàn. Mà quấy rầy thiên kiếp có kết cục gì? Đồng dạng bị sét đánh!
Hắn đây là bị động độ kiếp.
- Dừng lại! Mau dừng lại!
Khôi vội vã kêu lên, thiên kiếp này thật muốn hình thành, vậy tất cả mọi người nơi này đều sẽ chết, hắn cũng không ngoại lệ.
Lăng Hàn đương nhiên không thể thật để cho Thiên Tôn đại kiếp hình thành, hắn dừng lại lấy ra năng lượng của quyển trục vị diện, cười nhạt:
- Hiện tại, ta nghĩ chúng ta nên nói chuyện a?
Khôi không nói gì, qua một lúc sau mới nói:
- Ngươi muốn như thế nào?
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Đầu tiên, ngươi đưa chúng ta vượt qua biển rộng.
- Sau đó thì sao?
Khôi hỏi.
- Thứ hai, đương nhiên là thả chúng ta rời đi.
Khôi lập tức từ chối:
- Ta nhiều lắm chỉ thả một mình ngươi.
Hắn cần máu tươi của những Đế Tinh này, bằng không hắn không cách nào thay đổi bản thân, rời đi Tiên lộ, cái này dưới cái nhìn của hắn là một lao tù, vĩnh viễn vây hắn ở đây.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Không được, ngươi nhiều nhất chỉ có thể lưu lại hai người kia.
Hắn chỉ chỉ Đông Phương Duệ cùng Huyền Vinh, đây là đời sau của Cửu Ngũ cùng Phong Tình Thiên Tôn, hắn mới chẳng muốn quản bọn họ chết sống.
Đông Phương Duệ cùng Huyền Vinh đều giận dữ, kháo, ngươi cũng quá nham hiểm đi?
Nhưng bọn họ không có phát tác, mà là quyết định trước theo bọn người Lăng Hàn, như vậy liền có thể cùng một chỗ thoát vây.
- Không được, chí ít năm người.
Khôi lắc đầu, năm là mức độ thấp nhất, ít hơn năm người, hắn liền không thể thay đổi mình.