Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4412: Đồ Thần thuật


trước sau

Hiện tại đã rất khuya, hiện tại có người rãnh rỗi đi khắp nơi, Lăng Hàn vội vàng đuổi theo, hắn nhìn thấy một lão giả, lão giả này rất già nhưng cổ quái chính là, nếu nhìn kỹ lại phát hiện lão giả rất trẻ.

Cảm giác như vậy rất quái dị, mâu thuẫn không gì sánh được.

Nhưng đây không phải điểm quái dị nhất, lão giả này không có thực tể.

Đụng phải quỷ!

Lăng Hàn kinh hãi, đây chính là Thánh Địa, tại sao lại có âm hồn đi lại, âm hồn này cũng quá mạnh rồi.

Hắn vội vàng làm ra xu thế phòng vệ, hắn đã chuẩn bị Lục Tự Đại Minh Chú.

Khốn kiếp, Cát Tường Thiên là heo sao? Nơi này có âm hồn, nàng là Thánh Nữ Phật tộc nhưng không phát hiện ra, thật sự là thất trách.

- A, ngươi có thể nhìn thấy bản tôn?

Đột nhiên âm hồn nói chuyện, đương nhiên hắn không phát ra âm thanh, là thần thức ba động.

Lăng Hàn sững sờ, âm hồn có thần trí?

Đó là đại quái!

- Đúng là nhìn thấy!

Lão giả âm hồn gật đầu, sau đó bấm ngón tay tính:

- Bản tôn tính xem, ngươi là người thứ mấy nhìn thấy bản tôn.

Lăng Hàn muốn công kích, hắn vừa nghe lão giả nói như vậy nên áp chế xúc động tấn công.

- Tiền bối, ngươi xưng hô như thế nào?

- Ngươi ở trên địa bàn của bản tôn, còn hỏi bản tôn là ai?

Lão giả âm hồn cười nói, sau đó ngừng bấm ngón tay:

- Ngươi là người thứ mười.

Lăng Hàn sửng sốt một lúc, sau đó hắn suýt nhảy dựng lên:

- Ngươi là Cửu Dương Thánh Nhân!

- Trẻ con dễ dạy.

Lão giả âm hồn gật đầu.

Không phải chứ, đây là tổ sư gia khai sáng Cửu Dương Thánh Địa, lúc trước hoành hành tinh không, Cửu Dương Thánh Nhân suýt nữa thành tựu Tổ Vương!

Trâu bò!

Hắn đã chết vài trăm triệu năm nhưng âm hồn vẫn không biến mất.

- Tiểu tử, có phải ngươi đang trù ẻo bản tôn?

Cửu Dương Thánh Nhân hỏi.

Lăng Hàn buông tay:

- Làm sao có thể!

- Ha ha, da mặt đủ dày, cũng phải, da mặt dày mới có thể lăn lộn như cá gặp nước.

Cửu Dương Thánh Nhân gật đầu.

A, ngươi nói giống Cửu Sơn Tôn Giả?

Lăng Hàn tuyệt đối không ngờ có thể nhìn thấy âm hồn Cửu Dương Thánh Nhân trong Cửu Dương Thánh Địa, hơn nữa đối phương còn có thần trí thanh tỉnh không giống âm hồn.

Cường giả có thể đạt tới tình trạng như vậy sao? Bản thân đã chết nhưng lại như còn sống?

Bản thân Đa Gia Phật, hắn còn có uy áp Chuẩn Đế đấy!

- Tiền bối, ngươi còn có tâm nguyện gì chưa dứt sao?

Lăng Hàn hỏi.

Cửu Dương Thánh Nhân gật đầu:

- Lúc trước bản tôn không thể thành Đế, trong lòng có cảm giác mất mát, cho nên bản tôn cố ý đi đoạt một gốc mẫu thụ đỉnh cấp, nó có thể giúp linh hồn bản tôn biến mất thật chậm, ta muốn tận mắt nhìn xem trong đám con cháu hậu thế có người thành Đế hay không.

- Kết quả, ai, đừng nói thành Đế, còn không có người nào trở thành Thánh Nhân.

Lăng Hàn nuốt nước bọt, hắn nói:

- Tiền bối, chuyện thành Đế thành Thánh cứ bao trên người vãn bối. Ngài có truyền thừa tuyệt thế gì, không bằng dạy tất cả cho ta, đây chính là cơ sở thành Đế thành Thánh.

- Vài trăm triệu năm trôi qua, tổng cộng có mười cái siêu cấp thiên tài có thể nhìn thấy bản tôn, nhưng nói đến da mặt dày, ngươi là kẻ đứng đầu.

Cửu Dương Thánh Nhân nói:

- Cho dù người khác chỉ dám nghĩ mà không dám nói, ngươi lại nói rất thoải mái.

Lăng Hàn cảm thấy xấu hổ:

- Chuyện này chỉ có thể nói rõ, vãn bối không phải người dối trá.

Cửu Dương Thánh Nhân cười ha ha:

- Được rồi được rồi, nếu ngươi đã nhìn thấy bản tôn, bản tôn sẽ dạy tuyệt học cho ngươi.

Thì ra là như thế.

Lăng Hàn thở dài, sớm biết thế nên “ngại ngùng” một chút.

- Tiền bối, phải làm thế nào mới có thể nhìn thấy ngươi?

Hắn hỏi.

Cửu Dương Thánh Nhân chết khoảng vài trăm triệu năm, nhưng trong năm tháng dài đằng đẵng như thế, tăng thêm hắn cũng chỉ có mười người nhìn thấy âm hồn của đối phương, rốt cuộc cần điều kiện gì?

Hơn nữa, trước đó hắn và Đại Hắc Cẩu đã tìm khắp Thánh Địa nhiều lần, lật mỗi một góc, hắn không nhìn thấy có quỷ hồn gì.

Chẳng lẽ chạy tới hẹn hò cái nào nữ quỷ?

Lăng Hàn nuốt nước bọt một cái.

- Cửu Đỉnh hợp nhất, hơn nữa phải dựa vào thực lực tự thân làm được.

Cửu Dương Thánh Nhân nói.

Phốc!

Lăng Hàn suýt phun máu ra ngoài, khó trách trước đó hắn không nhìn thấy âm hồn của Cửu Dương Thánh Nhân, cũng khó trách vài trăm triệu năm qua cũng chỉ có mười người mới gặp Thánh Nhân đã chết đi, thì ra yêu
cầu cao như thế.

Mặc dù Đế tộc cũng có thiên tài Cửu Đỉnh hợp nhất, nhưng có mấy người dựa vào chính mình?

- Trừ ta ra, chín người khác là ai?

Lăng Hàn hỏi.

Cửu Dương Thánh Nhân lắc đầu:

- Mỗi người đều là thiên tài kinh tài tuyệt diễm, nhưng đáng tiếc chính là, bảy người chết oan chết uổng trên con đường trưởng thành, hai người giai đoạn trước quá mạnh, sinh mệnh bản nguyên hao tổn quá lớn, dừng bước tại Tứ Cực cảnh.

- Dựa theo lời tiền bối nói, ngài sáng tạo Thánh thuật đã thất truyền?

Lăng Hàn hỏi.

- Đương nhiên.

Cửu Dương Thánh Nhân nói:

- Nhưng bản tôn căn dặn bọn họ không nên tiết lộ bí mật, bởi vậy mới không truyền ra ngoài.

- Đúng rồi, lúc ngài tuổi già sáng tạo bí pháp gì?

Lăng Hàn hiếu kì, lúc trước Cửu Dương Thánh Nhân chính là cường giả tuyệt đỉnh, Cửu Dương Chỉ đánh khắp Thánh Nhân vô địch thủ, hắn có tư cách đạp lên con đường Đại Đế.

Sau cùng hắn thất bại khi tranh đế vị lúc tuổi già sáng tạo bí pháp cường đại cỡ nào, khẳng định sẽ vượt qua Cửu Dương Chỉ.

- Đồ Thần thuật!

Cửu Dương Thánh Nhân nghiêm túc nói một câu.

Ân, cái tên này thật bá khí.

- Lúc trước, bản tôn chạm đến một tia Đế cấp, nhưng cũng không thể bước ra một bước then chốt kia.

Cửu Dương Thánh Nhân tràn đầy tiếc nuối:

- Bởi vì sở học cả đời của bản tôn quá mức cương mãnh, ai, cứng quá dễ gãy. Mặc dù bản tôn vẫn không tin tà, cho rằng chỉ cần thực lực mạnh đến đỉnh cao nhất, đường gì cũng có thể leo lên đế vị, sự thật chứng minh...

Hắn lắc đầu, lại nói:

- Về sau, bản tôn bắt đầu thôi diễn Đế thuật, nhưng dù sao chỉ chạm đến một chút, cho nên Đồ Thần thuật chỉ là bán thành phẩm. Hi vọng truyền cho ngươi, tương lai ngươi có thể triệt để hoàn thiện, trở thành một môn Đế thuật chân chính.

- Chỉ có chính mình sáng tạo ra pháp mới là mạnh nhất!

Lão đầu nghiêm túc nói.

Lăng Hàn gật đầu, hắn cực kỳ đồng ý với điểm này.

Không là Đế thuật không mạnh, mà là kẻ đến sau đều là mô phỏng theo, không có khả năng nhìn thấy thần tủy, không thể phát huy ra trăm phần trăm uy lực.

Lúc trước Cửu Dương Thánh Nhân có thể đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, ngay cả Đế tử cũng phải cúi đầu, đó là bởi vì hắn tự sáng tạo pháp.

Nếu như Lăng Hàn có thể tu bổ Đồ Thần thuật, việc này có thể xem là pháp của hắn, tự nhiên có thể phát huy ra uy năng mạnh nhất.

- Xin tiền bối dạy ta!

Lăng Hàn nghiêm túc nói ra.

Cửu Dương Thánh Nhân không có kéo dài thời gian với Lăng Hàn, hắn bắt đầu truyền thụ Đồ Thần thuật cho Lăng Hàn, nhưng Đồ Thần thuật quá mức thâm ảo, vượt qua cấp bậc Thánh thuật, chạm đến một tia Đế thuật.

Bởi vậy đêm nay đã muộn, Lăng Hàn cũng chỉ học được một tia.

- Vào lúc trời sáng, hồn lực của bản tôn sẽ biến mất không ít, ban đêm ngươi lại tới đây.

Cửu Dương Thánh Nhân nói, sau đó hắn biến mất.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện