Nhìn sắc mặt vẫn thờ ơ của Lâm Vũ, vị đệ ngũ toạ suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
"Ân...!nếu đã như vậy, chúng ta tiếp tục nói chuyện thẳng thắn..."
"Quyền lực cùng tài lực của các hạ đều cường đại, thủ đoạn các hạ nắm giữ lại thần bí khó lường, cũng khiến chúng ta vô cùng mê hoặc."
Đệ ngũ toạ nói xong vẻ mặt cũng thập phần nghiêm túc:
"Tuy nhiên, chúng ta cần một khoảng thời gian để thảo luận xem quyền lực của ngươi có đáng tin hay không...!nhưng chúng ta hoàn toàn không có ý định thù địch với ngươi."
"Như vậy, chúng ta trước hết hợp tác một ít trước thì vẫn có thể."
Khi cô ta nói điều này, Lâm Vũ cuối cùng cũng khẽ gật đầu:
"Được rồi, đó chính xác là những gì ta nghĩ!"
"Chỉ cần cho chúng ta biết ngươi có thể làm gì cho chúng ta?
"Ngươi cần gì khác từ chúng ta?"
Đương nhiên, Lâm Vũ không biết đệ ngũ toạ và hội đồng Biện An có gì tốt, vì vậy anh ta trực tiếp ném câu hỏi trở lại đệ ngũ toạ và cô ta cũng khẽ gật đầu.
"Ngài đã chọn Hội đồng Biện An của chúng ta vì lợi ích tình báo và lợi ích tiền tệ mà nhiều thành trì của chúng ta ở ngoại vi có thể mang lại, phải không?"
"Cái khác ngoại vi tổ chức hoạt động, các hoạt động Quỷ sư nhân loại..
Đây đều là chúng ta khống chế!"
Lâm Vũ gật đầu, phương thức hoạt động của Chung cư Biện An chắc là cực kỳ sinh lời, và anh ta có thể thấy điều này.
Về phần thông tin thì không khó hiểu với một căn hộ lớn như vậy rất nhiều ma quỷ.
Không có đài truyền hình trong thế giới ma quỷ, và tin tức rõ ràng được truyền từ ma này sang ma khác.
Ai đã giao lưu với càng nhìu mà quỷ...!đương nhiên sẽ thông suốt càng nhiều "thông tin".
"Vâng, ta không có nhiều hứng thú với tiền tệ, nhưng thông tin rất quan trọng đối với chúng ta."
“Dạo này ngoại vi càng ngày càng thú vị đúng không?”
Lâm Vũ làm bộ dạng thần bí và nói, đệ ngũ toạ cũng gật đầu.
"Ta hiểu rằng điều này thực sự có thể chấp nhận được đối với chúng ta...!Kì thật, chúng ta không mất mát gì khi chia sẻ thông tin với thế lực của các hạ!"
"Nhưng một lần nữa...!chúng ta dựa trên vùng ngoại vi và cũng phải chịu nhiều ràng buộc."
Ghế thứ năm nói như vậy, Lâm Vũ khẽ gật đầu.
"Khi cần thiết, ta sẽ giúp cô....."
Khi anh ấy nói điều này, anh ta càng bội phục bản thân.
Nếu mọi việc rắc rối quá, anh sẽ giúp mọi thứ trừ những sự giúp đỡ thiết thực.
Và cho dù con ma có suy nghĩ thấu đáo đến đâu, thì cũng khó có thể nhận ra cách chơi chữ của Lâm Vũ, chất chứa trí tuệ hàng nghìn năm của Đại Hạ.
Đệ ngũ toạ nghe Lâm Vũ nói điều này, khuôn mặt hồng nhuận như ngọc của cô gái nhỏ cũng lộ ra vẻ vui mừng.
"Có Phong Đô Đế lời nói, chúng ta yên tâm đi!"
Vị giám đốc đệ ngũ toạ nói rồi thuận tiện vẫy tay.
Đằng sau cô, cô thư ký xinh đẹp và ma mị lấy từ trong túi ra một huy hiệu kim loại.
Một bông hoa bỉ ngạn đỏ tươi đang nở rộ, phía sau có khắc chữ "Giám Đốc"!
"Đây là chúng