Thần Đạo Đan Tôn

Chương 546: Người trẻ tuổi mạnh mẽ giống như Thần tử


trước sau

Hổ Nữu đắc ý, nàng hồn nhiên không biết mình vừa làm một sự tình kinh người đến cỡ nào.

Lăng Hàn ngơ ngác, kia là Thiên Đạo Chi Nhãn a!

Trong cổ tịch nói, Thiên Đạo Chi Nhãn là Thủ Hộ giả cân bằng thế giới này, cũng có thể điều khiển lực lượng một giới. Mạnh như Thần linh tại sao tiến vào Hạ giới lại bị áp chế cảnh giới, chỉ có thể sử dụng sức mạnh của Phá Hư Cảnh, một khi vượt qua sẽ bị bài xích ra ngoài?

Là bởi vì Thiên Đạo Chi Nhãn tồn tại, nó bảo vệ trật tự, có thể thuyên chuyển quy tắc một giới, làm cho không người nào có thể vượt qua quy tắc.

Thế nhưng, tồn tại mạnh mẽ như vậy lại bị Hổ Nữu mắng chạy!

Lăng Hàn lắc đầu, đó cũng không phải bị mắng đi, mà như bị doạ đi.

Tiểu nha đầu ngưu bức như thế?

Lăng Hàn biết trong cơ thể nàng có một linh căn hình người, cực kỳ khủng bố, ngay cả thần thức Thiên Nhân Cảnh của hắn cũng có thể dễ dàng chém chết. Nhưng hắn chỉ là Thiên Nhân Cảnh mà thôi, Phá Hư Cảnh liền có thể làm được, mà Thiên Đạo Chi Nhãn hiển nhiên càng mạnh hơn, vừa nãy chỉ nhìn hắn một chút, Lăng Hàn liền cảm giác thần thức như muốn đổ nát.

Nhưng Hổ Nữu lại doạ Thiên Đạo Chi Nhãn chạy.

Ngất, có thể doạ chạy tồn tại mạnh nhất một giới, khái niệm này nghĩa là gì? Phải biết, Thần linh hạ giới cũng sẽ bị áp chế, như vậy một đôi so sánh... linh căn hình người trong cơ thể đạo Hổ Nữu kia mạnh bao nhiêu?

Này chỉ là một linh căn thôi sao?

Lăng Hàn không khỏi lo lắng, nếu như linh căn kia chỉ ngủ say mà thôi, sẽ có một ngày tỉnh lại, triệt để giữ lấy thân thể của Hổ Nữu thì làm sao bây giờ? Ở trước mặt tồn tại như vậy, linh hồn của Hổ Nữu có thể đối kháng sao?

- Đó là cái gì?

Ân Hồng la thất thanh,

Thật đáng sợ, nàng bị doạ ngã co quắp trên mặt đất, đầu chảy đầy mồ hôi lạnh, uy thế của Thiên Đạo Chi Nhãn thậm chí vượt qua Thần linh, chí ít ở Hằng Thiên Đại Lục nó là tồn tại mạnh nhất.

Lăng Hàn trầm ngâm một hồi mới nói:

- Nếu như ta không đoán sai, đó là Thiên Đạo Chi Nhãn.

- Con mắt của Thiên Đạo?

Chư Toàn Nhi kỳ quái hỏi.

- Đại khái là vậy.

Lăng Hàn cũng không xác định, dù sao Thiên Đạo Chi Nhãn chỉ là một truyền thuyết, có khi còn có tên khác.

- Ngươi đã làm sự tình Thiên Lý khó dung gì, lại chọc Thiên Đạo Chi Nhãn nhảy ra?

Ân Hồng muốn điên, nàng không muốn bị Thiên Đạo hủy diệt a.

Lăng Hàn nghiêm nghị nói:

- Thành thực thủ tín, chính trực thiện lương như ta, sao có khả năng làm ra sự tình Thiên Lý khó dung gì, ngươi không nên vu oan ta.

Ân Hồng tự nhiên chỉ có trợn trắng mắt.

Trải qua khúc nhạc dạo này, tất cả mọi người đều không nhắc lại sự tình Thiên Đạo Chi Nhãn. Cũng còn tốt, tuy hai tên phu xe cũng sợ đến hồn phi phách tán, nhưng nghỉ ngơi một lát vẫn tỉnh hồn lại, hai Yêu Mã cũng khôi phục bình thường, có thể tiếp tục chạy đi.

Bọn họ thông qua giới vực, một luồng cảm giác vô cùng cổ quái vọt tới, nhưng không đợi Lăng Hàn thể hội ra cái gì, bọn họ đã thông qua giới vực, chính thức tiến vào Trung Châu.

- Ồ!

Lăng Hàn kinh ngạc, Trung Châu này quả nhiên không giống, vừa tiến đến hắn liền cảm giác được linh khí dồi dào hơn, thật giống như trong thiên địa có thêm gì đó, tựa hồ càng thêm có lợi cho võ đạo tiến cảnh.

Cấp độ võ đạo của Trung Châu cao, quả nhiên là có đạo lý.

Xe ngựa một đường lắc lư xuất phát về Vạn Bảo Thành, dọc theo con đường này đúng là không có gặp phải nguy hiểm gì, bởi vì trên xe ngựa cắm cờ xí của Linh Bảo Các. Để rất nhiều sơn tặc nhượng bộ lui binh, không dám đánh chủ ý.

Điều này cũng có thể thấy được Linh Bảo Các mạnh mẽ, thanh danh làn xa, dù chỉ là một chiếc xe ngựa cũng không người nào dám đánh cướp.

Gần như sau một tháng, xe ngựa rốt cục đi tới Vạn Bảo Thành.

Đây là vị trí tổng bộ của Linh Bảo Các, đồng thời cũng là tổng bộ của Đan Sư hiệp hội, hai thế lực thật giống như trẻ sinh đôi, nơi nào có thế lực này thì có thế lực kia sát bên. Có điều cũng đúng, linh dược cao cấp đều từ Linh Bảo Các chảy ra. Mà Đan Sư hiệp hội thì cần Linh Bảo Các đấu giá đan dược của bọn họ, bởi vậy hai nhà vẫn duy
trì quan hệ hợp tác chặt chẽ.

Năm người xuống xe ngựa, ở dưới Ân Hồng dẫn dắt, trước tiên đi tìm chỗ ở.

Linh Bảo Các, cao cao tại thượng, xây ở trên nền đất cao tới bảy mươi trượng, cái này thật có thể khiến người ta ngưỡng mộ. Mà tòa cung điện kia cực kỳ lớn, thực sự rất bá khí, đủ để giữ chức tổng bộ của Linh Bảo Các.

Mà này chỉ là bề ngoài của Linh Bảo Các, dùng để bán đấu giá, phía sau còn có một quần thể kiến trúc to lớn, nuôi vô số nhân viên của Linh Bảo Các. Đại bộ phận là đội hộ vệ, nếu không có một chi đội ngũ sức mạnh to lớn, Linh Bảo Các làm sao chấn nhiếp thiên hạ, khiến người ta chỉ liếc nhìn cờ xí liền không dám ra tay cướp đoạt?

Một loạt bậc thang dẫn đi lên, do Bạch Ngọc Thạch lát thành, nhìn từ đàng xa, ánh sáng phản xạ, thật giống như một đám mây biết phát sáng, để tòa cung điện này như nằm trên đỉnh mây, càng hiện ra hùng vĩ tráng lệ.

Ở dưới Ân Hồng dẫn đường, bọn họ đi lên từng bậc.

Mới đi một nửa, chỉ thấy có người từ bên trong cung điện đi ra.

Nơi này lui tới, kỳ thực là chuyện rất bình thường. Nhưng khí tràng của người kia quá mạnh mẽ, trên người lại có thần quang dật động, một bước hạ xuống, óng ánh phát quang, phảng phất Thần tử du lịch, khí thế kinh người.

Dọc theo đường đi, người người đều không tự kìm hãm được ngừng chân, ngước nhìn người trẻ tuổi khí thế kinh người kia, hận không thể quỳ xuống kính bái.

Người trẻ tuổi này vóc người thon dài, tóc đen dày đặc, da dẻ giống như mỹ ngọc, bóng loáng mà lại trắng nõn, mà hắn cũng cực kỳ anh tuấn, e chỉ là đứng đó, liền có thể làm cho vô số nữ tử điên cuồng.

Tu vi Sinh Hoa Cảnh, hơn nữa còn là Sinh Hoa tầng chín, mỗi lần hít thở, phảng phất toàn bộ thiên địa cũng vì đó cộng hưởng.

Lăng Hàn kinh ngạc, người này khí huyết dồi dào, cực kỳ trẻ tuổi, mà trẻ tuổi như thế lại là Sinh Hoa tầng chín, thiên phú như vậy có chút đáng sợ.

Người trẻ tuổi này từng bước một hạ xuống, khí thế phảng phất như thiên thành, khiến người ta chỉ còn dư lại kính nể.

Hắn rất nhanh tới chỗ năm người Lăng Hàn, nhưng chỉ đi hai bước, hắn ngừng chân, đột nhiên đuổi lại đây, ánh mắt nhìn Hách Liên Tầm Tuyết, chăm chú như nhìn một tình nhân âu yếm vậy.

- Này, ngươi đang cản đường!

Lăng Hàn mở miệng nói.

- Cút!

Người trẻ tuổi này trực tiếp quất tới một tát, tràn ngập thô bạo ở trên cao nhìn xuống.

Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng, hắn không kịp rút kiếm, liền nâng quyền đón nhận, triển khai Chiến Tượng Quyền, mười bảy con Long Tượng màu bạc trồi lên, nghiền ép về phía đối phương, kiếm khí của hắn tăng lên tới mười chín đạo, quyền đạo tự nhiên cũng nước lên thì thuyền lên.

- Ồ?

Người trẻ tuổi kia phát sinh một tiếng ồ ngạc nhiên, hắn hiển nhiên là đánh giá thấp thực lực của Lăng Hàn, nhưng hắn không có để ở trong lòng, xoay tay phải lại, uy lực của một chưởng này nhất thời tăng vọt.

Oành!

Kỳ thực quyền chưởng không có trực tiếp đụng nhau, nhưng nguyên lực của hai người lại đụng vào nhau, nhất thời hình thành đả kích cường liệt, kình phong tràn ngập lực phá hoại, trên thềm đá xuất hiện nhiều vết nứt.

Hừng hực đằng… Lăng Hàn liên tiếp lui về phía sau, tổng cộng lui mười bảy bước mới rốt cục đứng vững.

---------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện