Dực Song Song dương dương tự đắc, chống nạnh nói:
- Bổn cô nương là cao thủ Nhật Nguyệt Cảnh! Nguyên bản đã đến Tiểu Cực Vị trung kỳ, nhưng bị giam mười vạn năm, tu vi đã rơi xuống đến Tiểu Cực Vị tiền kỳ, sức chiến đấu càng rơi xuống tới Tiểu Cực Vị sơ kỳ của Sơn Hà Cảnh.
Chẳng trách nàng vẫn có thể dễ dàng trấn áp Thi Đại, tuy bị giới lực áp chế, nhưng nàng tuyệt đối có thể phát huy ra sức mạnh của Phá Hư tầng chín, hơn nữa sức chiến đấu này còn không biết là bao nhiêu tinh.
- Bổn cô nương ở thời kỳ cường thịnh, lấy tu vi tiền kỳ có thể đánh hậu kỳ, vượt hai cảnh giới nhỏ, cái này ở Thần Giới được gọi là thiên tài Nhị Tinh.
Dực Song Song thấy Lăng Hàn có chút không để ý, lập tức nói.
- Ngươi biết cái gì chứ! Tại Thần Giới, vượt một cảnh giới nhỏ đều không bình thường, xưng là thiên tài Nhất Tinh, ngàn tỉ người mới có một cái, ngươi cho rằng có thể thành Thần, có ai là phế vật sao?
Này cũng đúng, đặt ở Hằng Thiên Đại Lục, Phá Hư Cảnh nào không phải thiên tài trong thiên tài, muốn vượt cảnh giới đánh bại bọn họ, khó! Đặt ở Thần giới cũng vậy, có thể đăng lâm Thần Cảnh, ngoại trừ dựa vào ăn dược, chỉ cần là mình khổ tu đột phá, tương tự là thiên tài trong thiên tài?
Cái này còn muốn vượt cảnh giới chiến thắng, khó!
- Cứ thế suy ra, lên trên phân biệt là thiên tài Nhị Tinh, thiên tài Tam Tinh, thiên tài Tứ Tinh, lấy bổn cô nương biết, trong thiên hạ chỉ có mấy thiên tài Tứ Tinh, trong sách cổ có ghi chép qua, đã từng xuất hiện thiên tài Ngũ Tinh.
Dực Song Song thong thả nói.
Lăng Hàn có lòng tin với mình, hắn mới chỉ tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh tầng thứ nhất, liền để hắn trở thành thiên tài số một được Võ Đạo Thạch tán thành, Hổ Nữu không tính, nếu như luyện thành tầng thứ hai, hắn có thể đạt đến trình độ thế nào?
Hắn nhìn Dực Song Song, cười nói:
- Thương lượng với ngươi một chuyện.
- Làm sao, ngươi muốn mơ ước bảo bối của bổn cô nương?
Dực Song Song phòng như phòng cướp, ôm cái xương tay thủy tinh kia thật chặt.
- Ta là người không có phẩm chất như vậy sao?
- Khó nói!
Lăng Hàn không còn gì để nói:
- Coi như ta mơ ước, cũng đánh không lại ngươi a?
- Vậy cũng đúng.
Dực Song Song yên lòng nói.
- Ngươi muốn thương lượng chuyện gì?
- Ta thiếu công pháp võ đạo tầng thứ mười, muốn mượn ngươi một phần.
Lăng Hàn nói.
Hắn nắm giữ công pháp võ đạo chỉ tới tầng thứ chín, có thể tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh đỉnh cao.
Trên lý thuyết, hắn xác thực có thể tự nghĩ ra công pháp tầng thứ mười, bước vào Phá Hư Cảnh, nhưng này cần bao nhiêu thời gian? Dù cho hắn đã đứng trên bả vai tiền nhân, này cũng có thể lấy trăm năm tính.
Hắn không có thời gian lâu như vậy.
- Ha ha!
Dực Song Song lập tức cười to, vô cùng ngạo kiều nói.
- Được thôi, nhưng ngươi cầm cái gì đến trao đổi? Coi như là mượn, cũng không thể mượn không nha, phải cầm món đồ gì đến thế chấp có đúng hay không?
- Nói đi, ngươi muốn cái gì?
Lăng Hàn cũng chuẩn bị kỹ càng cho nàng giết một đao, dù sao ít đi trăm năm thời gian, cái này đáng giá hơn vô số bảo vật.
Có điều Hắc Tháp, Hóa Thiên Oản, Tích Sinh Kiếm là tuyệt đối sẽ không lấy ra, cùng lắm hắn ẩn vào Ngũ Đại Tông Môn, nghĩ biện pháp ăn trộm, có Hắc Tháp, đây cũng không phải là chuyện không thể nào.
- Ngươi từ một tiểu quốc nho nhỏ ở Bắc Hoang một đường đi tới, bổn cô nương không tin ngươi thực là tự mình nỗ lực, nhanh nói cho bổn cô nương, đến cùng ngươi nắm giữ bí bảo gì?
Ánh mắt của Dực Song Song sáng quắc, tràn ngập tò mò.
Lăng Hàn chầm chậm nói:
- Kỳ thực ta chính là một vị đại năng Phá Hư Cảnh chuyển thế, vì lẽ đó tốc độ tu luyện tự nhiên nhanh hơn.
Dực Song Song cho hắn một cái liếc mắt nói:
- Linh hồn chuyển thế ở Thần Giới cũng hầu như là chuyện không thể nào, trừ
khi được tuyệt thế thần vật Chuyển Hồn Hoa, bổn cô nương tin ngươi mới có quỷ! Hơn nữa, nếu như ngươi là Phá Hư Cảnh chuyển thế, còn cần công pháp tầng thứ mười?
Ân, cô nàng này không ngốc nha.
Nhưng trong lòng Lăng Hàn nhảy một cái, hóa ra linh hồn chuyển thế ở Thần Giới cũng cực kỳ hiếm thấy? Tê, cấp bậc của Hắc Tháp đến tột cùng cao đến trình độ nào, không chỉ để linh hồn của hắn chuyển thế sống lại, hơn nữa còn trước tiên "bảo tồn" hơn vạn năm, để hắn ở trong vạn năm đó phỏng đoán Bất Diệt Thiên Kinh.
Hắn đã đánh giá Hắc Tháp rất cao, nhưng hiện tại đến xem, tựa hồ vẫn nhìn quá thấp.
- Ai, nói thật với ngươi ngươi lại không tin, ta cũng không có cách nào.
Lăng Hàn nhún nhún vai, hắn là tuyệt đối không thể nói ra bí mật của Hắc Tháp.
- Vậy ngươi muốn công pháp tầng thứ mười cũng không có cửa đâu!
Dực Song Song khó chịu nói.
Không cửa liền không cửa, thế gian nào có chuyện tuyệt đối không thể nào, lại chậm rãi nghĩ cách là được, ngược lại hắn cách Thiên Nhân Cảnh đỉnh cao còn rất xa.
- Trở về!
Hắn kêu bọn người Hách Liên Tầm Tuyết lại, để mau mau giải quyết Đông vực.
Đông Vực, cấp độ võ đạo chỉ sau Trung Châu, ngang hàng Nam Vực, đều có cường giả Thiên Nhân Cảnh tọa trấn.
Lần này xâm lấn Bắc Vực, đối với các cường giả Đông Vực mà nói là không muốn, nhưng bọn họ làm sao có khả năng trái ý chí của Ngũ Đại Tông, không thể không phát động vài cường giả Thiên Nhân Cảnh, mang theo lượng lớn Hoá Thần Cảnh, Linh Anh Cảnh, Sinh Hoa Cảnh, lấy Linh khí cấp mười mà Ngũ Đại Thượng Cổ Tông Môn cho mượn phá vực tường, khởi xướng công kích Bắc Vực.
Tổ hợp như vậy tự nhiên là vô địch, một đường công thành phạt trại, hầu như không cần tí tẹo sức lực, mỗi thành thị đều rất phối hợp mà lựa chọn đầu hàng. Nhưng cường giả Đông Vực lại không có chú ý tới, hầu như từng nhà đều có một toà Hắc Tháp, vẫn cuồn cuộn không ngừng tụ tập niệm lực của dân chúng.
Quốc thế chỉ có thông qua hình thức quốc chiến mới có thể nuốt chửng, tiêu diệt, hiện tại bọn họ như giặc cướp, có thể chiếm lĩnh một chỗ, nhưng không cách nào phá hủy dân tâm.
Đương nhiên, nếu diệt Hoàng Đô, Hoàng Đế, vậy căn nguyên của quốc gia sẽ tiêu vong, quốc không thành quốc, tương đương với đánh rắn 7 tấc, rất là trí mạng.
Các nơi sẽ phối hợp như vậy, tự nhiên là được mệnh lệnh. Lăng Hàn đã trở lại Hoàng Đô, một đường cố ý dụ địch thâm nhập, cho đối phương thâm nhập phúc địa của Đại Lăng Triều, hắn lại một lần diệt sạch.
Tốc độ tiến lên của đối phương rất nhanh, một đường lưu lại võ giả Sinh Hoa Cảnh tọa trấn thành thị chiếm lĩnh, các cường giả khác thì tiếp tục tây tiến, giết tới Hoàng Đô.
- Lăng Hàn, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện.
Mới vừa trở lại hoàng cung, Lăng Hàn liền bị Hách Liên Tầm Tuyết kéo tới.
---------------