Cách tam quốc tranh phách cũng càng ngày càng gần, ngày này, Lăng Hàn bị Tả Tướng kêu qua, ngày mai sẽ trình diễn tam quốc tranh phách, bởi vậy ngày hôm nay hắn phải tới Tả Tướng phủ, ngày mai cùng Tả Tướng vào cung.
Tam quốc tranh phách, mỗi mười năm một lần, địa điểm tổ chức sẽ thay phiên, năm nay vừa vặn đến phiên Loạn Tinh Hoàng Triều, bằng không bọn hắn ít nhất phải xuất động sớm nửa tháng.
- Lăng Hàn, lần này nếu như ngươi biểu hiện xuất sắc, hẳn là có thể đạt được một tư cách tiến nhập Thiên Hải Bí Cảnh.
Đột nhiên Tả Tướng nói.
Lăng Hàn sửng sốt:
- Đại nhân, Thiên Hải Bí Cảnh gì?
- Lớn mật, ở trước mặt Tả Tướng đại nhân, có ngươi tư cách đặt câu hỏi sao?
Hướng Thừa Duẫn lập tức khiển trách.
Tả Tướng lại mỉm cười, khoát khoát tay nói:
- Không sao.
Hắn tựa hồ rất có hứng thú nói chuyện.
- Thiên Hải Bí Cảnh, cách mỗi mười năm mở ra một lần, trong Bí Cảnh có một loại đá, có thể giúp Phá Hư Cảnh ngưng tụ Sơn Hà, vô hạn rút ngắn thời gian đột phá, xác xuất thành công cũng tăng nhiều.
- Bởi vì công hiệu như vậy, chúng ta đều xưng là Sơn Hà Thạch, thuộc về đặc sản trong Thiên Hải Bí Cảnh, về phần tại sao sẽ như vậy, vì sao địa phương khác không có, vậy ai cũng không biết.
- Mà có chút Sơn Hà Thạch còn có hiệu quả đặc thù, tỷ như Trọng Nguyên Thạch, có thể để ngươi ngưng tụ ra Sơn Hà có siêu trọng lực, lúc chiến đấu tế xuất, đối thủ sẽ bị Sơn Hà của ngươi trấn áp.
- Hỏa Diễm Thạch, để Sơn Hà của ngươi có hỏa oai, không có gì không thiêu!
- Bất quá, Thiên Hải Bí Cảnh có hạn chế tu vi của võ giả, cực hạn có thể tiến vào là Sơn Hà tiểu cực vị, bởi vậy, trong học viện các ngươi có rất nhiều người cố ý áp chế tu vi, vì chính là vào Thiên Hải Bí Cảnh.
Tả Tướng nói rất nhiều, lộ ra vẻ nhớ lại:
- Lúc bổn tướng còn trẻ, cũng không có bối cảnh gì, bởi vậy vô duyên đi vào. Bằng không, nếu có thể có một ít bí lực của Sơn Hà Cảnh, nói không chừng chiến lực của bổn tướng có thể đạt đến thiên tài Ngũ Tinh.
Lăng Hàn kinh ngạc, ngay cả Tả Tướng cũng cảm khái như thế, vậy Thiên Hải Bí Cảnh kia thực đáng giá đi vào.
Tả Tướng chỉ hơi cảm khái, cũng không có nói tình huống của Thiên Hải Bí Cảnh quá cặn kẽ.
Hắn không nói, Lăng Hàn tự nhiên không thể hỏi kỹ, quay đầu lại đi tìm Thủy Nhạn Ngọc, bảo nàng giải thích tỉ mỉ.
Bọn họ ngồi liễn xa của Tả Tướng phủ, tốc độ nhanh kinh người, không bao lâu liền tới trước Hoàng Cung.
Đến nơi này, coi như là Tả Tướng cũng không thể đi xe, xuống xe ngựa, do thủ vệ thẩm tra đối chiếu thân phận của ba người, lúc này mới cho đi.
- Ở chỗ này, không được lắm miệng!
Tả Tướng nghiêm nghị cảnh cáo.
- Vâng!
Lăng Hàn và Hướng Thừa Duẫn đều tuân theo.
Nơi này là trung tâm quyền lực của cả Loạn Tinh Hoàng Triều, cũng là một ba trung tâm quyền lực của Hợp Ninh Tinh. Màu chủ đạo của Hoàng Cung cơ hồ là hồng nhạt, có chút nương khí, nhưng không có biện pháp, cửu ngũ Chí Tôn nơi này là một vị nữ hoàng, hơn nữa còn có danh xưng mỹ nữ đệ nhất thiên hạ, ngay cả Quân Chủ của hai đại Hoàng Triều khác cũng cam nguyện vì nàng buông tha quốc thổ, ngôi vị hoàng đế.
Nếu nàng không có nữ nhân vị, thì ai có chứ?
Lăng Hàn cũng có chút chờ mong, rốt cục gặp được vị Nữ Hoàng bệ hạ trong truyền thuyết, tới cùng có bao nhiêu mê người, lại để hai đại Đế Vương đều cam nguyện quỳ dưới váy.
Hướng Thừa Duẫn cũng có chút không tự chủ được hô hấp dồn dập, không phải hắn chưa gặp qua nữ hoàng đại nhân, chỉ là vẻ đẹp của nữ hoàng quá mê người, làm hắn vừa nghĩ tới liền tim đập rộn lên, hô hấp khẩn trương.
Có thể nói như vậy, phàm là người gặp qua Nữ Hoàng bệ hạ, trong mắt sẽ không có mỹ nhân, chỉ chứa chấp một vưu vật tuyệt
sắc như thế. Vừa so sánh với nàng, cái gọi là mỹ nữ hoàn toàn ảm đạm không ánh sáng,.
Thâm nhập Hoàng Cung, thủ vệ nơi này liền đổi thành nữ tính. Đại khái cũng là sợ nam nhân không đáng tin cậy, đặt ở đây làm thủ vệ mà nói, trông coi tự trộm có khả năng càng cao, trái lại không an toàn.
Địa điểm tỷ võ an bài ở hoàng gia luyện võ trường, không chỉ sân bãi tỷ võ rất lớn, ngay cả thính phòng cũng cực lớn.
Bốn phía có khán đài xông ra ngoài, như vách núi, khán đài phía nam lớn nhất, như là Đế Hoàng. Này tự nhiên là nơi dành riêng cho nữ hoàng đại nhân, bình thường cũng chỉ có Cửu Vương có thể lên.
Ba khán đài khác thì nhỏ hơn rất nhiều. Hiện tại mặt đông phân phối cho Trụ Thiên Hoàng Triều, phía tây phân phối cho Bích Lạc Hoàng Triều, phía bắc là do Tả Hữu Tướng, Thất Đại Tướng...
Mỗi lần tam quốc tranh phách, bởi vì dính đến mặt mũi của một quốc gia, nên quy cách tương đối cao, hai nước khác đều phái một vị Thân Vương lĩnh đội, Trụ Thiên Hoàng Triều là đệ đệ của Hoàng đế đương triều, Bích Lạc Hoàng Triều là tứ thúc của Hoàng đế. Đều là đại nhân vật quyền khuynh cả nước, thực lực bước vào đại năng Tinh Thần Cảnh.
Lăng Hàn dĩ nhiên không có tư cách ngồi ở trong một cái đài cao nào, Hướng Thừa Duẫn thì nhờ phúc của Tả Tướng, có thể đứng ở đài cao phía bắc.
Ở dưới dĩ nhiên nhìn không thấy tình huống trên đài cao, điều này làm cho Lăng Hàn có chút tiếc nuối, ngay cả Loạn Tinh nữ hoàng tới hắn cũng nhìn không thấy.
Ngược lại hắn không phải vừa ý vị Nữ Hoàng bệ hạ này, thuần túy là nghe qua nhiều lắm, hiện tại hiếu kỳ, muốn tận mắt thấy một lần.
Người dự thi của ba nước đều đứng ở giữa sân luận võ, trung gian đáp một lôi đài.
Lôi đài chiến tự nhiên có quy củ của lôi đài chiến, phàm là bị đánh rơi xuống lôi đài coi như thua, bằng không một cái trốn một cái truy, vậy muốn đánh tới năm nào tháng nào? Ở đây đều là đại nhân vật, nào có nhiều thời gian xem Phá Hư Cảnh chơi như vậy?
- Lăng huynh, tin tức mới vừa nhận được, cái này có chút phiền toái.
Diệp Thừa Vận đột nhiên chạy tới, tiếp đó nhìn tám người khác vẫy tay nói.
- Tất cả mọi người tới nghe một chút.
- Có phiền toái gì?
Mã Hưng hỏi.
- Có Lăng sư huynh tọa trấn, chúng ta ổn cầm thứ nhất.
- Phải!
Những người khác đều gật đầu, Lăng Hàn biểu hiện đã hoàn toàn chinh phục mọi người.
Diệp Thừa Vận lắc đầu nói:
- Ta vừa nhận được tin tức, đã điều tra người dự thi của hai nước khác rõ ràng, bọn họ cũng có hai yêu nghiệt.
- Có thể càng yêu nghiệt hơn Lăng sư huynh sao?
Mã Hưng quạt tay nói, có vẻ không quan tâm.
Diệp Thừa Vận lắc đầu:
- Bên Trụ Thiên Hoàng Triều, nghe nói là hậu nhân của Khổng Tước Minh Vương, mà Bích Lạc Hoàng Triều, thì được xưng Đại Quy Vương, theo thôi trắc có thể là hậu đại của Thần Thú Huyền Vũ.
---------------