Nữ nhân xinh đẹp ngắm nhìn bốn phía, khách nhân trên đại sảnh, khách nhân trên bao sương ở lầu hai đều không một ai lên tiếng.
“Thành giao, Hổ Ban thuộc về khách nhân ở bao sương số sáu.
”Nụ cười trên mặt nữ nhân xinh đẹp vẫn xán lạn như lúc ban đầu, rồi gõ gậy gỗ một cái.
Buổi đấu giá về sau, các vật đấu giá to nhỏ đều rơi vào trong tay thiếu nữ mặc áo trắng.
Diệp Khuynh Tiên thấy thế vừa ước ao lại vừa đố kỵ, trong lòng là sự hâm mộ như sóng trào.
“Đây chính là thập đại gia tộc đứng sừng sững ở phía trên các quốc gia sao?”“Diệp Khuynh Tiên ta tuyệt đối không cam lòng khuất phục ở dưới người khác, sẽ có một ngày ta muốn thiên hạ thần phục ta.
”“Thiên Hoàng Cung là một trong tam tông, mà tam tông ở trên thập đại gia tộc.
Nếu đoạt được lệnh bài Hỏa Phượng, thì ta chính là đệ tử nội môn của Thiên Hoàng Cung, thân phận địa vị không thua gì các đệ tử dòng chính của thập đại gia tộc.
”Giờ phút này, niềm tin của Diệp Khuynh Tiên kiên định hơn bao giờ hết, nàng ta sẽ không tiếc bất cứ thứ gì để đoạt được lệnh bài Hỏa Phượng.
Buổi đấu giá vẫn tiếp tục, không bao lâu đã đi đến hồi kết.
Những vật đấu giá sau cùng đều là những thứ quý hiếm, trong đó có Thiên Nguyệt Tuyết Liên mà Diệp Dao Quang cần.
Ở trên đài, nữ nhân xinh đẹp dịu dàng như nước giới thiệu Thiên Nguyệt Tuyết Liên băng thanh ngọc khiết, cân nhắc từng câu từng chữ, văn phong hoa mỹ, khiến cho mọi người ở dưới đài không khỏi bị Thiên Nguyệt Tuyết Liên hấp dẫn.
“Giá khởi điểm của Thiên Nguyệt Tuyết Liên, mười ngàn kim tệ.
”Thiên Nguyệt Tuyết Liên hoa lệ tươi đẹp nhưng không có bao nhiêu giá trị về mặt dược liệu, từ trước đến giờ đều là bị thiên chi kiêu nữ sưu tầm rồi gác xó, giá khởi đầu không cao là chuyện đương nhiên.
“Mười ngàn kim tệ.
”Bao sương số sáu lại vang lên giọng nói khàn khàn.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không một ai đấu giá, đều không khỏi cảm khái: “Thập đại gia tộc gia nghiệp to lớn, thực lực siêu quần, chỉ sợ tất cả trân phẩm của buổi đấu giá lần này đều thuộc về bọn họ.
”Nữ nhân xinh đẹp ở trên đài lại giơ gậy gỗ lên, đang lúc muốn gõ xuống thì một giọng nói trầm thấp vang lên.
“Hai mươi ngàn kim tệ.
”Trên đại sảnh, Diệp Dao Quang mặc áo choàng có mũ trùm màu đen hững hờ giơ tay đấu giá.
Soạt!Mọi người sôi nổi quay đầu lại, tiếng xì xào bàn tán không dứt bên tai.
Ở bao sương số sáu trên lầu hai, thiếu nữ mặc áo trắng khẽ nhướng