Triển khai Kinh Điện Kiếm Pháp, Lăng Hàn vung vãi trường kiếm, thân hình phiêu dật.
Phối hợp với Kinh Điện Kiếm Pháp chính là Xuất Vân Bộ, một cái cất
bước là bốn, năm mét, chợt trái chợt phải, xông trước xông sau, quỷ dị,
cực nhanh, khiến người ta hoa cả mắt.
Lưu Vũ Đồng ở một bên nhìn, không khỏi âm thầm gật đầu.
Nếu như áp chế tu vi của nàng đến Luyện Thể tầng bảy, tuyệt đối không thể làm tốt hơn Lăng Hàn, ngược lại, hiện tại nàng sẽ ngàn cân treo sợi tóc, dù sao chênh lệch hai cảnh giới nhỏ, hơn nữa đối thủ còn là yêu
thú.
Nói như thế này, Võ Giả khai chiến với yêu thú, đều cần cảnh giới
chiếm ít thượng phong mới được, cảnh giới giống nhau, khả năng Võ Giả
thua càng lớn hơn, dù sao không phải mỗi Võ Giả đều là thiên tài chiến
đấu.
Kiếm pháp của Lăng Hàn vận chuyển càng ngày càng trôi chảy, bộ pháp nước chảy mây trôi, hưởng thụ lạc thú trong chiến đấu.
Kiếp trước hắn thực sự quá chú trọng đan đạo, ở võ đạo chỉ xem cảnh
giới, một đường "rút" đi tới, như cưỡi ngựa xem hoa. Nhưng lần này lại
đi con đường võ đạo, hắn bỗng nhiên phát hiện, hóa ra võ đạo cũng thú vị như thế.
Hủ Huyết Lang thành vật bồi luyện của hắn, mặc hắn thoả thích triển khai, tôi luyện Kinh Điện Kiếm Pháp.
Sau mười mấy phút, Hủ Huyết Lang đã thương tích khắp người, điều này
làm cho nó rất hoảng sợ, hóa ra nhân loại nhìn như yếu đuối kia lại
cường đại như thế! Nó muốn lui, không muốn hi sinh mình, thành khẩu phần lương thực của hai người này.
- Chạy được sao!
Lăng Hàn cười ha ha, kiếm tùy tâm động, hàn quang kích phá, hai đạo kiếm khí cùng xuất hiện.
Hai đạo kiếm khí! Hắn rốt cục đột phá!
Phốc, một tia máu tươi bắn tung tóe, sau gáy của Hủ Huyết Lang nở
hoa, thân thể khổng lồ ầm ầm ngã xuống, con mắt trợn trừng lên, tựa hồ
không thể tin được một nhân loại Luyện Thể tầng bảy, lại có thể giết
chết nó!
Trí tuệ của yêu thú là khá cao, yêu thú mạnh mẽ hoàn toàn không thua nhân loại.
Lăng Hàn gật đầu, uy lực của hai đạo kiếm khí quả nhiên lớn, trước
đó, một đạo kiếm khí chỉ có thể chống đỡ với Hủ Huyết Lang, nhưng hai
đạo kiếm khí lại có thể thuấn sát! Quả nhiên, cho dù cảnh giới tương
đương, thực lực võ giả cũng có khả năng xuất hiện chênh lệch thật lớn.
Bên cạnh, Lưu Vũ Đồng chấn kinh không nói nên lời.
Nhanh như vậy, liền từ một đạo kiếm khí tăng lên tới hai đạo kiếm
khí, cái này nếu để vị tộc thúc kia của nàng biết, không phải sẽ xấu hổ
đến nhảy sông sao? Bởi vì vị tộc thúc kia của nàng bỏ ra hơn ba mươi
năm, mới hình thành bốn đạo kiếm khí, đã bị gia tộc xưng là thiên tài
kiếm đạo, nhưng so sánh với Lăng Hàn...
Nhưng nàng lại không biết, khởi điểm của Lăng Hàn cao cỡ nào đến,
ngộ tính lại đáng sợ dường nào, bằng không kiếp trước, hắn có thể ở hai
trăm tuổi liền đạt đến Thiên Nhân Cảnh sao?
- Có cơm tối rồi!
Lăng Hàn cười nói.
Hai người tìm một dòng suối nhỏ, ở bên bờ suối rửa sạch Hủ Huyết
Lang, đương nhiên không thể lãng phí thú huyết, toàn bộ đựng ở trong một túi nước, chờ sau đó Lăng Hàn sẽ lấy nó tố thân, rèn luyện thân thể.
Bọn họ đốt lửa, cắt chân sau của Hủ Huyết Lang, thoa chút muối, gia vị, rất nhanh thì có mùi thơm truyền ra.
Sau khi bọn họ ăn xong, sắc trời đã tối, hai người không có đi tiếp, liền ở bên suối đả tọa tu luyện.
Lăng Hàn lấy thú huyết tố thân, vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, lấy ra tinh hoa trong máu, để cho bản thân sử dụng.
Chỉ là sau mười mấy phút, thú huyết sền sệt trở nên loãng, tinh hoa ở trong đó đã hoàn toàn tiêu hao hết.
- Muốn tăng thể phách lên, quả nhiên rất gian nan!
Lăng Hàn nói thầm.
Khi có ý thức phòng thủ, tỷ như Võ Giả Tụ Nguyên Cảnh, nguyên lực gia thân, có thể tùy ý Luyện Thể Cảnh công kích, căn bản không thể đánh vỡ
tầng phòng ngự này. Thế nhưng, dưới tình huống không có ý thức, phòng
ngự của Võ Giả Tụ Nguyên Cảnh cũng sẽ không mạnh hơn Luyện Thể Cảnh bao
nhiêu.
Bởi vậy một Võ Giả Tụ Nguyên Cảnh, ở lúc ngủ bị Luyện Thể Cảnh đánh lén, vậy khả năng bị chết đần độn u mê là rất cao.
Mà tăng thể phách lên, loại phòng ngự này là tồn tại vĩnh viễn, dù
trong lúc ngủ, lúc hôn mê. Nhưng tăng thể phách lên lại cực kỳ khó khăn, yêu cầu tiêu hao lượng lớn thiên tài địa bảo.
Đời trước, Lăng Hàn cũng không có ở thể phách hao quá nhiều công phu.
Đương nhiên, thú huyết bị luyện hóa nhanh như thế, là bởi vì Bất Diệt Thiên Kinh quá mạnh mẽ, hiệu suất cao đến kinh người, bằng không đổi
thành loại công pháp như Thạch Phu Công, khả năng phải ba, bốn ngày mới có thể luyện hóa hoàn toàn.
Lăng Hàn
có thể rõ ràng cảm giác được bắp thịt trở nên chặt chẽ, da
dẻ cứng cỏi, sắc bén như một tảng đá, đao kiếm cứa qua, chỉ có thể lưu
lại một vệt màu trắng.
Không bao lâu nữa, hắn có thể tu thành Khô Mộc Chi Thể.
Một đêm đi qua, hai người tiếp tục cất bước, tìm kiếm yêu thú chiến đấu.
Bắt đầu từ ngày thứ hai, vận may của bọn họ tựa hồ tốt lên, liên tiếp gặp gỡ yêu thú, không chỉ cho Lăng Hàn cơ hội thực chiến cực tốt, còn
cống hiến cho hắn rất nhiều thú huyết, để hắn tu luyện Bất Diệt Thiên
Kinh không ngừng tiến bộ.
Ngày thứ tư, bọn họ đi tới một vùng núi, thì thấy phía trước đang có
năm người ngồi ở trên cỏ, từng cái từng cái thật giống như trải qua đại
chiến, mỗi người lộ ra thảm bại.
Năm người này đều là người trẻ tuổi, tuyệt không có ai qua hai mươi
tuổi, có ba người đạt đến Luyện Thể tầng chín, còn có hai người là Luyện Thể tầng tám, đặt ở địa phương nhỏ như Thương Vân Trấn, tu vi của năm
người này đều có thể xưng tụng một tiếng thiên tài.
Lưu Vũ Đồng lập tức lấy khăn che mặt che lên, dung mạo của nàng quá đẹp, rất dễ xảy ra chuyện, tuy rằng nàng không sợ.
- Huynh đệ, ngươi ở thôn trấn nào?
Một thiếu niên bên đối phương hỏi, trong lời nói tràn ngập tự tin, hẳn là xuất thân gia đình giàu có.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Thương Vân Trấn.
- Chúng ta đều là người của Quách Thạch Trấn.
Tên thiếu niên kia nói, bắt đầu giới thiệu.
- Ta tên Lưu Đông, hắn là Trần Bằng Cử, hắn là Lí Hạo, gia hỏa này là Chu Sướng, còn có vị mỹ nữ này là Chu Tuyết Nghi Chu đại tiểu thư.
Lăng Hàn hướng về năm người gật gật đầu, nói:
- Ta tên Lăng Hàn, vị này tên Lưu Vũ Đồng.
- Lăng Hàn, vừa nãy chúng ta phát hiện một cây Thanh Linh Quả, có
điều có một con yêu thú rất lợi hại trông coi, chúng ta không cách nào
đắc thủ, như thế nào, có hứng thú liên thủ hay không?
Lưu Đông đề nghị với Lăng Hàn, sở dĩ hắn nhiệt tình như thế, chính là xuất phát từ mục đích này.
- Ồ?
Trong lòng Lăng Hàn hơi động, Thanh Linh Quả chẳng những có thể tăng
lên tu vi của Võ Giả, đối với đột phá Tụ Nguyên Cảnh cũng có nhiều chỗ
tốt, năm người này đều sắp đạt đến Tụ Nguyên tầng chín đỉnh cao, nếu như có thể vào lúc này ăn một trái Thanh Linh Quả, vậy ích lợi là cực kỳ to lớn.
Linh quả không giống đan dược, đây là thiên địa kỳ trân, hoàn toàn
không có tác dụng phụ, không giống đan dược, liên tục ăn sẽ tích xuống
đan độc ở trong người. Có điều có chút linh quả dược tính quá mạnh, nhất định phải luyện thành đan mới có thể dùng, không thì chính là tự sát.
- Yêu thú kia là cấp bậc gì?
Lăng Hàn hỏi.
- Chướng Vân Thú, Luyện Thể tầng chín.
Chu Sướng tiếp lời nói.
Lăng Hàn bừng tỉnh, chẳng trách năm người này không có cách nào, bởi
vì Chướng Vân Thú ở lúc chiến đấu, sẽ phun ra lượng lớn khí độc, đánh
với nó nhất định phải bế khí. Nhưng đang trong kịch chiến, dù cho là Võ
Giả, một hơi có thể nín được bao lâu?
Bởi vậy, không có lực lượng nghiền ép, trong thời gian cực ngắn giải
quyết chiến đấu, thì không thể nào đánh được Chướng Vân Thú.
- Có điều, ngươi trước tiên đến tiếp ta một đao, chứng minh ngươi có thực lực này.
Lí Hạo mở miệng nói, trên mặt lạnh lùng, giơ đao trong tay lên, tinh tướng mười phần.