Lại nói tiếp, hắn nên hảo hảo cảm tạ tên sát thủ kia, quét trừ rất nhiều đối thủ cạnh tranh của hắn, để cho hắn ở giữa nhị thế tổ có thể đi ngang.
- Đúng vậy, chúng ta lại không ngờ điểm ấy.
- Ha ha ha, Triệu ca của chúng ta cũng phải trở thành nhân vật độc nhất rồi.
- Phải hảo hảo cảm tạ vị sát thủ kia.
- Tốt nhất tên kia lại ra tay mấy lần, để cho Triệu ca chúng ta từ một trong các công tử ca đỉnh cấp, biến thành duy nhất.
Tất cả mọi người cười to, nếu như Triệu Song thực thành công tử gia độc nhất vô nhị, địa vị của bọn hắn cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Triệu Song cũng hào hứng, những ngày này hắn một mực lo lắng, lúc nào tên sát thủ kia sẽ xuất hiện ở trong phòng của mình, giết hắn. Nhưng nghĩ nghĩ, từ khi các đại nhân vật xuất chinh, nửa năm qua cũng không có phát sinh một sự kiện ám sát, có thể thấy được tên hung thủ kia khẳng định cũng cảm thấy áp lực, không dám làm như vậy nữa rồi.
Nghĩ như thế, hắn liền yên lòng, giơ chén rượu lên cùng mọi người chè chén.
Lăng Hàn vốn muốn chờ bọn hắn tản ra lại ra tay, thế nhưng những thứ này cũng quá biết chơi, uống hoài không ngừng, không có ý tứ tan cuộc chút nào.
Lấy tinh lực của Tiên Vương, một hơi uống mười năm tám năm cũng không là vấn đề a.
Lăng Hàn không có chờ đợi thêm nữa, hắn đã nắm rõ ràng tình huống của phủ đệ, chỉ có một Tiên Vương tầng bảy tọa trấn, cái này có thể làm đối thủ của hắn, nhưng Lăng Hàn tin tưởng hiện tại hắn ra tay, tên Tiên Vương kia căn bản sẽ không phát hiện dị thường.
Hắn lặng yên phát động quy tắc không gian, ngăn cách cả đại sảnh đi ra, bởi như vậy, ở đây dù trời sập cũng không cần lo lắng, tên Tiên Vương tầng bảy kia căn bản không phát giác đến khác thường.
Hoàn thành bố trí, thân hình Lăng Hàn lóe lên, xuất hiện ở trong đại sảnh.
- Ồ?
Chứng kiến Lăng Hàn đột nhiên xuất hiện, tất cả mọi người sững sờ, sau đó tất cả mọi người há to miệng, mỗi một cái đều là mặt như màu đất.
Lý Long!
Thật sự là nói cái gì tới cái đó, vừa rồi bọn hắn còn mong mỏi tên sát thủ kia lại đi giết mấy nhị thế tổ, để cho “Triệu ca” của bọn hắn trở thành độc nhất vô nhị, thế nhưng mỏ quạ đen rõ ràng ứng nghiệm đến trên đầu của mình.
- Lý Lý Lý Lý… Long!
Có người trước tiên mở miệng, đôi môi run lên.
- Có ai không!
- Cứu mạng!
Lập tức, mọi người bảy mồm tám lưỡi kêu lên, bọn hắn biết rõ mình tuyệt không phải đối thủ của Lăng Hàn, chỉ có gọi cường giả đỉnh cấp tới mới có thể sống.
Lăng Hàn hoàn toàn không thèm để ý, thần thức của hắn bao phủ, hết thảy đều nắm giữ, ở đây Tiên Vương mạnh nhất cũng mới tầng hai, còn chỉ là Hoàng giả, một ý niệm là có thể oanh giết thành cặn bã.
- Lý… Lý Long, ngươi muốn làm gì?
Triệu Song cố gắng trấn định, hắn muốn kéo dài thời gian, kéo dài tới Tiên Vương tầng bảy kia xuất hiện.
Lăng Hàn có chút cười cười:
- Tới hỏi ngươi mấy vấn đề.
Hắn đặt mông ngồi xuống, sau đó nhìn thị nữ bên cạnh đang lạnh run nói:
- Phiền toái có một ly rượu, cám ơn.
Thị nữ kia giật mình, vội vàng rót rượu cho Lăng Hàn.
Nàng là sinh ra ở Tiên Vương mộ địa, bởi vì chỉ có tu vi Trảm Trần, ở địa phương này quả thực chính là cặn bã.
Nhưng theo Lăng Hàn, này có thể là một người vô tội, cho nên hắn khách khí.
- Ngươi muốn biết cái gì?
Triệu Song hỏi, ngữ khí càng ngày càng bình tĩnh, nhưng chỉ có hắn tự mình biết tim đập nhanh đến cỡ nào.
Lăng Hàn uống chén rượu, thân hình đứng lên:
- Người nhiều lắm, đều vào đây cho ta.
Hắn ra tay, nắm lên một người liền ném vào Không Gian Tiên Khí.
Tất cả mọi người biến sắc, thằng này rốt cục lộ ra một mặt đồ tể.
Trốn a!
Bọn hắn phát ra tiếng thét, không ngừng phóng ra bên ngoài, thế
nhưng thời điểm tới cửa, bọn hắn lại run sợ phát hiện, rõ ràng lối ra ngay ở trước mặt, lại phảng phất như có một bức tường vô hình chặn đường đi của bọn hắn, để cho bọn hắn làm sao cũng không tiến lên được.
Đây là có chuyện gì?
Vì cái gì bọn hắn xông không ra, vì cái gì Tiên Vương tầng bảy tọa trấn còn không đến?
Bọn hắn đều sắp gọi phá yết hầu, chẳng lẽ những người kia bên ngoài đều điếc sao?
Lăng Hàn tùy ý ra tay, mỗi lần ra tay có thể nắm một Tiên Vương, phong bế tu vi lại ném vào Không Gian Tiên Khí, ra tay vài chục lần, ở đây ngoại trừ mấy thị nữ, ca cơ, thì chỉ còn lại có Triệu Song.
Triệu Song tê liệt ngồi trên ghế, hắn rất muốn động, nhưng quá mức sợ hãi, để cho hắn ngay cả một ngón tay cũng không cách nào nhúc nhích.
Lăng Hàn lần nữa thò tay, thu Triệu Song vào Không Gian Tiên Khí, sau đó nhìn các thị nữ, ca cơ cười cười:
- Cho các ngươi bị sợ hãi.
Thân hình hắn lóe lên, đã biến mất vô tung.
- A!
Lúc này, tiếng kinh hô lập tức vang vọng toàn bộ Triệu phủ.
Hưu, Tiên Vương tầng bảy tọa trấn lập tức xuất hiện, ánh mắt đảo qua, sau đó hắn lập tức lộ ra vẻ giận dữ, toàn thân bắt đầu khởi động ra sát ý đáng sợ.
...
Lăng Hàn đi tới địa phương ẩn nấp trong thành, sau đó tiến vào Không Gian Tiên Khí, bắt đầu thẩm vấn Triệu Song.
Triệu Song sợ tới mức toàn thân đang run rẩy, càng khóc không ra nước mắt.
Cái này thật sự là báo ứng a, còn trông cậy vào Lăng Hàn bắt lấy càng nhiều nhị thế tổ nữa, để cho hắn có thể độc ngao đầu, kết quả Lăng Hàn xác thực xuất thủ, thế nhưng mục tiêu lại là hắn.
Sớm biết như vậy, chết cũng không thể có mong chờ như vậy a.
Lăng Hàn vỗ vỗ vai của Triệu Song nói:
- Hỏi ngươi mấy sự tình.
- Long ca, ngươi cứ việc hỏi.
Triệu Song vội vàng nói, chỉ cần có thể sống, hắn không thèm để ý vứt bỏ cái giá đỡ của nhị thế tổ, làm một con chó thành thành thật thật.
Lăng Hàn gật đầu:
- Ngươi biết bao nhiêu tư liệu của Bà La Tiên Hoa?
- À?
Triệu Song kinh ngạc, hắn thật không ngờ Lăng Hàn lại có thể hỏi chuyện như vậy.
- A cái gì, nói mau.
Lăng Hàn trừng mắt.
Triệu Song vội vàng nói:
- Trái cây của Bà La Tiên Hoa là tài liệu chủ yếu luyện chế Thăng Long đan, giá trị rất cao.
Chỉ đơn giản như vậy?
- Ngươi chỉ biết như vậy?
Lăng Hàn cực kỳ thất vọng.
Thấy trong ánh mắt Lăng Hàn lộ ra hung quang, nội tâm hắn không khỏi run lên, đây là muốn giết hắn sao?
Hắn vội vàng nói:
- Long ca, ta có thể mang ngươi đi địa phương gia phụ gieo trồng Bà La Tiên Hoa.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Có phải muốn Tiên Vương tọa trấn chỗ đó giết ta, cứu ngươi trở về hay không?