Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3723: Chỉ đùa với ngươi


trước sau

Cái gì gọi là sét đánh không kịp bưng tai?

Chính là đây..

Một quyền đánh tới gấp ba lần vận tốc âm thanh, cho dù là Cực Cốt Cảnh cũng muốn hết sức chăm chú đối phó. Hoán Huyết Cảnh chính là trợn trừng mắt nhìn một quyền này kéo tới, lại ngăn cản thế nào?

Ầm.

Trần Đức Dương nhất thời bị đánh bay ra ngoài. Dưới lực lượng khổng lồ chấn động, hắn trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Thân hình Lăng Hàn thay đổi, lại xông về phía Trần Lực Hành.

Ầm.

Với chiến lực của hắn hiện tại, Hoán Huyết Cảnh căn bản không thể nào chống lại. Dưới một đòn, Trần Lực Hành cũng bị đánh bay, ngất xỉu.

Còn lại Trần Kinh Nghiệp và Trần Thánh Kiệt vội vàng cũng sôi trào huyết khí. Nếu không, Trần Lực Hành và Trần Đức Dương chính là tấm gương của bọn họ.

Sau khi bọn họ sôi trào huyết khí, ở trên phương diện lực lượng còn mạnh hơn so với Lăng Hàn một chút. Nhưng kỹ năng chiến đấu của Lăng Hàn lại nghiền ép bọn họ. Ở dưới tình huống pháp khí không có cách nào phát uy, bọn họ làm sao có thể là đối thủ của Lăng Hàn?

Chỉ là mấy phút, bọn họ đều bị Lăng Hàn đánh ngã, căn bản không chống đỡ nổi thời kỳ bạo phát của Lăng Hàn.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, ép xuống kích động cướp sạch bốn người này.

Dù chẳng ra gì đi nữa, bốn người này đều là con trai của Trần Phong Viêm. Cầm đồ của bọn họ tương đương với cướp của hoàng thất. Đây lại là tội danh lớn.

Nhưng tuyệt đối không thể lại buông tha như thế.

Lăng Hàn đánh cho bốn người một trận no đòn, lại trích ở ngón tay chút máu, vẽ ở trên mặt bốn người.

Trên quảng trường.

Cũng trong lúc đó, mọi người quan tâm tới bảng xếp hạng là lập tức phát hiện, vị trí thứ nhất lặng lẽ thay đổi người.

Lăng Hàn!

Chiến tích của hắn chỉ tăng lên đứng đầu, chính là nhờ giết chết một con gấu đen, lại là tồn tại Cực Cốt Cảnh thứ hai. Thoáng cái hắn lại tăng thêm bốn trăm điểm, vọt tới vị trí đầu tiên.

Lại giết một tồn tại Cực Cốt Cảnh.

A, chiến lực của người này cũng quá kinh khủng. Một ngày còn chưa có kết thúc, hắn đã giết chết hai con yêu thú Cực Cốt Cảnh. Vậy mấy ngày kế tiếp hắn còn muốn có thể duy trì hiệu suất như vậy, sẽ vững vàng đứng ở vị trí đầu tiên.

- Tiểu tử này nắm giữ pháp khí siêu cấp gì, lại có thể mạnh như vậy?

- Không phải chứ? So về gia thế, rất nhiều người lợi hại hơn hắn. Luận về uy lực pháp khí, dù thế nào cũng không tới phiên hắn đứng ở vị trí đầu tiên.

- Ngạc nhiên!

- Cổ quái!

Mọi người đều xúc động. Một hắc mã này thực sự ra bài không theo lẽ thường. Sau khi trực tiếp xông tới vị trí thứ hai, mắt thấy sẽ rơi đến vị trí thứ ba, lại đột nhiên vượt qua một mảng lớn, vọt tới vị trí đầu tiên.

Nhìn tên Hồng Thiên Lượng đứng thứ hai, so với Lăng Hàn ít hơn tròn hai trăm điểm tích phân, chênh lệch đã quá lớn.

Mà ở trong bãi săn bắn, nhìn thấy được điểm tích phân của Lăng Hàn đột nhiên giống như gió bão bay lên, rất nhiều cao thủ cũng thay đổi ý nghĩ, chuyển mục tiêu nhìn chằm chằm về phía khu vực thứ ba.

Bọn họ biết ở khu vực thứ hai lăn lộn, chênh lệch sẽ càng lúc càng lớn.

Ầm!

Hồng Thiên Lượng cũng thấy được bảng xếp hạng biến hóa. Hắn tức giận đến mức đạp một cước đổ một gốc cây đại thụ. Hai tay hắn xiết chặt nắm đấm, lộ ra vẻ phẫn nộ vô cùng.

Theo hắn nghĩ, mình dục hỏa trùng sinh, thay da đổi thịt, Lăng Hàn đã không thể nào so sánh được. Cho nên hắn không lại để Lăng Hàn ở trong lòng. Hắn cho rằng chỉ cần mình ra tay là có thể đánh bại, đoạt lại Dưỡng Nguyên hồ lô.

Trước đó tất cả đều đang theo kịch bản, mãi đến cách đó không lâu.

Lăng Hàn lại có thể giết chết một con yêu thú Cực Cốt Cảnh!

Kẻ khốn kiếp này dựa vào uy lực của pháp khí, còn có biết xấu hổ hay không?

Quá vô sỉ, ngươi không thể dựa vào bản lĩnh thật sự sao?

Hắn đi nhanh tới, đã xuyên qua thung lũng kia, truy tung dấu vết Lăng Hàn lưu lại.

Ừ?

Quang não của hắn đột nhiên nhận được một tin
tức, viết chỗ tọa độ của Lăng Hàn.

Ai gửi?

Hồng Thiên Lượng kinh ngạc. Quang não của mọi người ở chỗ này đều chỉ có thể nối liền với trên đài cao, kiểm tra điểm trên bảng tích phân. Ai có thể gửi tin tức cho hắn?

Trừ khi... đây là người bên ngoài.

Phán đoán này của hắn, là thật hay giả?

Hay là hắn lầm đường lạc lối.

Hắn nhìn vết tích trên mặt đất, lại so sánh với tọa độ, cảm thấy đây không phải là giả.

Có lẽ, ai đó có thù oán với Lăng Hàn, muốn mượn tay của hắn đi áp chế.

Không quan tâm. Hắn quả thực muốn nhanh chóng tìm được Lăng Hàn, đánh cho đối phương thành nhược trí, vài ngày tiếp theo đừng hòng mơ tưởng lại đi săn bắn.

Một lát sau, hắn lại nhận được một tin tức, vẫn là chỗ tọa độ của Lăng Hàn, có chút biến hóa. Điều này có nghĩa là Lăng Hàn cũng đang di chuyển.

Hồng Thiên Lượng toàn lực chạy đi. Sau hai mươi mấy phút, hắn đã đi tới chỗ tọa độ mới nhất, cẩn thận từng li từng tí ngó nhìn. Hắn chỉ thấy Lăng Hàn đang ngồi ở trên một tảng đá nướng thịt. Hiển nhiên là dừng lại ở chỗ này ăn bữa tối.

Một mùi thịt bay lên. Hắn không tự chủ bất giác nuốt nước bọt. Đói bụng rồi.

Ở một đầu của máy theo dõi khác, Cổ Hạng Minh lộ ra nụ cười lạnh. Hắn lại đưa tới cho Lăng Hàn một cường địch. Ngược lại hắn muốn xem Lăng Hàn làm thế nào chiến thắng được đối thủ này.

Lăng Hàn đang nướng thịt. Lúc này đói bụng đương nhiên phải ăn cái gì đó.

Hắn đưa lưng về phía Hồng Thiên Lượng, nhưng thần ý của hắn lại đủ để bao phủ trong phạm vi ba trượng quanh người. Ở trong khu vực này, hắn không gì không biết.

Ha hả, gặp phải bằng hữu cũ.

Hắn cười, nói:

- Đánh một ngày rồi, đói bụng không? Cùng nhau ăn một chút chứ?

Hồng Thiên Lượng không khỏi ngẩn người ra. Hắn lại bị Lăng Hàn phát hiện ra?

Hắn lập tức cười lớn, bước ra ngoài. Bởi vì hắn đối với thực lực của mình tràn ngập tự tin.

Phát hiện thì đã có sao? Hắn vốn không có ý định từ phía sau lưng tiến hành phục kích. Hắn xem thường làm vậy.

Hồng Thiên Lượng đi tới bên cạnh Lăng Hàn. Hắn cũng dời một tảng đá lớn ngồi xuống, vừa nói:

- Thật thơm.

Đó là dĩ nhiên. Hắn nướng lại là thịt gấu đen, vốn chính là bộ phận tinh hoa nhất nhất. Đây chính là thịt con yêu thú Cực Cốt Cảnh thứ hai.

Không bao lâu, chân gấu đã bắt đầu xuất hiện ánh mỡ màu kim hoàng. Chỉ nhìn thôi đã khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.

- Lấy đi!

Lăng Hàn phân cho Hồng Thiên Lượng một nửa.

Hồng Thiên Lượng không chút do dự, tiếp nhận chính là một ngụm cắn xuống. Tuy rằng cái nóng này có thể khiến cho người bình thường phải sưng miệng, nhưng đối với Hoán Huyết Cảnh mà nói, đây cũng là chuyện nhỏ.

- Vị ngon!

Hắn khen.

- Đáng tiếc không có rượu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện