Lăng Hàn đề nghị, vô luận như thế nào cũng phải đưa ra một bộ phận nhân viên đi đời trước của Nguyên Thế Giới, nhất là năm bọn hắn, cùng Cuồng Loạn va chạm, kỳ thật vẫn quyết định bởi chiến lực cấp cao.
Bởi vì, trận xâm lược chiến này là do Cuồng Loạn khởi xướng, nếu không thể đánh bại bản thân Cuồng Loạn, nó có thể liên tục không ngừng phát động công kích, vĩnh viễn không ngày yên tĩnh.
Cho nên cuối cùng, còn phải nhìn chiến lực Thất Bộ.
Ở chỗ này chống cự là tiêu cực, dù có thể vĩnh viễn ngăn đại quân Cuồng Loạn ở nơi này lại như thế nào, có thể giải quyết Cuồng Loạn sao?
Đối với đề nghị này, ngay cả Tân Khí Hổ, Phong Vô Định cũng cực kỳ đồng ý, dù bọn hắn cùng Lăng Hàn mâu thuẫn trùng điệp, nhưng đều tự cao tự đại, cho là mình có thể giải quyết Cuồng Loạn.
Coi như bọn hắn ở chỗ này lui ra phía sau một chút, nhưng chỉ cần bọn hắn có thể rảo bước tiến lên Lục Bộ, Thất Bộ, như vậy hi sinh một chút lãnh thổ cũng đáng.
Lui một bước mà nói, tiến trình Huyền Mạc vị diện thăng cấp vị diện siêu cấp cực kỳ thuận lợi, dù mất đi Viêm Sương vị diện cũng không phải tận thế.
Sau một phen thương nghị, năm người đạt thành nhận thức chung, lại một lần nữa tiến tới Nguyên Thế Giới đời trước.
Bất quá, năm người bọn hắn không thể toàn bộ rời đi, nếu không nơi này không có người tọa trấn, trời mới biết từng thế lực sẽ náo thành cái dạng gì.
Sau khi rút thăm, Ngô Hạo Dương cùng Lâm U Liên thành nhóm đầu tiên rời đi, vẫn là mười vạn năm thời gian.
Sau khi bọn hắn trở về, Lăng Hàn, Tân Khí Hổ, Phong Vô Định lần nữa rút thăm, kết quả Phong Vô Định thành người lưu thủ, hắn phải ở lần sau mới có thể xuất động.
Lăng Hàn mang Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu, lần này là năm người bọn hắn làm ra quyết định, tự nhiên có thể quyết định cùng ai đồng thời xuất động.
Chỉ là đây cũng quá đúng dịp, hắn lại cùng Tân Khí Hổ một đợt.
Lăng Hàn cố ý tránh ra Tân Khí Hổ, cùng Nữ Hoàng, Hổ Nữu lặng yên xuất phát, nếu không, gia hỏa này nói không chừng lại ra tay với hắn.
Ba người đi tới Nguyên Thế Giới đời trước, sau đó tìm kiếm không gian thông đạo.
Lăng Hàn tràn đầy chờ mong, nếu lần này có thể để hắn rảo bước tiến lên Ngũ Bộ, vậy hắn liền có thể có được chiến lực Thất Bộ, trở thành tồn tại cường đại nhất của Nguyên Thế Giới.
Mặc dù Thất Bộ cũng có cao thấp, nhưng hắn đã có thể không sợ bất kỳ kẻ nào.
Nhưng mà, vận khí của bọn hắn lại chẳng ra sao, tìm chín vạn năm sau mới phát hiện một không gian thông đạo, tiến vào một vị diện mới.
Nhưng nơi này cực kỳ nguy hiểm, khắp nơi đều là bão năng lượng, dù Lăng Hàn có được chiến lực Lục Bộ cũng quá sức, một vạn năm qua thu hoạch ít đến thương cảm.
Đã đến giờ, bọn hắn trở về.
Sau khi về quân doanh, Lăng Hàn phát hiện ánh mắt mỗi người nhìn về phía hắn đều rất quái lạ.
Lăng Hàn đi tới, chỉ thấy một đường trải qua người lần nào cùng dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn, giống như hắn là một quái vật, có ít người càng không che giấu chán ghét.
Dựa vào, trêu chọc ngươi sao?
Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng còn tốt, Hổ Nữu liền trực tiếp trừng trở về, như thế nào, cho là nàng không biết trừng mắt sao?
- Lão đại!
- Lăng Hàn!
- Tứ đệ!
Bọn người Huyền Phong, Dị, Vũ Hoàng chạy tới, biểu lộ trên mặt hết sức nghiêm túc.
- Thế nào?
Lăng Hàn cười nói.
- Trời sập? Coi như trời sập xuống, ta cũng giúp các ngươi chống đỡ!
Hiện tại hắn là chiến lực Lục Bộ, thật có tư cách nói lời này.
- Lão đại, thật sự là xảy ra chuyện lớn!
Huyền Phong sốt ruột nói, dừng một chút, mới nói rõ tình huống.
- Sự tình ngươi cùng Cuồng Loạn có quan hệ, không biết bị người nào thọc ra, hiện tại đang truyền khắp nơi.
Hả?
Ánh mắt Lăng Hàn lạnh lẽo, cũng biến thành nghiêm nghị.
Người biết hắn đã từng bị Cuồng Loạn chọn trúng cũng không nhiều, ngoại trừ thê tử của hắn, cũng chỉ có Bạch Mễ Phạn, Huyền Phong còn có đám
người Chu Hằng, nhưng Lăng Hàn có thể bảo đảm, trong bọn họ ai cũng không có khả năng để lộ bí mật.
Vậy sẽ là ai đây?
Chỉ có thể là thủ hạ của Cuồng Loạn, giống như đám người Hoàng Phủ Đông Nhạc.
Có đôi khi, muốn tiêu diệt một người cũng không cần tự mình động thủ, mượn đao giết người chẳng những đồng dạng hữu hiệu, hơn nữa dùng ít sức.
Nhất định là những người này tản tin tức ra ngoài, ly gián quan hệ của Lăng Hàn cùng đại chúng, thậm chí sẽ dẫn tới rất nhiều người căm thù, xuất thủ đánh lén hắn. Đến lúc kia, Lăng Hàn liền thành hai mặt thụ địch, bị hai đầu truy sát.
Lui một bước mà nói, bị người một nhà truy sát, Lăng Hàn có thể nản lòng thoái chí hay không?
Dù Lăng Hàn biết rõ đây là âm mưu của Cuồng Loạn, nhưng đối mặt sắc mặt ghê tởm của một ít người, hắn vẫn nổi giận, tiến tới thất vọng đối với toàn bộ quần thể không phải sao?
Đến tột cùng sẽ tới bước nào, kỳ thật Cuồng Loạn cũng sẽ không quá để ý, dù sao nó muốn làm, chỉ là để bao nhiêu Hoàng Phủ Đông Nhạc tản tin tức, lại không cần chi phí gì.
Lăng Hàn suy nghĩ, lại không thể không nói, chiêu này của Cuồng Loạn rất ác.
Hắn có thể xác định mình tuyệt sẽ không nghe theo Cuồng Loạn, nhưng những người khác, lại có bao nhiêu người sẽ tin tưởng?
- Lăng Hàn!
Một người từ đằng xa lướt đến, đầu tiên là dùng ánh mắt khinh bỉ quét Lăng Hàn một chút.
- Bốn vị đại soái bảo ngươi đi qua nghị sự.
Đã tới?
Trong lòng Lăng Hàn vô cùng khó chịu, người này là thủ hạ của Phong Vô Định, đồng dạng đến từ Nguyên Thế Giới đời trước, thực lực tương đương bất phàm, hiện tại đã bước vào Tam Bộ, có chút yêu nghiệt.
Nhưng Tam Bộ há sẽ thả ở trong mắt Lăng Hàn?
- Ta là liên quân thống soái, ngươi gọi thẳng tên của ta, muốn phạm thượng sao?
Lăng Hàn nói, lạnh lùng nhìn người này.
Không quản tiếp sau phát sinh chuyện gì, không quản chuyện này giải quyết như thế nào, hắn cũng sẽ không để cho tôn nghiêm của mình bị chà đạp.
Người, là cần ranh giới cuối cùng.
Tam Bộ Thiên Tôn kia không nghĩ tới Lăng Hàn sẽ bão nổi với hắn, hắn thấy, hiện tại “sự việc đã bại lộ”, Lăng Hàn hẳn là cực kỳ kinh hoàng mới phải, sao còn có lực lượng quát mắng? Hắn muốn phản kháng, nhưng đối mặt Lăng Hàn là chiến lực Lục Bộ, trong lòng hắn lại bồn chồn, dũng khí trong nháy mắt tiêu tán sạch sẽ.
Hắn do dự một chút, ôm quyền hành lễ:
- Thuộc hạ không dám!
- Chuyện gì?
Lăng Hàn thản nhiên nói.
Chuyện gì? Ngươi không phải đã biết sao, còn giả trang hồ đồ cái gì?
Bất quá, Tam Bộ kia vừa mới bị Lăng Hàn chấn nhiếp, nào dám cùng Lăng Hàn mạnh miệng, đành phải nắm lỗ mũi nói:
- Bẩm Lăng đại nhân, bốn vị thống soái đại nhân ngay ở Nghị Sự Đường chờ Lăng đại nhân.