Hổ Nữu coi Chư Toàn Nhi là đối thủ cạnh tranh, luôn muốn đóng gói đưa nàng đi. Bởi vậy, có người muốn Chư Toàn Nhi, nàng tự nhiên nâng hai tay hai chân tán thành.
Người trẻ tuổi kia mặt đầy vẻ ngạo nghễ, coi là chuyện đương nhiên.
Hắn là thân phận gì, chẳng lẽ muốn nữ nhân còn không tới? Có điều, nữ nhân này thật đẹp đẽ, tuyệt sắc diễm lệ, thiên hạ vô song, bằng không chỉ hai mỹ nhân bên cạnh nàng cũng có thể làm hắn rục rà rục rịch, nhưng hiện tại ở trong mắt hắn chỉ chứa được một người.
Quá đẹp, tại sao có thể có mỹ nhân như vậy, quả thực không nên có ở hạ giới, mà là Cửu Thiên Huyền Nữ!
Hắn hơi nhướng mày nói:
- Các ngươi còn suy nghĩ cái gì?
Lăng Hàn không khỏi bật cười:
- Không cần phải nói, ngươi khẳng định là nhị thế tổ của thế lực nào đó, lấy gieo vạ gia tộc làm nhiệm vụ của mình, chăm chỉ không ngừng mà hướng về mục tiêu này, điển hình của người tìm đường chết a.
Người trẻ tuổi kia hừ một tiếng nói:
- Ta chính là Ngư Huyền Minh, Lão tổ nhà ta chính là cường giả Thiên Nhân Cảnh, Tam Tổ cũng vậy, Thất Tổ cũng vậy!
Một môn ba Thiên Nhân Cảnh, quả thật rất trâu bò, đặt ở kiếp trước đây là không thể tưởng tượng, nhưng hiện tại võ đạo hưng thịnh, số lượng Phá Hư Cảnh lấy trăm tính, một môn ba Thiên Nhân Cảnh lại coi là gì chứ?
Lăng Hàn nha một hồi, mới nói:
- Thế lực của Thiên Nhân Cảnh, tạm thời ta đánh không lại.
Đây là lời nói thật, hắn muốn chiến Thiên Nhân Cảnh, làm sao cũng phải đạt đến Hoá Thần Cảnh, đến thời điểm ấy lấy trình độ yêu nghiệt của hắn, ngang hàng Thiên Nhân Cảnh tự nhiên là điều chắc chắn, toàn diện vượt qua sức chiến đấu đỉnh cao đời trước.
Ngẫm lại, đây thực sự là như mộng ảo, đời này hắn mới tu luyện mấy năm?
- Biết mình là giun dế thì tốt rồi, còn không dâng Bảo Châu ra?
Ngư Huyền Minh lạnh lùng quát lên, từ trước đến giờ hắn đắc ý quen rồi, hiện tại Lăng Hàn không để hắn ở trong lòng làm hắn không vui, ngón trỏ nhảy lên, có kích động muốn giết người.
Lăng Hàn cười nói:
- Nếu như ta không giao, ngươi đánh ta sao?
Ngư Huyền Anh nói:
- Không phải đánh ngươi, mà là đánh nổ ngươi!
- Chu lão, Dương lão, bắt toàn bộ bọn họ!
Hắn quay đầu nhìn hai lão giả kia nói.
- Vâng, thiếu gia!
Hai ông lão Hoá Thần Cảnh cung kính trả lời, bọn họ một người tên Chu Tí, một người khác tên Dương Trùng, theo lý mà nói không nên nghe lời một thanh niên. Ai bảo đây là người có thiên phú đứng đầu trong đời thứ ba Ngư gia, bởi vậy hai người bọn họ bị sai làm người hộ đạo cho Ngư Huyền Anh.
Nói là người hộ đạo, kỳ thực chính là bảo tiêu, tay chân, nô tài cao cấp, ai bảo Ngư gia thế lớn, có ba vị cường giả Thiên Nhân Cảnh chứ?
- Ta ghét nhất ba loại người.
Ngư Huyền Anh ở một bên giả vờ cao thâm.
- Loại thứ nhất, không có bản lãnh gì nhưng hung hăng ngớ ngẩn. Loại thứ hai, người không ăn cay. Loại thứ ba, người ngỗ nghịch mệnh lệnh của ta.
- Ba loại người này, đến trong tay ta, kết quả đều giống nhau… chết!
Trong khi nói chuyện, Chu Tí và Dương Trùng đã vọt tới bọn người Lăng Hàn, hai tay dật động, ý chí võ đạo lưu chuyển, trong cơ thể một người lao ra Đại Hổ màu đỏ thẫm, tên còn lại đánh ra Bạch Hạc, do mạch văn đan dệt thành, chỉ là khí tức đáng sợ liền có thể làm cho võ giả cảnh giới thấp không nhấc đầu lên nổi.
Nơi này là bí cảnh, người chết không thể bình thường hơn, bởi vậy hai người ra tay đều không chút lưu tình.
Đáng tiếc, bọn người Lăng Hàn đều là vương giả, há có thể bị khí thế của bọn họ áp đảo, nhiều nhất chỉ bởi vì khí tức giống như thực chất kia làm sắc mặt có chút trắng bệch, nhưng ảnh hưởng sức chiến đấu là vô cùng có hạn.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Thừa Hòa, ngươi đối phó một cái.
Nguyên Thừa Hòa cả kinh, hắn mới là Linh Anh Cảnh a, làm sao có thể đối kháng Hoá Thần Cảnh? Hắn đúng là thiên tài, hơn nữa còn là loại mạnh nhất, nhưng tuyệt đối không thể lướt qua một cảnh giới lớn chiến Hoá Thần Cảnh.
Nhưng nếu Lăng Hàn mở miệng, hắn chỉ có nhắm mắt đi lên.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Tiểu Thạch, ngươi đi giúp hắn!
- Ngang!
Thạch Linh nổi giận gầm lên một tiếng, oành oành oành… nặng nề giẫm mặt đất, sóng vai chiến đấu với Nguyên Thừa Hòa.
Nguyên Thừa Hòa
hoàn toàn yên tâm, hắn biết thực lực của Thạch Linh, tuy sức mạnh ở Linh Anh Cảnh, nhưng năng lực kháng đánh tuyệt đối là cấp bậc Hoá Thần Cảnh, có nó làm khiên thịt tự nhiên vạn sự đại cát.
Lăng Hàn lại nói:
- Hổ Nữu, ngươi giải quyết một cái khác?
- Tốt!
Hổ Nữu lập tức nhảy ra ngoài, nàng rất không cao hứng, lại không bán được Chư Toàn Nhi.
- Lăng huynh, Thiên Thiên cũng muốn chiến.
Văn Nhân Thiên Thiên nói.
- Được.
Lăng Hàn gật đầu.
Chu Tí và Dương Trùng đều giận dữ, mấy tiểu bối này lại dám coi bọn họ như không, lại còn đang thương lượng làm sao "chia cắt" bọn họ, quả thực là gan to bằng trời, không biết thế sự!
Hổ Nữu đón nhận Dương Trùng, ba người Nguyên Thừa Hòa thì hợp chiến Chu Tí.
Oành oành oành… chiến đấu lập tức bắt đầu.
Đánh nhau rồi, Chu Tí và Dương Trùng mới biến sắc.
Dựa vào, tại sao mấy tiểu bối này mạnh như vậy?
Chu Tí còn tốt, tuy ba người Nguyên Thừa Hòa xuất sắc, nhưng dù sao cũng không có sức chiến đấu của Hoá Thần Cảnh, dựa cả vào Thạch Linh làm khiên thịt, chịu đựng đại bộ phận công kích của Chu Tí, còn Văn Nhân Thiên Thiên và Nguyên Thừa Hòa đều du đấu, căn bản không dám chính diện chống đỡ hắn.
Cái này tự nhiên để hắn chiếm cứ chủ động hoàn toàn, lấy một địch ba còn chiếm thượng phong, cái này tự nhiên là phải, Hoá Thần Cảnh đối chiến Linh Anh Cảnh, một chọi một trăm cũng dễ dàng, nhưng hai người trẻ tuổi cộng thêm một con rối liền chặn hắn, điều này làm cho hắn vô cùng khiếp sợ.
Hắn chỉ khiếp sợ, còn Dương Trùng thì sợ đến hồn phi phách tán.
Tốc độ của Hổ Nữu quá nhanh!
Vừa bắt đầu, hắn tự nhiên coi Hổ Nữu là chuyện cười, ai sẽ coi trọng một tiểu nha đầu bảy tám tuổi sao? Nhưng Hổ Nữu vừa ra tay liền cho hắn biết, hắn nhìn nhầm rồi.
Xèo xèo xèo… Hổ Nữu hóa thành ánh chớp, không ngừng lấp lóe ở quanh người hắn, nhìn chuẩn hắn chưa sẵn sàng liền vung quả đấm nhỏ, tàn nhẫn đánh tới, dù hắn lấy nguyên lực hình thành tấm chắn phòng ngự vẫn bị đánh cho lảo đảo.
Hết cách rồi, hắn căn bản không biết nắm đấm của Hổ Nữu từ nơi nào đánh tới, chỉ có thể bố phòng toàn thân, nguyên lực rời rạc, làm sao ăn nổi toàn lực của Hổ Nữu?
Hắn muốn phản kích, dù sao Hổ Nữu chỉ là Linh Anh Cảnh, chỉ cần bị hắn quét trúng khẳng định chơi xong, nhưng vấn đề ở chỗ này, hắn căn bản bắt giữ không tới cái bóng của Hổ Nữu, chỉ có chịu đòn mà thôi.
- Tuyệt chiêu của Nữu, Vô Địch Chuyển Chuyển Quyền!
- Siêu cấp Liêu Âm Thối!
- Một cước đá hoa cúc!
- Lại đá trứng, trứng vỡ chim bay!
Hổ Nữu ra tay không kiêng dè chút nào, ai có thể yêu cầu gì với một tiểu nha đầu chứ? Lại thêm thân thể của nàng nhỏ, chủ công ba đường, để Dương Trùng tái mặt, nếu bị bắn trúng, hắn rất khó giữ được thân nam nhân a.
Chu Tí và Dương Trùng, thực lực cách biệt rất nhỏ, nhưng tình cảnh lại băng hỏa hai tầng.
Lăng Hàn nhìn Ngư Huyền Anh, cười nói:
- Ta không giống ngươi, ta chỉ chán ghét một loại người, ngươi biết là người nào không?
---------------