Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4571: Huyền Nguyệt Linh Đồ


trước sau

Tổ năm người Lăng Hàn mang theo binh khí đi đường, bọn họ nhanh chóng phát hiện hung thú Chân Ngã cảnh, bọn họ khởi xướng đánh lén, hung thú cũng bị thương, bởi vì binh khí nhiễm qua quả độc nên dễ dàng kiến công.

- Thế gian thật sự có quả như vậy sao?

Lăng Hàn hỏi Trì Mộng Hàm, vị này chính là Đế nữ, khẳng định có kiến thức uyên bác hơn hắn.

Trì Mộng Hàm vốn lắc đầu, qua một hồi mới nói:

- Trừ phi là Thánh quả, có đạo tắc hoàn mỹ mới có thể tạo thành hiệu quả như vậy.

Trước khi bọn họ tìm được Thánh quả?

Đương nhiên không có khả năng.

Dù sao đây chính là thế giới do ý niệm cường giả Đại Đế tạo thành, có kỳ tích gì mà không phải ý niệm của cường giả quyết định? Tính hợp lý? Cần sao?

- Mặc kệ, tiếp tục săn bắn.

Bọn họ đi đường tìm kiếm trái cây đặt thù, không ngừng ngâm mâu, mũi tên vào trong dịch quả, kể từ đó, hung thú cấp bậc Chân Ngã cảnh đều ngã xuống trước mặt bọn họ.

Ba ngày trôi qua rất nhanh, bọn họ có thu hoạch rất lớn.

Săn bắn chấm dứt, mọi người quay lại, chỉ thấy quân số vài chi đội ngũ đều giảm, cả đám rất ủ rũ, nhưng có đội ngũ cam đoan biên chế nguyên vẹn, lộ ra dáng vẻ tin tưởng.

Hiển nhiên, có đội ngũ đến bây giờ còn không có phát hiện nên làm sao giết chết hung thú Chân Ngã cảnh, mà có đội ngũ tìm ra bí quyết, xuất hiện kết quả hoàn toàn khác biệt.

- Đây là kiểm tra không thể vượt qua!

- Sinh Đan cảnh làm sao đánh thắng Chân Ngã cảnh?

Đội ngũ không tìm được bí quyết bắt đầu phàn nàn, nhưng đứng ở nơi này là Yêu tộc Chân Ngã cảnh, bọn họ chỉ dám nói nhỏ không dám nói lớn.

Một lúc sau, người Yêu tộc tới, thành tích tất cả đội ngũ đã được thống kê hoàn tất.

- Đệ nhất là đội Lăng Hàn.

Tên kia Yêu tộc nói ra.

- Cái gì!

Mấy chi đội ngũ như tính trước giật mình, bọn họ đều cho rằng chi đội ngũ của mình chiến thắng, không nghĩ tới sự thật lại nằm ngoài dự kiến.

Ánh mắt vài tên Đế tử lập tức nhìn chằm chằm vào người Lăng Hàn.

Liên tục ba lượt, đều là đội ngũ Lăng Hàn dẫn đầu, đây không phải chỉ dựa vào thực lực, còn cần vận khí.

Chẳng lẽ, gia hỏa này chính là người tụ tập số mệnh thiên địa?

Nghĩ tới đây, những Đế tử này đều lộ ra địch ý.

Đúng thế, bọn họ có thể không quan tâm linh đồ cửu tinh, nhưng số mệnh Chân Long là thứ bọn họ không buông tha, việc này quan hệ tới tương lai tộc đàn của bọn họ.

Lăng Hàn không thèm để ý, hiện tại đang ở trong bí cảnh, ai sợ ai chứ?

- Chúng ta hoài nghi tính chân thật của kết quả này, yêu cầu xem xét kỷ lục đánh chết.

Có người trẻ tuổi cường thế nói ra.

- Ha ha, các ngươi không có tư cách.

Tên Yêu tộc kia trực tiếp cự tuyệt.

Đây chính là ý niệm Chân Long diễn hóa mà thành, tự nhiên vô cùng kiêu ngạo, không cần kiêng kị ai.

Mang theo ba khối đá năng lượng và một khối mảnh vỡ long lân, năm người Lăng Hàn lên thuyền đi tới đảo kế tiếp.

Lúc này đây, bọn họ tao ngộ hung thú cường đại trên biển những trường mâu và cung tiễn không có hiệu quả với đám hung thú này.

Quả nhiên, nơi này là trò chơi do Chân Long định ra, quy tắc cái gì, hoàn toàn do hắn nói tính toán, muốn sửa như thế nào thì sửa như thế nào.

Khá tốt, bọn họ hiện tại không thiếu đá năng lượng, mở ra Thanh Long thuẫn, dùng Kim Long pháo oanh kích, bọn họ giết ra một con đường máu, trải qua bảy ngày hành trình, bọn họ đã tìm đến hòn đảo thứ tư.

Sương mù tràn ngập, bao phủ cả hòn đảo, đừng nói thấy không rõ dân trên hòn đảo, cho dù bến tàu nằm ở nơi nào cũng không biết.

Mặc kệ, cùng lắm cứ mở Thanh Long thuẫn ra, đụng phải đá ngầm cũng không sợ.

Lăng Hàn cho thuyền tiến vào trong sương mù, nhưng lại kinh ngạc phát hiện, mảnh vỡ long lân trên người hắn bắt đầu sáng lên, cũng xua tán sương mù, từ đó hắn có thể nhìn thấy cảnh vật chung quanh.

Không lâu lắm, hắn tìm đến bến tàu, nhưng nơi này không có bóng người.

- Kỳ quái, đây là quỷ thành sao?

Đại Hắc Cẩu gãi gãi đầu.

- Nghiêm khắc mà nói, chúng ta đang ở trong quỷ vực.

Lăng Hàn nói ra.

- Đúng vậy.


Đại Hắc Cẩu gật đầu.

Trì Mộng Hàm và Tống Lam đều im lặng, lúc này còn bàn luận có quỷ hay không làm gì?

Bọn họ lên bờ, quả nhiên, trên bến tàu có một tấm linh đồ.

- Huyền Nguyệt linh đồ.

Trì Mộng Hàm liếc mắt nhìn một cái, nàng lập tức gật đầu nói:

- Linh đồ cửu tinh, có thể câu thông năng lượng tầng thứ cao thủy thuộc tính.

Nàng và Trì Mộng San không cần học thêm linh đồ nhưng cũng không ngại các nàng sao chép một phần, bởi vì dù cho đều là huyết mạch Trì gia cũng có người không thích hợp tu luyện chín linh đồ đỉnh cấp do Đông Lâm Tổ Vương truyền xuống.

Có thêm lựa chọn không tốt sao?

Lăng Hàn cầm linh đồ, Trì Mộng Hàm và Tống Lam sao chép một phần, Đại Hắc Cẩu có thể hỏi tìm Lăng Hàn để xem, Trì Mộng San không cần, lưu một phần cho trong tộc là được.

Bọn họ không vội vã tu hành linh đồ, mà là suy nghĩ nên làm sao đạt được mảnh vỡ long lân trên đảo này.

Mấu chốt là, nơi này là quỷ thành, không có bất cứ sinh linh nào, làm sao biết nên làm cái gì bây giờ?

Cứ đi dạo đã.

Bọn họ xuất phát lên đảo, nhưng mà sương mù không tiêu tan, đưa tay không thấy năm ngón tay.

Không thể dùng long lân.

- Nói cách khác, long lân chỉ cho chúng ta lên đảo mà thôi.

- Không thông qua đảo thứ ba, chúng ta không thể tới đảo thứ tư, nhưng làm thế nào thông qua đảo thứ tư phải xem năng lực của chúng ta.

- Vậy thì... Tìm đi!

Năm người cũng không có phân tán, nơi này sương mù quá dày, mang theo quy tắc nào đó ảnh hưởng thần thức, thậm chí trí nhớ, nếu không cho dù với năng lực của bọn họ, dù là đưa tay không thấy năm ngón, nhưng chỉ cần đi khắp hòn đảo một lần, trong thức hải cũng xây dựng ra địa đồ.

Nhưng mà hiện tại bọn họ thật luống cuống, hoàn toàn không biết nên làm sao tìm được.

Bọn họ xông loạn, cứ đi tới đi lui trong sương mù, tất cả bằng vào vận khí.

Tỷ muội Trì Mộng Hàm không cần tu luyện linh đồ, cho nên do các nàng dẫn đội, Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu và Tống Lam bắt đầu tu luyện Huyền Nguyệt linh đồ.

Đây chính là linh đồ cao cấp nhất, hơn nữa còn là nguyên vẹn, tự nhiên vô cùng phức tạp, khó có thể nắm giữ.

Bọn họ cũng không vội, từ từ sẽ đến.

Trì Mộng San mặc dù có thời điểm trưởng thành sớm kinh người, nhưng dù sao hay vẫn là hài tử, cảm thấy này sương mù trận phi thường thú vị, không ngừng mà phát ra khanh khách nhõng nhẽo cười, tuyệt không để ý bọn hắn sẽ bị vây ở nơi đây.

Thời gian trôi qua rất nhanh, bọn họ lần mò khắp đảo, Lăng Hàn ngược lại đã nắm giữ Huyền Nguyệt linh đồ sâu sắc, đã có thể vận dụng thực tế.

Hắn duỗi tay phải ra câu thông năng lượng tầng thứ cao, trong thức hải có một phù văn sáng lên, sau đó, trên tay hắn xuất hiện vầng sáng màu xanh nhạt, trong trẻo nhưng vô cùng lạnh lùng.

Năng lượng huyền nguyệt!

Thành.

Đương nhiên, hắn còn không có có nắm giữ quá sâu, cho nên chỉ là một đám năng lượng nhỏ, nếu đạt tới viên mãn, hắn có thể bao phủ khắp toàn thân, hơn nữa theo tu vi của hắn tăng lên, năng lượng huyền nguyệt sẽ mạnh hơn nữa.

Truyền thuyết, Thánh Nhân Thủy Nguyệt tộc dùng năng lượng huyền nguyệt đánh ra một kích có thể dễ dàng đánh xuyên qua tinh cầu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện