- Đánh qua liền biết.
Lăng Hàn cười ha ha, đi vào trong tầng đại trận thứ ba của Cửu Tuyệt Trận.
Hắn sẽ không đắc ý vênh váo, đối phương kém hắn chỉ là không có kiêm tu thể thuật, chỉ luận lực lượng quy tắc, đánh nhau cùng cấp thật không kém hắn, hoặc chỉ kém chút xíu.
Đi vào tầng đại trận thứ tư giao thủ, thế yếu của hắn quá to lớn.
Tiêu Anh Hùng cũng đi vào, cùng Lăng Hàn đứng song song.
- Không ra tay sao?
Lăng Hàn kinh ngạc.
Tiêu Anh Hùng tùy ý múa kiếm, vỏ cũng không có ra nói:
- Không cần.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Xem ra luận bàn là giả, có mục đích khác a?
- Thông minh.
Tiêu Anh Hùng tán thán một tiếng.
- Quả thật có sự tình cùng ngươi thương lượng.
Lăng Hàn kinh ngạc, hắn cùng Tiêu Anh Hùng trong lúc đó có thể có chuyện gì thương lượng?
Hắn trầm ngâm một hồi, mới nói:
- Mời nói.
- Mấy người chúng ta phát hiện một di tích viễn cổ, hi vọng ngươi có thể cùng một chỗ tham dự.
Tiêu Anh Hùng nghiêm nghị nói.
Lăng Hàn nha một hồi:
- Có chuyện tốt như vậy, lại sẽ nghĩ tới ta?
Hắn cùng Tiêu Anh Hùng không chỉ không phải bằng hữu, trái lại là tình địch, đương nhiên đây là cái nhìn của Tiêu Anh Hùng. Muốn nói có chuyện tốt gì đó, làm sao có khả năng đến phiên Lăng Hàn?
Tiêu Anh Hùng hừ một tiếng:
- Nếu không cần phải, ngươi căn bản không thể vô duyên vô cớ thu được cơ hội như vậy! Đó là bởi vì muốn mở ra di tích, cần dùng máu của rất nhiều siêu cấp Đế Tinh tiến hóa lũy thừa đạt đến mười một, hiện nay số lượng của chúng ta còn chưa đủ.
Lăng Hàn không khỏi suy tư, lời này là thật hay giả, có phải là nhằm vào hắn bày xuống một sát cục hay không.
Phải biết, rời đi Vũ Viện liền không thể có Thiên Tôn tọa trấn.
- Ta cần càng nhiều tư liệu liên quan tới di tích này.
Lăng Hàn nói.
- Cầm.
Tiêu Anh Hùng ném lại đây một khối ngọc phù.
- Sớm biết ngươi sẽ yêu cầu như thế, cầm nghiên cứu đi, sau ba ngày, ta lại tới tìm ngươi.
Lăng Hàn tiếp nhận ngọc phù, Tiêu Anh Hùng xoay người rời đi, không chút nào dây dưa dài dòng.
Nở nụ cười, Lăng Hàn cũng ra đại trận, vừa vặn nhìn thấy Tiêu Anh Hùng bay lượn mà đi, mọi người bốn phía lơ ngơ, lần này chiến đấu ai thua ai thắng, tại sao nhanh như vậy liền đánh xong.
Lăng Hàn trở lại động phủ, chia sẻ tư liệu trong ngọc phù cho Nữ Hoàng.
Tư liệu rất tường tận.
Cái cổ di tích này đã từng thuộc về một vị Tiên Vương tầng chín, có người nói hắn là bởi vì xung kích chuẩn Thiên Tôn thất bại mới ngã xuống, bởi vậy, trong cổ di tích này khả năng có tâm đắc của vị Tiên Vương kia.
Bọn họ muốn có được, tiến hành tham khảo, có thể bớt đi đường rẽ.
Đừng xem Tiêu Anh Hùng là siêu cấp Đế Tinh, tiến hóa lũy thừa cao tới mười một, nhưng hắn hoàn toàn không có đầy đủ tự tin nói nhất định có thể trở thành Thiên Tôn.
Thiên Tôn, coi như Vạn Cổ Bất Diệt, nhưng một vị diện cao lắm chỉ mười cái, mười mấy cái, số lượng ít đến kinh người.
Lẽ nào Vạn Cổ tới nay thiên kiêu còn thiếu sao, thiếu hụt siêu cấp Đế Tinh?
Không, không ít, chỉ là muốn thành tựu Thiên Tôn quá khó khăn, ngay cả siêu cấp Đế Tinh cũng có khả năng thất bại, từ đây thân tử đạo tiêu.
Một án lệ thất bại, khả năng càng có giá trị hơn thành công.
Vì lẽ đó, cho dù là siêu cấp Đế Tinh như Tiêu Anh Hùng cũng động tâm, bức thiết muốn có được.
Trong lòng Lăng Hàn cũng hơi động, hắn có lòng tin với mình là một chuyện, nhưng sự thực lại là một chuyện khác.
- Không ngại tìm tòi a.
Nữ Hoàng nói.
Lăng Hàn gật gù:
- Không chỉ là tâm đắc của vị Tiên Vương này xung kích Thiên Tôn, người có tư cách bước ra bước đi này, tất nhiên cũng là người xuất xắc trong Tiên Vương tầng chín, hắn thu gom hắn hết sức kinh người.
- Kêu Đại Hắc Cẩu theo, cái thứ này là Tiên Vương tầng chín a.
- Còn có Ngõa Lý.
Những người khác liền không
cần kêu, nếu như ngay cả Đại Hắc Cẩu cũng không cách nào quyết định, vậy đám người Lăng Hỏa liên thủ cũng vô dụng.
Lăng Hàn đi thông báo Đại Hắc Cẩu, cái con chó hoang này lập tức đáp ứng, nó cũng rất muốn chứng kiến tâm đắc Tiên Vương xung kích Thiên Tôn, đặc biệt là thất bại, bởi vì mỗi một tên Thiên Tôn thành công đều là mở ra con đường riêng của mình, ý nghĩa không lớn, nhưng địa phương thất bại có thể tham khảo, từ đó tránh khỏi.
Ngõa Lý đối với chuyện như vậy từ trước đến giờ là không tích cực, nhưng không phản đối, ngược lại hắn ở bất luận trạng thái gì cũng có thể luyện hóa được quyển trục vị diện.
Sau khi kéo được hai cường viện, Lăng Hàn tự nhiên hoàn toàn yên tâm.
Sau ba ngày, Tiêu Anh Hùng lặng yên mà đến, cùng Lăng Hàn giao lưu một phen, sau đó hắn thoả mãn rời đi, bởi vì hắn đạt được câu trả lời chính xác.
Sau một tháng, Tiêu Anh Hùng phái người thông báo hắn, người đã đầy đủ hết, sáng sớm ngày thứ hai lên đường.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu, Ngõa Lý cùng một chỗ đi tới địa phương ước định, Nhu yêu nữ ở lại Vũ Viện, thực lực của nàng không ăn thua, vẫn là ở lại trong Vũ Viện tiếp tục tu luyện đi, Tiểu Khủng cũng lưu lại, bảo vệ tiểu yêu nữ này.
Đương nhiên, Không Gian Tiên Khí cũng bị Lăng Hàn lưu lại, ở trong Vũ Viện tu luyện, tiến cảnh của chúng nữ sẽ nhanh hơn nhiều.
Đến rất nhiều người, Kỷ Vô Danh, Hỏa Phù Dung... Còn có rất nhiều người Lăng Hàn không quen biết, hẳn đều là học viên khóa này, chỉ là đến từ vị diện khác nhau.
Đám người Vũ Hoàng, Thích Thiện Tử, Già Lan liền không có tư cách, bọn họ là Đế Tinh, nhưng không phải siêu cấp Đế Tinh, tiến hóa lũy thừa chỉ có mười, không đủ tư cách tham dự lần thăm dò này.
Tiêu Anh Hùng, Cốc Hợp Nghĩa, Miêu Hóa, tất cả đều là tồn tại trên Đế Tinh.
Thời điểm nhìn thấy Đại Hắc Cẩu, Miêu Hóa lập tức hừ lạnh một tiếng:
- Không được mang sủng vật!
- Sủng vật muội muội ngươi, toàn gia ngươi mới là sủng vật!
Đại Hắc Cẩu lập tức nhào ra, oành… liền đè ngã Miêu Hóa ở trên đất.
- Tiểu tử kia mới là nhân sủng của bản tọa, ngươi có hiểu hay không?
Đại Hắc Cẩu từ trước đến giờ xấu tính, rõ ràng là Tiên Vương tầng chín, nhưng xưa nay không lộ ra ở trước mắt người đời, vừa phát uy mới để mọi người biết, sức chiến đấu của nó cực kỳ cường hãn.
- Hóa ra là tiền bối, thứ lỗi các vãn bối thất lễ!
Cốc Hợp Nghĩa giảng hòa.
Đại Hắc Cẩu nhìn Miêu Hóa nhổ mấy bãi nước miếng, lúc này mới buông móng vuốt ra.
Miêu Hóa suýt chút nữa tức chết, hắn là siêu cấp Đế Tinh, nhưng lại bị người, không, bị chó nhổ một mặt nước miếng!