- Không cần vội vàng đột phá. Nhất định phải tu đến thời điểm không thể tiến thêm được nữa, lại làm thử.
Trần Phong Viêm nghiêm nghị nói.
- Vâng.
Lăng Hàn cung kính nói. Hắn tất nhiên phân biệt rõ, khuyên răn của người khác đối với hắn là thật lòng hay là giả ý.
Trần Phong Viêm hình như gửi gắm kỳ vọng cao đối với hắn. Nếu không cũng sẽ không dốc lòng giải giải rõ ràng cho hắn như thế, lấy thân phận của vị Thánh Hoàng này mà nói, đây là thưởng thức cực lớn.
- Không nên nhìn hiện tại gió êm sóng lặng, nhưng sau này tồn tại giống như yêu chuột sẽ còn rất nhiều, thực lực vượt quá cũng sẽ không phải là số ít.
Trần Phong Viêm có chút cảm khái nói.
- Trẫm chỉ có một mình, khó có cách nào phân hân. Cho nên cần ngươi, còn có người giống như ngươi nhanh chóng trưởng thành lên, thay trẫm phân chia nỗi lo lắng giải nạn, cứu giúp lê dân muôn dân trăm họ.
Lăng Hàn gật đầu, nghiêm túc nói:
- Nhất định không phụ sự kỳ vọng của bệ hạ.
Hắn cũng sẽ không tha thứ cho tồn tại giống như yêu chuột, xem nhân tộc trở thành khẩu phần lương thực.
Trần Phong Viêm cười:
- Đi thôi, cố gắng tu luyện. Những chuyện khác không cần phải quan tâm. có gì khó khăn, trẫm sẽ thay ngươi ra mặt!
Điều này tương đương với cho Lăng Hàn một thanh thượng phương bảo kiếm.
- Cảm ơn bệ hạ.
Lăng Hàn thi lễ một cái. Tuy rằng Trần Phong Viêm nói như vậy, nhưng tuyệt đối không thể cứ có chút việc liền lập tức tìm vị Thánh Hoàng này. Người ta làm gì có được rảnh rỗi như vậy?
Cho nên, trừ khi thực sự gặp phải phiền toái lớn.
- Cố gắng lên.
Trần Phong Viêm vỗ vào vai của Lăng Hàn, sau đó phóng người nhảy lên một cái, phá không rời đi.
Lăng Hàn không khỏi hiếu kỳ, vị Thánh Hoàng này rốt cuộc là tu vi gì?
Ách, so với Hầu ca, người nào mạnh hơn một chút?
- Hầu ca cũng không yếu.
Lăng Hàn vừa thì thào nói, vừa đi trở về.
Tuy rằng Trần Phong Viêm cũng không dạy hắn bất kỳ võ kỹ nào, lại hắn mở ra cho một cánh cửa lớn mới. Điều này so với truyền thụ mười môn tám môn võ kỹ đỉnh cấp cũng còn có tách dụng hơn.
Trở lại học viện Đế Đô, hắn tạm thời buông trận đạo và đan đạo, tập trung ý chí vào tu luyện linh đồ.
Muốn lấy ra năng lượng cấp độ cao, phải biết quan sát tưởng tượng ra linh đồ, lại lấy niệm lực xây dựng.
Đây là một quá trình rất phức tạp.
Quan sát tưởng tượng linh đồ thử thách chính là ngộ tính. Bởi vì linh đồ này vô cùng phức tạp. Có chút sai lầm sẽ không có cách nào quan sát nghĩ ra được, cũng không bao giờ có thể nói đến bước kế tiếp.
Niệm lực không đủ cường đại, vậy căn bản không có cách nào quan sát tưởng tượng thành công. Bước đầu tiên là có thể loại chí ít chín phần võ giả hiện tại ra ngoài. Ngược lại là những đan sư, trận sư này chỉ cần đồng ý tốn chút thời gian, nhất định có thể quan sát tưởng tượng thành công.
Sau khi quan sát tưởng tượng thành công, vậy phải xem cường độ niệm lực. Niệm lực càng mạnh, có thể hấp thụ được hạt căn bản năng lượng lại càng nhiều.
Điều Lăng Hàn muốn làm, chính là tốc độ quan sát tưởng tượng ra linh đồ nhanh hơn, phải dung nhập thực chiến. Quá trình này nhất định phải ở bên trong mấy giây thậm chí hoàn thành trong một giây.
Tiến bộ của hắn rất lớn. Chỉ là sau một ngày, hắn lại nén thời gian quan sát tưởng tượng đến nửa phút. Nhưng tiến bước tiếp theo cũng chậm. Ba ngày sau, hắn ép đến hai mươi giây. Lại hai ngày đến mười ba giây.
Tốn thời gian mười ba ngày, Lăng Hàn cuối cùng ép thời gian đến 2,7 giây. Nhưng nếu còn muốn tiến bước lại gặp khó khăn, gặp phải bình cảnh.
Có khả năng phải chờ tinh thần lực của Lăng Hàn nâng cao thêm một bước, mới có thể nén thời hạn thêm một bước nữa.
Xem qua Trần Phong Viêm cùng yêu chuột đánh một trận, nhãn giới của Lăng Hàn thoáng cái mở rộng ra vô số lần. Cho dù là đám người bốn đại soái, Hồng thái
sư cũng đã không phải là đối tượng hắn cần vượt qua.
Ngoại trừ Trần Phong Viêm ra, những người khác có khả năng cũng chỉ là ở giai đoạn võ đạo sơ cấp. Khác biệt chỉ ở đi thêm mấy bước mà thôi.
Hiện tại hoàn cảnh thiên địa đang sống lại, chính là cơ hội tốt thực hiện một lần vượt qua.
- Ta tạm thời làm tốt chính mình đã.
Dưới huấn luyện vài ngày như vậy, Lăng Hàn tiến bước rõ ràng.
Hiện tại hắn ngưng tụ năng lượng kim lại không pha tạp giống trước như vậy, mà là một khối. Lấy nắm đấm nhẹ nhàng ma sát ở trên tảng đá một chút, cũng không cần lực lượng gì. Chỗ ánh sáng màu vàng va chạm vào, tảng đá liền hóa thành bột phấn.
Lực phá hoại có thể thấy rõ.
Hắn bố trí lực lượng bố ở trên lực quyền này, trong một quyền đánh ra, năng lượng kim cũng dung nhập ở trong đó, khiến trong nháy mắt rừng cây nhỏ gần đó bị phá hủy gần bảy tám phần.
Chỉ có điều đánh ra như vậy, tiêu hao sẽ rất lớn. Chỉ là hơn mười quyền mà thôi, năng lượng kim lại tiêu hao hầu như không còn, cần phải một lần nữa ngưng tụ. Đây chẳng những cần thời gian hai giây, niệm lực cũng sẽ hao tổn lớn.
Ừ, vậy phải sử dụng tiết kiệm một chút.
Lăng Hàn tổng cộng nhận được hai tờ linh đồ. Một cái khác có thể lấy ra năng lượng thạch, hắn dùng tới phòng thủ.
Hắn cụ thể hóa năng lượng này ở trên cánh tay, giống như hóa thành một khối nham thạch màu xám, lại khiến cho Hoán Tuyết lấy lợi kiếm công kích, căn bản không có cách nào đâm vào.
Chỉ có điều, phòng ngự này tuy rằng cường đại, nhưng đối với năng lượng màu xám cũng tiêu hao rất lớn, duy trì không quá lâu.
Thật ra đây là công bằng. Làm gì có lực lượng nào có thể vẫn tiêu hao mà không tận?
Một công một thủ, tạm thời đã đủ.
Lăng Hàn thoả mãn mỉm cười. Hiện tại, điều hắn cần chính là nâng cao lực tinh thần. Điều này quyết định tốc độ và cường độ hắn lấy ra năng lượng đặc biệt, còn có uy lực của phi kiếm.
Chỉ có điều, không cùng loại như bảo vật Kỳ Vân Quả, niệm lực nâng cao liền vô cùng thong thả. Chỉ có ở thời điểm cảnh giới nâng cao, mức độ sinh mạng bay vọt, mới có thể khiến cho lực tinh thần cũng theo đó nâng cao một mảng lớn.
Lăng Hàn một lần nữa đặt tinh lực ở trên phương diện tu luyện, mở ra trên phương diện mức độ cảnh giới, hắn có thể nhanh chóng đẩy mạnh nâng cao thực lực.
- Thiếu gia thiếu gia!
Hoán Tuyết chạy tới.
- Có người đưa tới một lá thư.
- Đọc.
Lăng Hàn đang nghiên cứu vòng tròn. Hắn muốn có thể chân chính phá giải trận pháp này, vậy hắn sẽ có thêm một con át chủ bài.
- Lăng Hàn thân khải hẹn ngươi trước khi mặt trời lặn ngày mai gia nhập Hồng Gia Bang, cũng giao ra hồ lô.
Hoán Tuyết thì thầm.