Lăng Hàn gật đầu. Mặc dù cảnh giới lớn khó phá, nhưng người nơi này đều là hậu đại của Minh Văn Cảnh thậm chí Phá Khiếu Cảnh, tất nhiên có thủ đoạn khác nâng cao thực lực chính mình, không thể xem bọn họ trở thành ngũ biến bình thường được.
- Vậy ngươi có nắm chắc không?
Hắn hỏi.
Hiên Viên Định Quốc cười hắc hắc:
- Ban đầu ta quả thực không bằng. Dù sao người ta khẳng định rèn luyện bí lực càng tinh thuần hơn, lại tu ra thủ đoạn đặc biệt. Nhưng ta có được nhiều mật ong tím vàng như vậy, thể phách và thể lực đều có tiến bộ kinh người, cũng không đến mức không có sức đánh một trận."
Lăng Hàn gật đầu:
- Vậy là tốt rồi.
- Hai người các ngươi đang lặng lẽ nói cái gì đó?
Giọng nói yểu điệu, quyến rũ mị truyền đến. Một đại mỹ nữ xinh đẹp cũng lắc lắc mông xuất hiện. Đó chính là yêu tinh Ân Tú Tinh này.
Hiên Viên Định Quốc rất tự giác lui ra phía sau, vẫn duy trì khoảng cách an toàn. Yêu tinh này mê chết người không đền mạng. Chọc nàng cũng chỉ có gặp xui xẻo.
Lăng Hàn lại cười, nói:
- Đang nói đã mấy ngày không gặp, Ân cô nương lại đẹp hơn vài phần.
- Yêu, Lăng tiểu đệ thực sự càng lúc càng biết ăn nói, khiến cho tỷ tỷ thật vui vẻ.
Ân Tú Tinh híp mị nhãn thành một đường thẳng, làm cho lòng người nổi sóng.
- Lần này muốn đạt được quán quân của cuộc so tài săn bắn, xem ra vô cùng khó khăn.
Tần Tinh Hỏa đã đi tới. Tuy rằng bản thân mấy người bọn họ bối phận khác nhau, nhưng tuổi lại xấp xỉ, bởi vậy ngược lại qua lại rất gần.
- Ai có thể nghĩ tới, những huynh trưởng tỷ tỷ này của chúng ta cũng sẽ tham gia thi đấu?
Đường Duyệt cũng đã đi tới.
- Lần này, có thể tiến vào mười người đứng đầu là tốt rồi.
- Ha hả.
Hiên Viên Định Quốc, Tần Tinh Hỏa và Ân Tú Tinh đều cười. Bọn họ cũng không dám nói ra lời quá vẹn toàn, nhưng tuyệt đối không có khả năng chỉ hướng về phía mười người đứng đầu. Bởi vì chỉ có danh hiệu đứng đầu mới có thể nhận được Thánh Hoàng tự mình chỉ điểm võ kỹ.
Ngoài danh hiệu đứng đầu, thứ hai và thứ mười hoàn toàn không có gì khác nhau.
- Lăng Hàn!
Chỉ thấy bốn gã nam tử cùng đi qua. Ba người Lăng Hàn không biết. Chỉ có điều có một người chính là Trần Đức Dương. Hắn đi ở cuối cùng, hình như không muốn cùng Lăng Hàn mặt đối mặt.
Rất bình thường. Dù sao hắn có nhược điểm rơi vào trong tay Lăng Hàn.
- Ra mắt các vị điện hạ!
Bốn người Hiên Viên Định Quốc đồng thời hành lễ.
Bốn gã nam tử này gật đầu. Ngoại trừ Trần Đức Dương ra, ba người khác theo thứ tự là Trần Kinh Nghiệp, đứng hàng thứ tám mươi chín. Trần Thánh Kiệt, đứng hàng thứ chín mươi mốt. Trần Lực Hành, đứng hàng thứ chín mươi bảy.
- Thật đúng là không ngờ, ngươi còn có thể xuất hiện ở nơi này.
Trần Kinh Nghiệp lãnh đạm thản nhiên nói.
Lăng Hàn cười:
- Tại hạ xuất hiện ở nơi này, có gì kỳ quái?
- Hừ, ngươi không đến ngược lại cũng thôi. Nếu đã tới, vậy cũng nên cẩn thận.
Trần Kinh Nghiệp thoáng lộ ra một sự uy nghiêm đáng sợ.
- Săn bắn lại một chuyện nguy hiểm!"
Uy hiếp trắng trợn.
Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Đa tạ điện hạ quan tâm. Tại hạ sẽ cẩn thận.
Trần Kinh Nghiệp hừ một tiếng, có chút phẫn nộ. Ban đầu hắn muốn Lăng Hàn khiếp sợ đến mức cầu xin tha thứ. Nhưng không nghĩ tới tiểu tử này trấn tĩnh như vậy.
Thảo nào có can đảm dám quấn quít lấy Phong Nhược Tiên. Da mặt này đủ dầy, lá gan khá lớn.
Hắn hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Trần Thánh Kiệt tiếp nối, nói:
- Cho bản thân ngươi một lời khuyên, vẫn nên lập tức rời đi thì tốt hơn.
Trần Lực Hành lại mỉm cười:
- Ta cảm thấy như vậy rất tốt. Đều nói vị này chính là Hồng Thiên Bộ thứ hai. Bản hoàng tử rất muốn lĩnh giáo một chút!
Nhìn vẻ mặt của hắn, hình như cũng không phải quá để mắt đối với Hồng Thiên Bộ.
Lăng Hàn âm thầm lắc đầu. Bốn hoàng tử này xem ra đã bị làm hư, cho nên mới không coi ai ra gì như vậy. Nếu Hồng Thiên
Bộ có thể được khen là yêu nghiệt ép trời, vậy khẳng định là có chân tài thật học.
Các ngươi lợi hại nhất chỉ là lão tử của các người, lại không phải là bốn người các ngươi.
Dục vọng chiến đấu của hắn nhất thời giảm xuống đến đáy cốc. Hắn cũng lười châm chọc bốn người này. Thật sự được quá giảm thân phận.
- A, Hồng Thiên Lượng tới!
Hiên Viên Định Quốc đột nhiên nói.
Cho dù là bốn gã hoàng tử Trần Kinh Nghiệp cũng nhìn sang. Tuy rằng trong miệng bọn họ xem thường đối với Hồng Thiên Bộ, nhưng trên thực tế Hồng Thiên Bộ chính là thiên kiêu mạnh nhất ở trong thế hệ trẻ. Có lẽ không bao lâu nữa sẽ trở thành đầu lĩnh thật sự. Ở trên phương diện thực lực, hắn có thể sánh ngang với đám lão cường giả nổi tiếng như bốn đại soái, nghị sự trưởng.
Thậm chí, có người suy nghĩ hiện tại hắn đã có thực lực như vậy, chỉ là hắn không lộ rõ mà thôi.
Bởi vậy, làm đệ đệ của Hồng Thiên Bộ, Hồng Thiên Lượng cũng được quan tâm cực cao.
Lăng Hàn cũng liếc mắt thoáng nhìn. Hắn không khỏi thoáng kinh ngạc. Bởi vì khí tức của Hồng Thiên Lượng bây giờ rất không ổn định, thường xuyên từ trong cơ thể tràn ra. Vừa nhìn liền biết là mới đột phá chưa bao lâu.
Điều này không kỳ quái. Kỳ quái chính là, khí tức của gia hỏa này lại là màu tím đen!
Võ giả bước vào nhất biến, máu sẽ từ màu đỏ chuyển biến về phía màu tím. Đợi cho tới lúc biến thành màu tím hoàn toàn, đó là nhất biến đỉnh phong.
Đây là đặc điểm vô cùng rõ ràng.
Mà máu biến thành màu tím đen, điều này có ý nghĩa như thế nào?
Nhị biến!
Điểm cuối của nhị biến, máu hóa thành màu đen. Từ tím đến đen, chính là tiến trình nhị biến.
Máu ảnh hưởng tới khí tức, cho nên trừ phi là tu luyện công pháp đặc biệt, vậy khí huyết phát ra chính là màu sắc giống như máu.
Cho nên, Hồng Thiên Lượng chắc là nhảy vào nhị biến. Điều này cũng có thể giải thích vì sao khí tức của hắn không ổn định như vậy.
Đây mới là điểm khiến cho Lăng Hàn kinh ngạc. Gia hỏa này lại có thể vượt qua mình ở trên phương diện cảnh giới?
Phải biết rằng Lăng Hàn tiến cảnh đã rất nhanh. Như vậy còn có thể bị đuổi theo, quả thật làm cho người ta giật mình.
Hồng Thiên Lượng tự tin tăng cao. Thời điểm ánh mắt hắn đảo qua Lăng Hàn, mang theo một tia khiêu khích còn có sự xem thường. Dường như hắn muốn nói Lăng Hàn đã không xứng là đối thủ của hắn.
- A, gia hỏa này thế nào lại thành nhị biến?
Tần Tinh Hỏa kinh ngạc nói.
Hồng Gia Bang lại là thế lực có thể chống đỡ cùng Tần Gia Bang. Bởi vậy hắn tất nhiên cũng sẽ quan tâm tới tu vi của Hồng Thiên Lượng một chút. Thời điểm gia hỏa này tiến vào học viện rõ ràng chỉ là thông mạch. Hiện tại hắn không chỉ bước vào Hoán Huyết, hơn nữa còn đạt tới nhị biến?