Hiện tại Lăng gia như vậy để hắn cảnh giác, mặc dù hắn rất muốn tin tưởng nhân phẩm của Chu Hằng.
Hắn không có che giấu hành tung, sau khi đi vào Chu gia, hắn dương bỗng dương động khí tức, phát ra “thông tri”.
- Ngươi rốt cuộc đã đến.
Một tiếng khẽ than thở, Chu Hằng xuất hiện.
Lăng Hàn gật đầu, ôm quyền nói:
- Bái kiến tiền bối.
Ánh mắt của Chu Hằng mãnh liệt, nói:
- Ở Nguyên Thế Giới đời trước, bảy tên Lục Bộ kia đều là ngươi giết?
Lăng Hàn gật đầu, lại lắc đầu:
- Ta chỉ giết Nhạc Bác Dung, sáu người khác không phải ta giết.
Biểu lộ của Chu Hằng lập tức hoà hoãn lại, hắn biết Nhạc Bác Dung cùng Lăng Hàn có ân oán, làm sao cũng không có khả năng ở chung hòa thuận. Hắn lập tức nhíu mày:
- Vậy sáu người còn lại là ai giết chết?
- Một tên Thất Bộ thần bí.
Lăng Hàn nói ra sự tình liên quan tới Tuyệt Hỏa.
Chu Hằng nghe xong, không khỏi kinh ngạc.
Lại chạy đến một tên Thất Bộ, hơn nữa rất có thể là thủ hạ của Cuồng Loạn?
Thất Bộ thật đáng sợ, bất tử bất diệt, nếu như Cuồng Loạn thực sự nhiều một người trợ giúp, như vậy không biết sẽ tạo thành hậu quả như thế nào.
Phải biết, Thất Bộ khai chiến, ngay cả vị diện siêu cấp cũng sẽ chậm rãi đánh phá thành mảnh nhỏ.
- Cổ quái!
Chu Hằng thì thào.
- Những năm qua, căn bản không có tin tức nữ tử này truyền ra, nếu không phải việc này là ngươi nói, ta thật sự là rất khó tin tưởng.
Lăng Hàn cũng kinh ngạc, Tuyệt Hỏa đại khai sát giới, diệt sáu tên Lục Bộ Thiên Tôn, thế mà đột nhiên biến mất?
Đây chính là một tên Thất Bộ a, nếu như nàng thật sự là thủ hạ của Cuồng Loạn, ẩn nhẫn như thế là muốn mưu đồ đại sự gì đây?
- Đúng rồi, những bằng hữu, người nhà của ta là xảy ra chuyện gì?
Hắn nghĩ tới mục đích chủ yếu đi tìm Chu Hằng.
Chu Hằng khe khẽ thở dài:
- Sau khi ngươi nghe, nhất định phải khống chế tốt cảm xúc.
Lăng Hàn lập tức phát lên cảm giác bất an, oanh, không gian bốn phía nhao nhao sụp đổ, Nghiệp Hỏa vô tận sôi trào, cho thấy lúc này nội tâm hắn kích động.
Chu Hằng vội vàng nói:
- Ngươi trước tiên buông tâm xuống, đám người Kiến Tuyết, Lăng Hi đều vô sự.
Nghe vậy, Lăng Hàn cuối cùng bình tĩnh lại, đợi Chu Hằng nói hết lời.
- Hôm đó ngươi rời Ngoại Vực chiến trường, xác thực có người đề nghị muốn bắt người nhà của ngươi, bức ngươi ra, nhưng mà bị sư tôn ngăn cản.
Chu Hằng nói.
- Nhưng mà, về sau lại truyền ra ngươi giết bảy tên Lục Bộ Thiên Tôn, mấy vị đại nhân Phá Nhạc, Xung Viêm liền không cho sư tôn mặt mũi, bắt con cái, hậu đại của ngươi.
- Còn tốt, sư tôn lấy tính mệnh của Phong Vô Định uy hiếp, khiến cho mấy vị đại nhân kia chỉ nhốt đám người Kiến Tuyết, mà không dám tổn thương.
Sự tình sau đó Lăng Hàn liền có thể tưởng tượng, có một bộ phận hậu đại Lăng gia trốn khỏi một kiếp này, nhưng bởi vì trong gia tộc không có cường giả tọa trấn, lại thêm thế lực khác hãm hại, bị buộc phân tán, ngày càng sa sút.
- Phá Nhạc, Xung Viêm!
Lăng Hàn từng chữ từng chữ nói, trên mặt tất cả đều là sát khí.
Hắn thề, nhất định phải làm thịt mấy Thất Bộ này.
Thất Bộ bất tử bất diệt?
Hừ, trước kia Hoàng Sa Thiên Tôn không là treo sao.
Nguyên Thế Giới hủy diệt xung kích, đủ để giết chết một tên Thất Bộ, dù nhục thân không hư, nhưng thần hồn lại tiêu tán, giống như chết đi.
Dù cho Lăng Hàn có được chiến lực Thất Bộ cũng không có khả năng giết chết Thất Bộ, tương phản, chỉ có Thất Bộ giết hắn, bởi vì khí lực của hắn còn không có đạt tới tình trạng không xấu. Nhưng khi hắn rảo bước tiến lên Lục Bộ, Thất Bộ, vậy thì không đồng dạng, lực lượng vị diện trong cơ thể hắn sẽ càng ngày càng mạnh, một kích oanh ra, tương đương với Nguyên Thế Giới bạo động.
Giết Thất Bộ, tuyệt không phải si tâm vọng tưởng.
- Đám người Kiến Tuyết bị cầm tù ở đâu?
Lăng Hàn hỏi.
- Tây Vân Thiên, Bách Sương cốc.
Chu Hằng nói.
- Bất quá, ngươi tuyệt đối không nên có ý đồ đi cứu viện. Đám người Xung Viêm không có giết người,
một là bởi vì sư tôn uy hiếp, một phương diện khác cũng là vì dẫn ngươi ra, nếu như ngươi đi, kia là tự chui đầu vào lưới.
Lăng Hàn gật đầu:
- Ta sẽ không lỗ mãng như thế.
Ghê tởm, con cái của mình bị cầm tù, hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn?
Thực lực, hết thảy đều bởi vì thực lực của hắn không đủ, nếu hắn bây giờ có được thực lực Thất Bộ, hoàn toàn có thể xông vào Bách Sương cốc cứu người, có cái gì phải kiêng kị?
Chu Hằng nhìn hắn một chút, nói:
- Ngươi muốn cứu người, nhất định phải có được chiến lực Thất Bộ, mà dù yêu nghiệt như ngươi, cũng phải trước rảo bước tiến lên Ngũ Bộ. Trước mắt biện pháp có thể làm cho ngươi rảo bước tiến lên Ngũ Bộ nhanh nhất, chính là thu hoạch hạch tâm của Viêm Sương vị diện.
Lăng Hàn kinh ngạc:
- Chẳng lẽ tiền bối không cần sao?
Theo Thất Bộ phỏng đoán, này có khả năng để Lục Bộ có cơ hội đạt tới đỉnh phong, bởi vậy hạch tâm vị diện này đối với Chu Hằng mà nói cũng cực kỳ trọng yếu.
Chu Hằng lộ ra vẻ tự tin:
- Ta cùng Sở sư đệ ở trong một trăm triệu năm này, hẳn đều có thể tiến lên Thất Bộ!
Lăng Hàn đầu tiên là sững sờ, lập tức lộ ra nụ cười:
- Chúc mừng Chu tiền bối! Chúc mừng Sở tiền bối!
Vô luận là Chu Hằng, Sở Hạo, hay Lâm Tiêu Dương, Lâm Lạc, đối với hắn đều là tốt không lời nói, hiện tại Chu Hằng, Sở Hạo rốt cục muốn rảo bước tiến lên Thất Bộ, tự nhiên cũng làm cho hắn cực kỳ mừng rỡ.
Chu Hằng gật đầu:
- Ta cùng Sở sư đệ rảo bước tiến lên Thất Bộ, hẳn có thể hóa giải một chút áp lực, chỉ là Cuồng Loạn thôn phệ Viêm Sương vị diện, dù không có đạt được hạch tâm, thực lực của nó cũng tăng lên gấp bội, tình thế y nguyên đối với chúng ta cực kỳ bất lợi. Cho nên, hi vọng chân chính còn ở trên người của ngươi.
Lăng Hàn ở Tứ Bộ liền có thể giết Lục Bộ, lúc Ngũ Bộ hẳn có thể địch nổi Thất Bộ, như vậy khi hắn đạt tới Lục Bộ, Thất Bộ thì sao?
Lăng Hàn gật đầu:
- Nhất định không phụ tiền bối kỳ vọng.
Hắn dừng một chút, lại hỏi:
- Lúc nào có thể cướp đoạt hạch tâm vị diện?
- Trong một tỷ năm.
Chu Hằng nói.
- Được.
Lăng Hàn rời Chu gia, không suy nghĩ nhiều nữa.
Không phải hắn không tưởng niệm, không quan tâm, mà là hiện tại hắn vô kế khả thi, mỗi lần nhớ tới cũng chỉ để hắn đau lòng.
Hắn trở lại An Diệp thành, chuyên tâm dạy con cháu, mặt khác thì thôi diễn lấy càng nhiều Thiên Tôn ký hiệu, nếu như có thể thu hoạch được càng nhiều ký hiệu tổ hợp, chiến lực của hắn sẽ trở nên càng thêm cường đại.
Hắn nghĩ cách tìm Ngõa Lý, ở phương diện thôi diễn, Ngõa Lý chính là Tông Sư.