Lăng Hàn cũng không dám suy nghĩ, thật muốn như thế, hắn muốn đạt tới Thất Bộ phải tu đến ngày tháng năm nào?
Trong lòng của hắn nghĩ, trên mặt đương nhiên sẽ không động thanh sắc gì, nhẹ gật đầu:
- Trước đó một mực bế quan, cái gì cũng không làm.
- Đến, giới thiệu cho ngươi mấy huynh đệ tỷ muội.
Mông Đông cười nói, cũng không có che giấu như lúc trước.
- Được.
Lăng Hàn đáp ứng, cái này chính hợp ý hắn.
Mặc dù Mông Đông đã bước vào Tứ Bộ, nhưng Lăng Hàn không có để ở trong lòng, mặc dù tiến cảnh của hắn chậm chạp, nhưng chậm chỉ là cảnh giới, thực lực lại như cũ tăng lên khủng bố, nhất là bây giờ có được ký hiệu cấp tám hoàn chỉnh, lực lượng của hắn tăng lên gần như một ngàn lần.
Sợ ai đến?
Mông Đông ở phía trước dẫn đường, Lăng Hàn thì đi theo sau, mấy ngày sau, bọn hắn đi tới một sơn mạch, sau đó đi vào một cái hang, lại có hiệu quả ngăn cách thần thức cường đại.
Hắn nhìn kỹ, chỉ thấy trên vách động khắp nơi là Thiên Tôn Thạch bì.
Những người này thật đúng là cẩn thận, có những thạch bì này ngăn cách Thiên Tôn cảm ứng, dù Thất Bộ tới cũng không nhất định có thể phát hiện bọn hắn.
Chỉ chốc lát, hai người đi tới một động quật cự đại, không gian to lớn, phảng phất như nơi này xuất hiện một thế giới khác.
- Mông Đông.
Nơi này có sáu người hoặc đứng thẳng, hoặc ngồi xếp bằng, nhìn thấy Mông Đông đều nhao nhao kêu một tiếng.
Lăng Hàn nhìn lướt qua, ở trong đó có hai người hắn nhận biết, tự nhiên là Lâu Tây Nguyệt cùng Ba Đa, bốn người khác thì hoàn toàn không biết, nhưng đều là Tứ Bộ, vô luận phóng tới đâu, tổ hợp này đều có thể nói là cực kỳ cường lực.
- Đến, nhận thức một chút, đây chính là Lăng Hàn, huynh đệ cuối cùng của chúng ta thức tỉnh.
Mông Đông vỗ vỗ vai Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhìn về phía những người này gật đầu:
- Chờ mong thật lâu, rốt cục gặp được chư vị.
Lúc trước hắn nhìn thấy Cuồng Loạn đánh ra mấy trăm điểm sáng, mặc dù phần lớn chôn vùi ở trong hư không, nhưng vẫn có chừng trăm cái tiến vào từng vị diện, coi như chỉ có một nửa người trưởng thành, vậy bây giờ số người này hẳn cũng có năm mươi cái, xa xa không chỉ số này.
Bốn người không quen biết kia cũng tự giới thiệu, theo thứ tự là Lạc Minh, Dương Khuyết, Ô Quân Ý cùng Thiệu Anh, từng cái đều rất kiêu căng, đây là một loại cảm giác ưu việt trên cảnh giới.
- Lăng Hàn, nghe nói năng lực vượt cấp chiến đấu của ngươi cực kỳ cường đại, ta muốn lĩnh giáo một chút.
Thiệu Anh nói.
Địch ý nặng như vậy, vừa lên liền muốn khiêu chiến?
Lăng Hàn nhìn Ba Đa một chút, gia hỏa này cũng chiến ý hừng hực, hiển nhiên cho rằng mình tiến một bước, có tư cách tìm hắn chiến một trận.
- Tốt.
Hắn gật đầu, lộ ra rất lạnh nhạt, trừ khi đối thủ là Tân Khí Hổ, bằng không hắn thật đúng là khó nhấc lên bao nhiêu hứng thú.
Thái độ qua loa của hắn tự nhiên để Thiệu Anh hết sức bất mãn, nhưng cũng không nói lời nào, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, thực lực không phải thổi ra, mà là đánh ra.
- Đến chiến.
Hắn bay lên trời, không gian nơi này cực lớn, chỉ cần khống chế một chút, hoàn toàn có thể để Thiên Tôn đại chiến.
Lăng Hàn từng bước một đạp vào thiên không, tay trái chắp sau lưng, sau đó dùng tay phải ngoắc ngoắc:
- Ra tay đi.
Thiệu Anh càng thêm bất mãn, ngươi đến cùng xem thường ta cỡ nào?
Hắn thét dài một tiếng, giết về phía Lăng Hàn, hai tay hóa thành chùy đập tới Lăng Hàn.
Có thể được Cuồng Loạn chọn trúng, bọn hắn ai cũng là thiên tài siêu cấp, dù ở Tứ Bộ cũng có năng lực vượt cấp chiến đấu nhất định, giống như Thiệu Anh chỉ là Tứ Bộ sơ kỳ, nhưng chiến lực của hắn lại đạt đến Tứ Bộ đỉnh phong, thực sự rất kinh người.
Không biết gia hỏa này là ở trong cơ thể dựng dục một Tiểu Thế Giới, hay đào được rất nhiều lực lượng vị diện, ở thời điểm không đạt tới Lục Bộ, kỳ thật cái này cũng không
có khác nhau quá lớn.
Hái lực lượng vị diện nhiều, tự nhiên mạnh hơn một Tiểu Thế Giới chi lực, nhưng hái lực lượng vị diện chỉ có mười mấy hai mươi cái, như vậy chẳng mấy chốc sẽ bị lực lượng của Tiểu Thế Giới vượt qua.
Lăng Hàn lộ ra phong khinh vân đạm, đợi một quyền của Thiệu Anh oanh đến, hắn mới đáp lễ.
Bành!
Quyền lực của hắn quá kinh khủng, đấm ra một quyền, Hỗn Độn Khí vô tận giương động, lực oanh kích của Thiệu Anh lập tức bị chấn vỡ nát.
Chỉ là Lăng Hàn cũng không có thừa thắng truy kích, mà kịp thời thu lại quyền lực, nhìn Thiệu Anh cười nhạt.
Hắn biểu hiện càng khách khí, càng để Thiệu Anh phẫn nộ, bởi vì cái này theo Thiệu Anh, đơn giản chính là trần trụi không nhìn.
Thiệu Anh hét lớn một tiếng, ông, hắn đã vận chuyển ra một viên Thiên Tôn ký hiệu, lập tức, hắn phảng phất như hóa thân Thần linh, tản mát ra khí thế trấn áp chư thiên.
Ký hiệu cấp một!
Hai tay hắn lại chấn động, hai cánh tay hóa thành Tử Kim sắc, hiện ra đường vân cổ quái.
Hắn giết ra, quơ hai tay quét về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay đón đỡ, bành, hắn chỉ cảm thấy cánh tay rung lên, lại có một loại cảm giác muốn băng liệt.
Mặc dù Thiên Tôn được lực lượng bản nguyên rèn luyện, đợi đạt tới Thất Bộ, cái kia chính là Phệ Kim thể đại thành, không thể phá vỡ. Nhưng không tới Thất Bộ, là tuyệt đối không thể so sánh với Phệ Kim thiết.
Nhưng cánh tay của Thiệu Anh lại cho Lăng Hàn một loại cảm giác, đây quả thực là Thiên Tôn Bảo Khí.
Tứ Bộ có thể luyện khí lực đến bước này, vậy trừ Thất Bộ, còn có người có thể làm bị thương hắn sao?
Không có khả năng!
Lăng Hàn lập tức lắc đầu, hắn phủi phủi tay, hóa giải cánh tay chết lặng, sau đó giật mình nói:
- Ngươi luyện hóa Phệ Kim thiết vào trong thân thể, khó trách cánh tay kiên cố như vậy.
- Cũng không chỉ cánh tay!
Thiệu Anh cười lạnh, thân hình đập ra, tấn công về phía Lăng Hàn, từng bộ phận thân thể đều hiện ra đường vân cổ lão tang thương.
Không chỉ cánh tay, mỗi bộ vị của thân thể Thiệu Anh đều dung nhập Phệ Kim thiết, để khí lực của hắn trở nên cực kỳ cường hoành.
Hắn không kiêng nể gì cả, điên cuồng xuất thủ với Lăng Hàn.
Dạng tư tưởng này cực kỳ đơn giản, nhưng cho dù là Lục Bộ Thiên Tôn cũng không cách nào làm được, xem ra, hắn là bởi vì Cuồng Loạn quan hệ, mới có được dạng năng lực kì lạ này.
Lực lượng của Lăng Hàn tự nhiên vượt xa Thiệu Anh, hắn tùy ý xuất thủ, đánh Thiệu
Anh bay ra ngoài, căn bản không cần trực tiếp tiếp xúc, dưới lực lượng nghiền ép, cái này quá dễ dàng.
Thật giống như thường nhân một quyền đánh vào trên tảng đá, chẳng những đánh không nát được tảng đá, ngược lại sẽ để cho nắm đấm của mình bị thương, nhưng mà, muốn ném tảng đá kia ra ngoài lại là sự tình dễ dàng.