Thời gian: 00: 18: 34
Một đêm đi qua, Lăng Hàn có loại ưu thương nhàn nhạt.
Cùng Hách Liên Tầm Tuyết "chiến đấu", nửa đêm trước hắn chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, chơi đến đối phương dục tiên dục tử, nhưng nữ nhân thực sự là sinh vật quái lạ, trong miệng nói "không muốn" "không muốn", rồi lại vô cùng hưởng thụ.
Đến sau nửa đêm, đã biến thành hắn dục tiên dục tử, kết quả bị mẫu Long vươn mình làm chủ nhân, ngược lại dằn vặt hắn.
Vì sao lại như vậy chứ?
Lăng Hàn tổng kết vì cảnh giới của hắn bây giờ không bằng đối phương, mặc kệ là nguyên lực hay cấp độ man lực, chờ hắn phá vào Thiên Nhân Cảnh, mới có thể cùng đối phương phân cao thấp.
Mà lúc này, hắn còn nằm lỳ ở trên giường nghỉ ngơi, Hách Liên Tầm Tuyết thì soi gương chải đầu, tóc đen như thác nước, làn da trơn như tơ lụa, có một loại mê hoặc kinh người.
- Vẫn không xem đủ sao?
Hách Liên Tầm Tuyết xuyên qua gương đồng nhìn Lăng Hàn, khóe miệng hơi giương lên, tâm tình có vẻ rất sung sướng.
Lăng Hàn thở dài nói:
- Ta đang nghĩ, sau này phải càng nỗ lực, làm hai núm nhỏ trước ngực kia thành ngọn núi, nếu không nàng lấy mái tóc mặt che, ai biết là trước ngực hay sau lưng chứ!
- Lăng Hàn!
Hách Liên Tầm Tuyết tức giận.
- Huynh muốn chết sao?
Nàng gằn từng chữ nói.
- Ngực nhỏ là sự thực mà.
Lăng Hàn nhỏ giọng nói, nhưng không dám làm nữ nhân này tức giận nữa, dù sao cũng là mẹ của hài tử hắn nha.
Hai người ra khỏi phòng, chỉ thấy Hổ Nữu đang ôm hài tử, cùng Lăng Kiến Tuyết chơi bay bay, nàng vứt hài tử lên cao mấy trăm trượng, chờ đối phương sắp tiếp cận mặt đất thì ôm lấy.
Tiểu tử kia khua tay múa chân, trong miệng gọi y y nha nha, có vẻ vô cùng hưng phấn, nhưng lại hù chết Hách Liên Tầm Tuyết, chỉ cần Hổ Nữu sơ sẩy, con trai của nàng tuyệt đối sẽ rơi nát bét!
Nàng vội thả người ôm lấy nhi tử, sau đó nói với Lăng Hàn:
- Ngươi mau hảo hảo nói cho nàng một chút!
Nha đầu này cũng là tiểu hài tử, không biết nặng nhẹ, chơi như vậy cuối cùng sẽ có chuyện a.
Lăng Hàn gật gù, đi tới nói:
- Chỉ có thể chơi bay bay ở đây, ra ngoài quyết không được!
- Ừm!
Hổ Nữu đáp ứng giòn tan.
Hách Liên Tầm Tuyết té xỉu, này cũng gọi khuyến cáo sao? Nàng cũng không biết nơi này còn có Tiểu Tháp tồn tại, nó làm sao có khả năng để nhi tử của Lăng Hàn gặp sự cố chứ?
Hổ Nữu nắm tay của Lăng Hàn đi ăn điểm tâm, những người khác cũng dồn dập đến, chờ khai hỏa.
Kỳ thực lấy thực lực của bọn họ có ăn điểm tâm hay không đều không ảnh hưởng, nhưng ai bảo đồ vật trong Hắc Tháp ăn quá ngon, hơn nữa còn đại bổ, nên dĩ nhiên là không thể bỏ qua.
Lăng Hàn lấy nguyên liệu nấu ăn, Chư Toàn Nhi, Lý Tư Tiên, Hách Liên Tầm Tuyết cũng trở nên bận rộn.
Hổ Nữu chờ ở một bên, lại nói:
- Lăng Hàn, ngày hôm qua ngươi đánh nhau với cô gái ngốc kia sao? Nữu nghe được nàng oa oa oa kêu thảm thiết, thực sự là hả hê lòng người, Nữu rất muốn xông qua giúp ngươi, chỉ là không vào được!
Đùng, Hách Liên Tầm Tuyết làm rơi vật trong tay, nàng đằng đằng sát khí nhìn Hổ Nữu, tối ngày hôm qua lại còn có một tên nghe góc tường?
Chư Toàn Nhi và Lý Tư Tiên thì đỏ mặt, tuy các nàng đều là hoàng hoa khuê nữ chưa gả, nhưng cả buổi tối, mọi người đều ngủ, các ngươi một nam một nữ "đánh nhau", dùng ngón chân nghĩ cũng biết các ngươi làm gì a.
Lăng Hàn cũng không ngừng ho khan nói:
- Tiểu hài tử phải ngủ nhiều, mới có thể nhanh lớn một chút, sau này ngủ sớm một chút, đừng làm con mèo ban đêm.
Hổ Nữu nha một hồi, chỉ vào ngực của Hách Liên Tầm Tuyết nói:
- Nữu nhất định ngủ sớm một chút, không thể biến thành ngực bằng như cô gái ngốc kia!
Hách Liên Tầm Tuyết phát điên, hôm nay đã không phải lần đầu tiên nàng bị người chỉ trích ngực bằng. Ngực bằng thì sao, liên quan tới ngươi sao?
Lăng Hàn cười ha ha, ôm Hổ Nữu lên đùi nói:
- Vì lẽ đó, Hổ Nữu phải ăn nhiều thịt, uống nhiều sữa bò và rau dưa, cái gì cũng phải ăn nhiều một chút.
- Hừm, cái này Nữu đồng ý!
Hổ Nữu mặt mày hớn hở, ăn không phải thuộc tính trời sinh của nàng sao?
Ăn xong điểm tâm, bọn họ ra Hắc Tháp tiếp tục chạy đi.
Chư Toàn Nhi có chút ai oán, Lăng Hàn rõ ràng nói trước khi gặp
lại "tình nhân cũ" là không nói chuyện tình cảm, kết quả tên này trực tiếp sinh nhi tử, làm cho nàng ăn giấm.
Nói thế nào cũng là nàng nhận thức Lăng Hàn trước, tại sao Hách Liên Tầm Tuyết sinh nhi tử trước chứ?
Thừa dịp thời điểm không ai chú ý, nàng tới gần Lăng Hàn nói:
- Toàn Nhi cũng muốn sinh con cho huynh!
Trong lòng Lăng Hàn không khỏi rung động, Chư Toàn Nhi đẹp không thua Thiên Phượng Thần Nữ, mọi người lại cùng nhau đồng sinh cộng tử, tình nghĩa giữa hai người đã vượt qua tình bạn, nhưng bởi vì mâu thuẫn trong lòng hắn, cách ái tình lại kém một chút.
Nhưng chuyện này không hề trở ngại Lăng Hàn thưởng thức đối phương mỹ lệ, đây là một vưu vật tuyệt sắc, ai thấy cũng sẽ vui tai vui mắt.
Mỹ nữ như vậy nói muốn sinh con cho mình, Lăng Hàn tự nhiên có chút miệng khô lưỡi nóng, hắn vỗ vỗ vai đẹp của Chư Toàn Nhi nói:
- Cảm ơn nàng, có điều, sự tình của ta và Hải Nữu... có chút đần độn u mê.
- Vậy tối ngày hôm qua cũng đần độn u mê sao?
Đôi mắt đẹp của Chư Toàn Nhi xoay một cái, phong tình vạn chủng.
Nếu Lăng Hàn nói hắn không thể phản kháng nữ Bạo Long, bị bá vương ngạnh thương cung? Ai tin a, ở trong Hắc Tháp, hắn là tồn tại giống như Thần, chẳng lẽ còn không giữ nổi thuần khiết?
Lăng Hàn chỉ cười gượng mà thôi.
Cũng may Chư Toàn Nhi rất hiểu chuyện, sẽ không để Lăng Hàn tiến thoái lưỡng nan, nàng bức cung như thế cũng chỉ là nói cho Lăng Hàn biết, đừng quên còn có một người đang khổ sở chờ hắn.
Sau bảy ngày, bọn họ xuyên qua Lạc Nguyệt Hạp, trở lại Bắc Hoang.
Đầu tiên, đương nhiên là đi gặp cha mẹ.
Đoàn người đi tới Lăng gia, tôi tớ còn nhận ra Lăng Hàn, lập tức chạy vội vào báo.
- Thiếu gia trở về!
Cái này như một cơn gió truyền khắp toàn bộ Lăng gia, Lăng Đông Hành, Nhạc Hồng Thường vội chạy ra, nhi tử lại đi ra ngoài cả năm, để bọn họ cực kỳ lo lắng.
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đi theo ở phía sau Lăng phụ Lăng mẫu, mặt mày ẩn tình, quyến rũ mê người, để trong lòng Lăng Hàn thở dài, hắn trêu ra tình chủng tựa hồ hơi nhiều a.
Chư Toàn Nhi, Hách Liên Tầm Tuyết tự nhiên là khuôn mặt cũ, Nhạc Hồng Thường nhìn Lý Tư Tiên, thầm nghĩ chẳng lẽ này là ứng cử viên con dâu mới?
- Ồ, đứa nhỏ này…
Tất cả mọi người nhìn Lăng Kiến Tuyết bị Hách Liên Tầm Tuyết ôm vào trong ngực.
Lăng Hàn cười hì hì nói:
- Cha, mẹ, đây là cháu trai của các ngươi, gọi Lăng Kiến Tuyết.
Hai vị lão nhân gia nhất thời đại hỉ, bất hiếu có ba, không con lớn nhất, nhi tử luôn không ở bên người, nhưng đột nhiên dẫn theo một cháu trai trở về, tự nhiên để bọn họ vui mừng sắp hỏng rồi.
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền dùng ánh mắt ai oán nhìn Lăng Hàn, giống Chư Toàn Nhi, đã sắp có thể tập hợp một bàn mạt chược.
Đêm đó, Lăng gia bày yến hội, chúc mừng Lăng gia có thêm đời thứ ba, nhân số lại thịnh vượng một chút.
Đêm đó đi qua, Lăng Hàn liền tới Vũ Quốc, hắn muốn tiếp nhận hoàng quyền của Vũ Quốc, mở ra con đường tranh bá.
---------------