Mã Vạn Long bị một quyền của hắn đánh bay.
Rất nhiều người không dám tin vào mắt mình, quả nhiên, người nổi danh không phải giả dối, đệ nhất thiên tài Bắc Thiên vực quá lợi hại, khó trách Đế tử cũng bị đánh bại. Như Dịch Viện Dung, Thích Vĩnh Minh cũng ngạc nhiên, bởi vì bọn họ cũng có thể làm được, hơn nữa làm rất dễ dàng.
Dù thế nào đi nữa, mấy năm trước Lăng Hàn chỉ là Chú Đỉnh mà thôi, bây giờ hắn đạt tới cảnh giới nào?
Sinh Đan sơ kỳ? Trung kỳ?
- Hừ, mạnh nhất cũng chỉ là Sinh Đan trung kỳ!
Dịch Viện Dung đi tới, gương mặt mang theo sát khí.
Không biết làm tại sao, khi nàng nhìn thấy Lăng Hàn lại có cảm giác tức giận khó hiểu.
Không thể không nói, trực giác của nữ nhân rất linh, dù nàng không biết Lăng Hàn và Đinh Nhất chính là một người, nàng vẫn chán ghét Lăng Hàn một cách vô thức.
- Dịch Viện Dung sắp ra tay.
- Không phải chứ, tuy đánh bại một Mã Vạn Long, Sinh Đan cảnh đệ nhất nhân của Tây Thiên vực chúng ta muốn ra tay?
- Đây gọi là sư tử vồ thỏ cũng toàn lực ứng phó, chẳng lẽ chờ Lăng Hàn đánh bại nhiều người trong chúng ta, sau đó mới đánh bại hắn sao?
- Cũng phải, cho dù bị đánh bại, không nên để hắn hung hăng càn quấy mấy lần.
Tất cả mọi người gật đầu, cho rằng Dịch Viện Dung rất quyết đoán, nếu không thiên kiêu Tây Thiên vực bị Lăng Hàn đánh bại vài lần, khi đó Lăng Hàn sẽ kiêu ngạo ngập trời.
Lăng Hàn bộc phát chiến ý, hắn đạt được vô số tài nguyên tu luyện trong Chiến Thần cung, mặc dù thời gian mới qua nửa năm, với cấp độ yêu nghiệt của hắn, hắn đã tu Sinh Đan trung kỳ quá nửa, lực lượng hiện tại đạt tới thập cửu trọng thiên.
Chiến lực như thế nhất định không bằng thiên kiêu đỉnh cấp, nhất là Sinh Đan đệ nhất nhân Tây Thiên vực như Dịch Viện Dung, lực lượng của nàng khoảng nhị thập nhị trọng thiên, nhưng nhìn khắp thiên hạ, người có thể áp chế hắn lại không nhiều.
- Ra tay đi.
Lăng Hàn nhàn nhạt nói ra.
- Thật cuồng vọng!
Dịch Viện Dung hừ một tiếng, nàng ra tay tấn công Lăng Hàn.
Không hổ là Sinh Đan đệ nhất nhân Tây Thiên vực, nàng chỉ đánh ra một chưởng tùy ý đã có ánh sáng đầy trời, ngay cả ánh mặt trời cũng bị che mờ.
Oanh, một chưởng này mang theo uy thế ngập trời.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn xuất quyền nghênh đón.
Bành!
Hai người đánh nhau, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài.
Việc này nằm trong dự kiến của Lăng Hàn, dù sao chênh lệch chiến lực ba trọng thiên, không địch mới là bình thường. Tuy hắn có Hỗn Độn Tiên Đan, hóa giải lực lượng đả kích chỉ là việc nhỏ.
Chỉ trong nháy mắt, Lăng Hàn đã xông tới lần nữa.
Tất cả mọi người líu lưỡi, thực lực chênh lệch lớn như thế, tại sao Lăng Hàn không có việc gì.
Đúng là quái vật mà!
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai người không ngừng va chạm với nhau, lúc này, tự nhiên cường giả chiếm thượng phong tuyệt đối, chỉ thấy Lăng Hàn bị đánh lui về phía sau. Sau mỗi lần bị đánh bay, Lăng Hàn đều lao tới, thân thể hắn không có việc gì.
Cho dù Lăng Hàn không có Hỗn Độn Tiên Đan, hắn hiện tại dùng địa khí rèn luyện khí lực cũng đủ gánh chịu oanh kích của đối thủ.
Lăng Hàn không có sử dụng Hỗn Độn Tiên Đan áp chế chiến lực của Dịch Viện Dung, cũng không có dùng sát khí trùng kích ảnh hưởng đối phương, cũng không triệu hoán địa long, hắn chỉ dùng tiên thuật truyền thống công kích,
Cho dù như vậy cũng đủ làm Dịch Viện Dung khổ sở.
Chiến lực của nàng thật mạnh hơn nhưng đánh lâu không làm gì được đối thủ, bí lực của nàng tiêu hao quá lớn, trong chiến đấu cường độ cao, nàng có thể kiên trì bao lâu?
Người ở đây biết rõ ràng, bọn họ cau mày.
Cho dù đánh tiếp, Dịch Viện Dung sắp cực thịnh mà suy.
Người có thể nhìn rõ ràng, Dịch Viện Dung không phải không biết, nàng hừ một tiếng và công kích ác liệt hơn.
Đáng tiếc là, trừ phi chiến lực của nàng mạnh hơn Lăng Hàn sáu trọng thiên, nếu không cho dù nàng làm gì cũng không thể tạo thành ảnh hưởng lên Lăng Hàn, chỉ gia tăng tiêu hao bí lực của nàng mà thôi.
Từ biểu hiện bên ngoài, Dịch Viện Dung đang mở rộng ưu thế bản thân, nhưng trên thực tế cán
cân đang dần nghiêng về phía Lăng Hàn.
Sau khi đánh hơn một giờ, Dịch Viện Dung không thể không rời khỏi cuộc chiến.
Nàng không nói gì, ai cũng biết nàng đã bại.
Việc này đả kích nặng lên sĩ khí của người Tây Thiên vực, ngay cả Sinh Đan cảnh đệ nhất nhân ra tay cũng không làm gì được Lăng Hàn, có ai đánh thắng tên kia?
- Hừ, một cặn bã Bắc Thiên vực chạy tới Tây Thiên vực còn dám diễu võ dương oai?
Một nam tử bị sương mù màu đen bao phủ đi tới, không ai nhìn thấy gương mặt của hắn.
- Ồ, tên này là ai?
Chẳng những Lăng Hàn không biết người này, cho dù là người Tây Thiên vực cũng như thế, rất nhiều người cảm thấy khó hiểu.
- Đó là Hàn Vụ Thánh Địa Chung Thiên.
- Ahhh, Hàn Vụ Thánh Địa!
Nói đến Chung Thiên, không có ai biết hắn là ai, nhưng Hàn Vụ Thánh Địa thì khác, hai chữ Thánh Địa đã nói rõ tất cả, nơi này từng xuất hiện Thánh Nhân, gần như đã đứng trên đỉnh của võ đạo.
Người của Thánh Địa không thể khinh thường, bởi vì Đế tộc không có thể lại xuất hiện Tổ Vương, Thánh Địa thì khác, có rất nhiều Thánh Địa xuất hiện Thánh Nhân thứ hai, thậm chí thứ ba, ví dụ tốt nhất chính là Chiến Thần cung, bọn họ chưa bao giờ đoạn tuyệt truyền thừa của Sát Thánh.
Dịch Viện Dung không thể đánh bại Lăng Hàn, Chung Thiên dựa vào cái gì dám đứng ra?
- Các ngươi không nên mù quán tinh tưởng vào bài danh trên tinh võng!
Có người nói:
- Nhìn các Đế tử Đế nữ kia, có người nào xuất hiện trên tinh võng hay không? Thực lực của bọn họ thế nào?
- Đó chính là Đế tử Đế nữ!
Lập tức có người phản bác.
- Ha ha, vậy ngươi cũng phải biết rằng, có chút Thánh Địa có Thánh Nhân tọa trấn, nói đến bồi dưỡng đệ tử, chưa hẳn đã kém hơn Đế tộc bao nhiêu.
- Cũng phải.
Mọi người liên tục gật đầu, sau đó nhìn lên người Chung Thiên.
Thằng này có thể mạnh hơn Dịch Viện Dung hay không?
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay:
- Đến.
Chung Thiên cười lạnh:
- Ngươi đúng là cuồng!
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Sai, ta không gọi là cuồng, mà là có thực lực!
- Chung Thiên, giáo huấn hắn đi!
Có người lạnh lùng quát, đó là một người tóc bạc nhưng gương mặt rất trẻ, hình thành đối lập mãnh liệt.
- Tốt.
Chung Thiên gật gật đầu.
- Ồ, tên tóc bạc là ai?
Bên cạnh có người hỏi.
- Hư! Đây chính là Đại Nhạc Thánh Địa Lạc Minh Đồng, là đạo tư đương đại!
Lúc này có người trách mắng, bảo người kia chú ý lời nói của mình.
- Dường như không nhìn thấy hắn trên tinh võng?
- Đúng thế.
- Bởi vậy có thể thấy được, cả thiên hạ thật sự là ngọa hổ tàng long, có rất nhiều thiên tài cao minh quá vô danh.
Mọi người ở đây nói với nhau, Chung Thiên đã bay lên cao và đối mặt với Lăng Hàn.
Oanh!
Thời điểm Lăng Hàn cất bước tiến lên, Chung Thiên lại xuất ra một chưởng.
Đây không tính là đánh lén, bởi vì một chưởng này rất hời hợt nhưng không làm tổn thương Lăng Hàn.
Nhưng làm như thế lại mang theo khinh bỉ rất mạnh.
Ta không thích ngươi đi lên!